Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 440: Được tha người ở chỗ có thể tha ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:34:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn đợi mở lời, Thái t.ử phi lạnh mặt trầm giọng .
“Thê nữ của Lữ Thái phó quả thật khiến bản cung mở rộng tầm mắt, sai sửa, cho đến còn dùng thế lực của Thái phó trong triều để uy h.i.ế.p bản cung.”
Lữ Thái phó suýt nữa thì một chân vững ngã xuống đất.
Hắn thế lực gì chứ, bất quá chỉ là một phu t.ử dạy học sinh mà thôi, chẳng qua là học sinh của phận tôn quý mà thôi.
Người phụ nữ đúng là hại c.h.ế.t !
Lữ phu nhân trợn tròn mắt, Thái t.ử phi lão gia nhà .
“Không ...... thần phụ ý đó, Điện hạ hiểu lầm , như .”
Thái t.ử phi lười thêm lời vô ích với Lữ phu nhân.
“Lữ phu nhân, hoặc là bây giờ bồi thường cho Tống lão bản năm ngàn lượng bạc, đó công khai xin nàng , hoặc là Thuận Thiên Phủ để của Thuận Thiên Phủ chủ cho , chọn !”
Lữ phu nhân một điều cũng chọn, năm ngàn lượng bạc a, nàng nỡ trắng trợn đưa cho nha đầu c.h.ế.t tiệt , nhưng Thuận Thiên Phủ nàng càng , Thái t.ử phi ở đó của Thuận Thiên Phủ chắc chắn sẽ nương tay.
Không chừng còn công khai đ.á.n.h đòn nàng .
“Lão gia?”
Lữ phu nhân đầu Lữ Thái phó, Lữ Thái phó nheo mắt , hừ lạnh một tiếng tiến lên tát một bạt tai.
Lữ phu nhân đ.á.n.h cho cuồng, đầu óc choáng váng cả sấp xuống đất.
Lữ Thiên Thiên bên cạnh hít một khí lạnh, sợ hãi lui về phía một chút.
Thế nhưng Lữ Thái phó ý định buông tha nàng , hai con đứa nào khiến bớt lo.
Hắn đối với Lữ Thiên Thiên cũng là một bạt tai tát qua.
Lúc bày tỏ lập trường của , tuyệt đối thể để hai con ảnh hưởng đến .
Người đàn bà ngu ngốc , lời như mà nàng cũng dám , nàng đúng là c.h.ế.t cũng kéo theo.
Lữ Thiên Thiên thể tin Lữ Thái phó, trong lòng nàng oán trách Lữ Thái phó về phía , nhưng lúc cũng dám mở lời nữa.
Thấy bộ dạng giận dữ của Lữ Thái phó, nàng sợ phụ sẽ đ.á.n.h .
Nàng cúi đầu, mặt nóng ran, dám những ánh mắt chế giễu xung quanh, đặc biệt là Hàn Lưu Vân cùng những khác, chắc chắn bọn họ đang thầm nàng .
“Xin Tống lão bản, mau lên!”
Lữ Thái phó chỉ Lữ phu nhân gầm lên, dáng vẻ như thể nếu nàng còn xin thì sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t nàng .
Lữ phu nhân từng thấy Lữ Thái phó nổi giận lớn như , sợ đến nỗi đầu rụt cổ, gật đầu lia lịa như sàng gạo.
Người còn giữ mặt mũi xin lúc dám do dự nữa.
Nàng đầu Tống Vãn Trân, lời xin , liền Tống Vãn Trân giơ tay ngăn .
Trong khoảnh khắc đó, Lữ phu nhân còn tưởng là Tống Vãn Trân dám để nàng xin nữa, nhưng hiện thực giáng cho nàng một đòn nặng nề.
“Lữ phu nhân chúng là xin ở cửa hàng, xin ở đây thì tính.”
Lữ phu nhân c.ắ.n răng, nàng thật xông lên xé nát nha đầu tiện nhân .
Sắc mặt Lữ Thái phó cũng mấy , nheo mắt Tống Vãn Trân một cái.
Mèo con Kute
“Tống lão bản, tha ở chỗ thể tha, hà tất hùng hổ như .”
Nghe lão gia nhà giúp, Lữ phu nhân lập tức tinh thần lên vài phần.
“Tống lão bản, ngươi đừng voi đòi tiên!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-440-duoc-tha-nguoi-o-cho-co-the-tha.html.]
Tống Vãn Trân kiêu ngạo, mặt mang theo nụ nhạt.
“Thái phó đại nhân, dân nữ phận thấp hèn, hiểu đạo lý lớn lao gì, nhưng cả gia tính mạng của dân nữ đều đặt cửa hàng , tai họa vô cớ hôm nay nếu Lữ phu nhân bắt tại trận, lẽ dân nữ lúc mất mạng ngay tại chỗ .
Đối với Thái phó đại nhân là quyền thế như , lẽ mở một cửa hàng đơn giản như chơi , nhưng đối với dân nữ là bộ gia tính mạng.
Vì đối với một hại c.h.ế.t tính mạng dân nữ, dân nữ thật sự thể chuyện tha ở chỗ thể tha, càng tấm lòng rộng lớn như Thái phó đại nhân, mong Thái phó đại nhân thứ tội.
Huống hồ dân nữ voi đòi tiên , những mặt ở đây đều thể chứng cho dân nữ, xin Lữ phu nhân thận trọng lời , chớ một nữa dùng lời lẽ tổn thương dân nữ.”
Lữ Thái phó nghẹn lời, sắc mặt biến đổi, á khẩu nên lời.
Thật là một nha đầu lanh lợi, sắc sảo. Nếu còn mở miệng, đám bách tính vây xem sẽ cho rằng lời là đúng, mà chỉ nghĩ đang dùng quyền thế ức h.i.ế.p khác.
Chẳng từ lúc nào, tội danh suýt chụp lên đầu .
Lữ Thái phó gật đầu, Lữ phu nhân, gằn giọng .
“Mất mặt hổ! Còn mau cút xuống xin Tống chưởng quỹ!”
Lữ Thái phó xong đầu Lữ Thiên Thiên, Lữ Thiên Thiên chỉ cảm thấy tinh thần căng thẳng.
“Ngươi cũng , cùng nương ngươi xin Tống chưởng quỹ.”
Lữ Thiên Thiên đang quỳ mặt đất như tê liệt cả , nàng bỗng bật dậy vươn Lữ Thái phó.
“Dựa cái gì? Ta... những chuyện , tại bắt xin nàng ?”
Bắt nàng xin cái con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó, nàng tuyệt đối , nàng xứng chứ!
Trước mặt bao , Lữ Thiên Thiên mất mặt , Lữ Thái phó chỉ cảm thấy thở cũng chút bất .
“Xuống !”
Một tiếng gầm giận dữ dọa Lữ Thiên Thiên run rẩy, nàng dám thêm lời nào, vội vàng theo Lữ phu nhân xuống lầu.
Những lầu hai cũng ùa xuống theo, khách ở lầu một sớm chắn kín đại sảnh tầng trệt, đông nghịt .
Thậm chí cả con phố cũng chật kín chờ xem náo nhiệt, vài tuy lên lầu, nhưng chuyện xảy đó họ đều rõ mồn một.
Ngay cả khách trong tiệm của Tô Niệm bên cạnh, còn đang trang điểm dở dang vội chạy cửa tiệm bánh xem náo nhiệt.
Nghe ít khách kể về chuyện xảy ở tiệm bánh, Tô Niệm ban đầu chút lo lắng, khi sự việc giải quyết nàng mới yên lòng.
Nếu bên nàng còn đang bận rộn, nàng thực sự chạy qua xem Lữ phu nhân và Lữ tiểu thư xin Vãn Trân như thế nào.
Ngẩng đầu khắp phòng khách chật kín, nàng khẽ thở dài, dẹp bỏ ý định xem kịch .
Lữ phu nhân và Lữ Thiên Thiên xuống lầu kinh ngạc bởi đám khách chật kín cả phố, còn đông hơn lúc nãy họ mới tới.
Nhìn thấy vẻ trào phúng và cợt gương mặt khi về phía , hai chỉ cảm thấy mất hết thể diện, họ cứ như những con khỉ lôi cho chiêm ngưỡng .
Lữ phu nhân c.ắ.n chặt răng, Tống Vãn Trân đang đó với sắc mặt bình thản, nàng hít sâu một , nén giọng .
Vì nếu nén , nàng sợ sẽ kìm mà c.h.ử.i rủa thành tiếng.
“Tống chưởng quỹ, xin . Chuyện ngày hôm nay là sai. Ta hôm nay ở đây xin ngươi, mong ngươi rộng lượng tha cho một .”
Nghe Lữ phu nhân , còn ít mới đến chuyện gì xảy , cũng phụ nhân đang chuyên tâm xin là ai.
Thế là nhao nhao hỏi han.
Sắc mặt Lữ phu nhân khó coi tới cực điểm, nàng những quen nhận phận của nàng, càng thật sự ai đó kể chuyện một nữa.
--- Gã cha tệ bạc bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -