Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 441: Thái tử phi được khen ngợi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng hiểu vì ma xui quỷ ám mà đích việc , lẽ nàng nên tìm khác , như khi sự việc bại lộ cũng sẽ liên lụy đến nàng.

 

Nàng thật sự quá xem thường con nha đầu !

 

Lữ phu nhân còn đang nghĩ mau chóng xin xong để kết thúc tất cả, thì Hàn Tranh đột nhiên lớn tiếng gọi .

 

“Vị phụ nhân đang xin mắt quý vị đây chính là phu nhân của Lữ Thái phó đương triều. Vì nàng xin Tống chưởng quỹ, còn kể từ lúc nàng bước tiệm của Tống chưởng quỹ.”

 

Vừa Hàn Tranh nhắc đến , Lữ Thái phó mở miệng ngăn cản, nhưng tiếc miệng Hàn Tranh quá nhanh, cho cơ hội ngăn lời.

 

Quá mất mặt , thực sự quá mất mặt !

 

Hàn Tranh lớn tiếng kể bộ sự việc từ đầu đến cuối, ngay cả việc Lữ Thiên Thiên cố ý bại hoại danh tiếng Tống Vãn Trân mặt khác cũng kể rõ ràng.

 

Lần , bách tính phố đều nổi như ong vỡ tổ, nhao nhao la ó rằng lời xin của Lữ phu nhân quá nhạt nhẽo, nhất định bắt nàng xin , còn mau chóng bồi thường năm ngàn lượng bạc cho Tống chưởng quỹ.

 

Lữ phu nhân tức giận trợn mắt Hàn Tranh thở hổn hển, Hàn Tranh đáy mắt ẩn chứa ý , đột nhiên lùi vài bước với vẻ mặt sợ hãi Lữ phu nhân.

 

“Ai da, Lữ phu nhân, đừng dọa chứ, chỉ kể sự thật, sẽ đắc tội với chứ? Lòng hẹp hòi như , sẽ đến lúc báo thù như báo thù Tống chưởng quỹ đấy chứ!”

 

Tống Vãn Trân âm thầm khẽ nhếch mép, cái Hàn Tranh thật là đủ xa!

 

dường như khá hợp ý nàng!

 

Lữ phu nhân suýt nữa thì phun một ngụm m.á.u già, đầu óc ong ong, dám Hàn Tranh nữa, mà đầu Tống Vãn Trân.

 

“Tống chưởng quỹ, xin . Chuyện ngày hôm nay là do lòng hẹp hòi, cố ý trả thù mà gây , xin ngươi rộng lượng tha cho .”

 

Thấy Lữ phu nhân xin với thành ý hơn hẳn , Tống Vãn Trân cũng định ầm ĩ nữa.

 

“Nếu Lữ phu nhân thành tâm xin , thì như lời Thái phó đại nhân , thể tha thứ thì nên tha thứ, sẽ so đo với Lữ phu nhân nữa. Xin Lữ phu nhân lát nữa mang năm ngàn lượng bạc bồi thường đến đây!”

 

Sắc mặt Lữ Thái phó cứng đờ, cho câu ‘ thể tha thứ thì nên tha thứ’, những kẻ đáng xin đều xin , giờ nàng câu , ai còn tưởng nàng nhượng bộ nhiều.

 

Thực tế thì nàng nhượng bộ chút nào!

 

Vừa đến năm ngàn lượng bạc, Lữ phu nhân liền trừng lớn mắt Tống Vãn Trân.

 

“Ngươi... ngươi còn bạc ?”

 

Nàng xin mặt bao , mà còn đủ, nàng còn dám nhắc đến chuyện bạc bổng.

 

“Nếu thì ? Lời là do chính Lữ phu nhân , con năm ngàn lượng cũng là do Lữ phu nhân đề xuất.”

 

Lữ phu nhân thấy Tống Vãn Trân chịu buông tha, chỉ đành đầu Lữ Thái phó, năm ngàn lượng bạc nàng thể tự quyết định.

 

Lữ Thái phó nặng nề thở dài một , hôm nay nếu bồi thường bạc , con nha đầu tuyệt đối sẽ buông tha, chi bằng ở đây chê , thà hào phóng móc bạc còn hơn.

 

“Được, lát nữa bổn quan sẽ cho đưa bạc đến tiệm. Tống chưởng quỹ cứ yên tâm, bổn quan .”

 

Lữ phu nhân ôm ngực, cảm giác thở nổi.

 

Chuyện xin tạm , riêng năm ngàn lượng bạc khiến nàng đau xót đến mất mạng.

 

lời hứa của Lữ Thái phó, Tống Vãn Trân khách khí gật đầu với Lữ Thái phó.

 

Lữ Thiên Thiên vốn nghĩ chuyện cuối cùng cũng sắp kết thúc, nàng lập tức rời khỏi đây, nhưng thấy Hàn Lưu Vân khẽ .

 

“Lữ đại tiểu thư, đến lượt ngươi xin .”

 

Lữ Thiên Thiên hận Hàn Lưu Vân đến c.h.ế.t, cái con nha đầu c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t , cần nàng lắm lời như ?

 

“Ta... xin .”

 

Lữ Thái phó quát mắng Lữ Thiên Thiên một tiếng, dọa Lữ Thiên Thiên thể run rẩy một lúc.

 

“Mau chóng xin Tống chưởng quỹ, ngươi cần thể diện thì phụ còn cần thể diện chứ.”

 

Nước mắt tủi của Lữ Thiên Thiên rơi xuống, vẻ yếu ớt đáng thương kinh sợ của nàng, ai còn tưởng nàng chịu tủi nhục lớn đến thế nào.

 

“Tống chưởng quỹ, xin .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-441-thai-tu-phi-duoc-khen-ngoi.html.]

 

Lữ Thiên Thiên xong liền dùng khăn che mặt chạy khỏi đám đông.

 

Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi bậc thềm cửa tiệm đều lộ vài phần vẻ trào phúng trong mắt.

 

Trước đây chỉ thiên kim của Lữ Thái phó là nhất khuê nữ danh môn, đoan trang thục nữ, hào phóng đoan chính.

 

Giờ xem đúng là một trò , quả nhiên lời đồn chỉ là lời đồn, mắt thấy tai , là lừa là ngựa, một cái liền rõ.

Mèo con Kute

 

Lữ Thái phó còn mặt mũi ở nữa, chắp tay vái chào Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi phất tay áo rời .

 

Lữ phu nhân thấy phu quân nhà cũng chẳng màng đến nàng, chỉ tự giận dỗi bỏ , nàng cũng vội vàng lấy khăn che mặt chạy mất.

 

Dì Diêu đang trốn trong đám đông vỗ vỗ ngực, thở một dài.

 

Sợ c.h.ế.t nàng , may mà nàng thông minh, kịp thời khôn ngoan bảo , nếu nàng cũng chịu vạ lây.

 

Nàng lén Tống Vãn Trân một cái, đó sợ hãi liền rụt tầm mắt .

 

Về nàng tuyệt đối dám đắc tội với Tống chưởng quỹ nữa!

 

Đám bách tính vây xem xung quanh vẫn rời , giờ đây họ càng thêm tò mò về tiệm bánh thơm lừng .

 

Trước đây những hứng thú với bánh mì bây giờ cũng thấy hứng thú, chủ yếu là họ còn hứng thú hơn với bà chủ của tiệm bánh .

 

Một cô nương nhỏ bé sợ cường quyền, ép phu nhân Thái phó công khai xin nàng, quả thực chuyện mà họ nhưng dám .

 

Chuyện thôi thấy thật .

 

Tống Vãn Trân đám đông vây quanh, nén sự kích động trong lòng, hối hận vì lúc trang trí lắp thêm một lò nướng nữa, xem ngày mai mời thợ đến lắp đặt .

 

“Cảm tạ quý vị ủng hộ, chút hiểu lầm, mất chút thời gian của , như một lời xin , xin tuyên bố từ hôm nay khai trương, liên tiếp ba ngày tới, tất cả bánh ngọt và đồ uống của tiệm bánh thơm lừng sẽ giảm giá một nửa.”

 

Lời thốt , đều đồng loạt hoan hô một tiếng, và những lời chúc lành.

 

“Tống chưởng quỹ thật hào phóng, việc ăn nhất định sẽ ngày càng hưng thịnh!”

 

“Tống chưởng quỹ khai trương đại cát, tài lộc cuồn cuộn đổ về!”

 

“Làm ăn phát đạt, tiền tài ngừng!”

 

Tống Vãn Trân chắp tay vái chào .

 

“Đa tạ quý vị, đa tạ !”

 

Tống Vãn Trân đầu vẫy chào Ninh Nam Vương phi và Thái t.ử phi lên lầu, Thái t.ử phi tiệm phấn son bên cạnh, .

 

“Chúng đang để ý mấy cây son bên cạnh kìa, tiên cứ sang bên đó dạo một vòng, hôm khác đến tiệm của ngươi dùng bữa.”

 

Tống Vãn Trân cúi chào, cảm tạ Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi, nếu họ lên tiếng chứng, nàng chủ, Lữ phu nhân e rằng tuyệt đối sẽ dễ dàng chịu thua như .

 

Sau khi cảm tạ, Tống Vãn Trân đích dẫn khách đến tiệm phấn son, giao cho Tô Niệm tiếp đón.

 

Tiệm của Tô Niệm bên cũng khách tấp nập, tay thì chọn đồ, miệng thì ngừng bàn tán chuyện xảy ở tiệm bánh.

 

Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi đến cũng kín đáo, hơn nữa ánh mắt đều dồn son môi, phấn son nên căn bản chú ý trong tiệm thêm mấy vị phu nhân quyền quý từ lúc nào.

 

“Ngươi thấy vị Thái t.ử phi của chúng quả thực quá oai phong lẫm liệt , hề do dự chút nào mà giúp đỡ Tống chưởng quỹ .”

 

“Thật ? Ta còn tưởng quan quan tương hộ, nàng chắc chắn sẽ giúp Lữ phu nhân dập tắt chuyện chứ, ngờ Thái t.ử phi ngay thẳng nhân từ như , một chút cũng coi thường những bách tính bình thường như chúng .”

 

“Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi đều là , là nữ hùng trừng trị cái ác, ca ngợi cái thiện!”

 

“Ừm, nếu những quan viên triều đình đều như hai vị quý nhân thì mấy.”

 

Thái t.ử phi và Ninh Nam Vương phi , khác khen ngợi mặt chẳng là gì, khen ngợi lưng mới thật sự là bản lĩnh.

 

Thái t.ử phi vốn còn nghĩ hôm nay nàng chút xúc động, đợi khi về lẽ Thái t.ử sẽ còn vì chuyện mà trách nàng, ngờ mới đầy nửa khắc, nàng bách tính khen ngợi như .

 

--- Gã cha tệ bạc bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...