Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 447: Đại phương Tôn Bằng ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điểm Tống Vãn Trân một chút cũng ngạc nhiên, mỹ phẩm vốn dĩ là ngành lợi nhuận cao, khi còn ở huyện Thanh Viễn, thu nhập mỗi tháng của tiệm mỹ phẩm Tô Niệm cao hơn tiệm bánh ngọt của nàng.
Ở kinh thành, nơi xa hoa phú quý như thì càng cần .
Tống Vãn Trân đặc biệt tìm thợ thủ công chế tạo bộ hộp mỹ phẩm, bên trong ngoài cao quý phi, kem dưỡng da, còn thể lựa chọn các loại son môi màu sắc khác để .
Màu son tới mười ba màu, cũng thể tập hợp tất cả các thỏi son một bộ hộp, Tống Vãn Trân đặt tên cho nó là Thập Tam Xoa.
Sự đời của bộ hộp thổi lên một làn gió thịnh hành ở kinh thành, ít quý phụ nhân đặc biệt đặt để đem tặng khác.
Hễ ai tiệm phấn sáp đều sẽ tiện đường ghé tiệm Thơm Ngon mua vài chiếc bánh mì và món tráng miệng mang về.
Người của tiệm Thơm Ngon cũng sẽ tiện đường ghé thăm tiệm phấn sáp.
Sự thật chứng minh, quyết định lúc đó của Tống Vãn Trân là đúng, hai tiệm cạnh quả thực thể cùng phát triển.
Hôm nay Tống Vãn Trân hiếm hoi nghỉ ngơi một ngày ở nhà, Tôn Xảo Vân hớn hở cầm một phong thư .
"Tam nha đầu, Đại Mộc gửi thư về, con mau xem ."
Nghe thư, Tống Vãn Trân xúc động nhận lấy bức thư trong tay Tôn Xảo Vân mở .
Phong thư dài đến ba trang giấy, Tống Vãn Trân xem , khiến Tôn Xảo Vân há hốc mồm kinh ngạc, cũng khiến Tống Vãn Trân liên tục sửng sốt.
"Ta quả nhiên lầm Đại Mộc ca, mà trong thời gian ngắn như mở chi nhánh ở Phủ Thành, hơn nữa việc ăn ."
Sau sự kinh ngạc, Tôn Xảo Vân vui đến nỗi ngậm miệng .
"Phải đó, còn lo con ở đây, một trông coi hai tiệm chút vất vả, ngờ còn khí phách mở thêm tiệm nữa."
Tống Vãn Trân .
"Nương, đừng coi thường khác, chú thợ mộc của chẳng cũng mở thêm tiệm ở huyện thành ? Con đều sẽ ngừng tiến bộ, kiến thức cũng từng bước mở mang."
Tôn Xảo Vân gật đầu, gì khác, sự trưởng thành và đổi từng chút một của Tôn Bằng và Đại Mộc bà đều rõ.
Mèo con Kute
Còn Tống thợ mộc, khi họ đến kinh thành, hai vợ chồng ông còn đến tiễn họ, hai vợ chồng đổi nhiều, Tống thợ mộc đây gặp là khom lưng, giờ lưng thẳng tắp, Vương Thúy Hoa cũng phúc hậu hơn, lời cũng còn thô ráp như nữa.
"Tôn Bằng chỉ là sẽ nhà Xuân Nhi cầu hôn, ?"
Tôn Xảo Vân còn lo lắng cho hôn sự của cháu trai lớn, qua năm Tôn Bằng lớn thêm một tuổi, hôn sự thể kéo dài nữa.
"Tôn Bằng ca chẳng là đợi hai ngày nữa xong việc tay thì sẽ ? Bức thư đến đây cũng hơn nửa tháng, chắc là bây giờ hôn sự của hai định ."
Thực điều Tống Vãn Trân ngờ tới là, hôn sự của Tôn Bằng và Xuân Nhi quả thực thuận lợi như , ngày cầu hôn Tôn Bằng cho chọn đầy hai rương lớn đồ vật, đặc biệt mời bà mối đến tận nhà.
Theo phong tục của triều đại , khi mời bà mối đến nhà cầu hôn, nhà trai cần đến, lắng ý của nhà gái, nếu nhà gái đồng ý, cha nhà trai mới chính thức đến nhà.
Quy trình là để thể hiện sự tôn trọng đối với nhà gái, nhà gái mở lời, nhà trai thể đến cửa.
Mà kiểu như Tôn Bằng, chỉ mời bà mối đến cửa mà mang theo nhiều lễ vật như , ở trấn Bảo Thiên nhỏ bé quả thực là hiếm thấy.
Thông thường cũng chỉ cần để bà mối mang theo một chút lễ vật tượng trưng đến cửa là .
Vạn nhất hôn sự thành, nhà gái tham tiền giữ đồ vật, thì nhà trai thể sẽ chịu thiệt hại lớn.
Tôn Bằng bận tâm, nghĩ để Xuân Nhi đợi lâu như , lẽ nên chuẩn nhiều lễ vật hơn để thể hiện thành ý của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-447-dai-phuong-ton-bang.html.]
Cũng cho nhà họ Thẩm thấy Tôn Bằng còn là một thằng bé nghèo ở làng nữa, bây giờ tiền, cũng sẽ mang cho Xuân Nhi một cuộc sống hơn.
Nhà họ Thẩm tâm ý của con gái , cũng thằng nhóc Tôn Bằng tệ, tháo vát thật thà, liền ngay tại chỗ đồng ý mối hôn sự .
Chỉ là bà mối miệng rộng, chiều hôm đó khi đến tiệm Trần gia uống , liền đem chuyện Tôn Bằng đến nhà họ Thẩm cầu hôn .
Hai rương quà tặng bà miêu tả quý giá đến mấy ngàn lượng.
"Ai da, các ngươi , thanh niên nhà trai lớn lên thật là một biểu nhân tài, vóc dáng cao lớn như thật khiến yêu thích, chỉ nghề mộc, mà còn mở tiệm ở huyện thành nữa đó.
Chính là cái tiệm đồ gỗ nổi tiếng ở huyện thành đó, là cùng sư phụ mở."
Những xung quanh đang uống liền phấn chấn tinh thần.
"Chính là tiệm đồ gỗ ở huyện thành đó ? Nghe việc ăn lắm."
"Cái tiệm đồ gỗ đó, hai ngày còn cùng thê t.ử qua, những đồ vật thực dụng, chất lượng , cũng khó trách việc ăn của ."
Bà mối gật đầu, hôm qua mối , Tôn Bằng cho bà hai lượng bạc, chỉ cần bà một chuyến, xong lễ.
Còn đợi đến khi hai hôn sự, còn tặng bà hồng bao và đầu heo, một điều hào phóng như , bà đương nhiên nhịn mà khen ngợi một phen.
Bà mối uống hai ngụm tiếp tục mở lời.
"Điều quan trọng là đối với cô nương yêu thật sự hào phóng, nhà ai để bà mối đến cửa mà mang theo nhiều đồ như chứ.
Lão nương mối nhiều như , đàn ông liếc mắt là , trai tuyệt đối là thương vợ.
Có miệng thì hào phóng, thế với ngươi, thế với ngươi, thật đến lúc thành hôn lễ thì keo kiệt vô cùng, bảo tiêu chút bạc còn đau hơn cắt thịt .
Ngươi xem trai hôm qua đó, hai rương đồ lớn mà còn sợ coi thường nhà gái, cứ hỏi những lễ vật đủ .
Ai da, suýt c.h.ế.t vì ghen tị với cô nương nhà ."
8. Vẫn luôn ở đại sảnh A Tú, tuy thần sắc chút tê dại, nhưng khi bà mối , trong lòng nàng vẫn nhịn mà ngưỡng mộ trong chốc lát.
Từ khi nàng gả Trần gia, liền giúp việc trong tiệm, bởi vì việc ăn của tiệm Trần gia ế ẩm, Trần phu nhân trực tiếp đuổi hết những giúp việc khác, chỉ để A Tú một .
A Tú cũng từng phản kháng, nhưng đổi chỉ là một trận hỗn chiến song đ.á.n.h của Trần phu phụ và Trần Kế Bảo.
9. Trần lão gia an ủi nàng vài , gả gà theo gà, gả ch.ó theo chó, ban đầu Trần gia tốn nhiều bạc như để cưới nàng, để nàng chút việc cũng quá đáng, nàng điều, thể gây chuyện nữa, nếu chỉ chuốc thêm tội khổ.
Nàng ngoan ngoãn một thời gian, việc oán than, mới ít đ.á.n.h hơn.
Nàng cũng từng lén chạy khỏi tiệm , đến tiệm bánh ngọt tìm bóng dáng Tôn Bằng, nàng với rằng nàng sống , nàng sắp chịu nổi nữa .
vài đều thấy bóng dáng Tôn Bằng, ngược thấy cha , chú thím của Tôn Bằng đều ở trong tiệm.
Nàng họ đều thích , nàng cũng dám tiến lên hỏi.
Nghĩ đến việc gả Trần gia đó Trần Kế Bảo đ.á.n.h mắng, A Tú liền cảm thấy đầy bụng uất ức, bà mối trai thương vợ, nước mắt nàng liền nhịn mà rơi xuống.
Tại những cô nương khác thể gặp đàn ông như , còn nàng cố tình gả cho một kẻ như Trần Kế Bảo.
--- Tra cha vứt vợ bỏ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm -