Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 432: Đền bạc, xin lỗi ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:33:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn là Thiên Thiên nhà họ quá lương thiện, nên hôm đó mới nha đầu c.h.ế.t tiệt ức hiếp.
Lữ phu nhân tự nhiên hề cảm thấy hành vi của đáng giận đến mức nào, bộ dạng hống hách của đáng ghét đến mức nào.
3. tất cả biểu hiện của nàng đều lọt mắt những trong sương phòng.
lúc tiểu cô nương điếm viên đang bận rộn ở bàn khác, Lữ phu nhân bên đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi dậy chiếc bánh mì đĩa.
"Đây...... đây là cái gì?"
Giọng của Lữ phu nhân gần như thu hút ánh mắt của các khách hàng lầu hai.
Mọi Lữ phu nhân rốt cuộc thấy gì, đều vươn cổ sang, thậm chí những ở gần dậy về phía bàn đó.
"A, là con bọ hung, ghê tởm quá!"
Diêu thị kêu lớn một tiếng, khiến đều kinh hô.
Những khách hàng gần bàn Lữ phu nhân thấy con sâu trong bánh mì, lập tức cau mày sắc mặt khó coi.
" là con côn trùng ghê tởm đó."
Các khách hàng khác nhao nhao đặt bánh mì trong tay xuống, từng một sắc mặt tái mét.
Việc chi tiêu ở Hương Phun Phun đắt đắt, rẻ cũng rẻ, bỏ nhiều bạc như để ăn uống, còn ăn côn trùng, thực sự khiến thể chấp nhận .
Mấy tiểu điếm viên ở lầu hai nhao nhao chạy đến bàn Lữ phu nhân kiểm tra, quả nhiên thấy trong bánh mì kẹp một con côn trùng vô cùng ghê tởm.
"Phu nhân, xin , chúng đổi cho ngài một phần khác ?"
Lữ phu nhân lạnh, sang những bên cạnh.
"Các ngươi xem đây, đây chính là thái độ xử lý sự việc của tiệm . Ngay cả sự sạch sẽ cơ bản nhất cũng thể , ai thể đảm bảo rằng khi đổi một phần bánh mì khác sẽ côn trùng.
Vạn nhất con côn trùng là do các ngươi lúc nãy ở trong đó thì ?"
Một tiểu điếm viên thấy Lữ phu nhân rõ ràng ý xoa dịu sự việc, liền vội vàng chạy xuống lầu tìm Tống Vãn Trân.
Thấy vẻ mặt hoảng hốt của tiểu điếm viên, nàng liền chuyện cần đến cuối cùng vẫn đến.
"Mau gọi đông gia của các ngươi đây, hôm nay nàng nhất định cho bổn phu nhân một lời giải thích, cũng cho tất cả khách hàng hôm nay một câu trả lời."
Lời Lữ phu nhân dứt, các khách hàng cũng nhao nhao phụ họa.
" , cho chúng một lời giải thích, chuyện quá ghê tởm ."
"Phải đó, vui vẻ ăn uống một chút, mà ăn thứ ghê tởm như ."
Khi Tống Vãn Trân lên lầu, tất cả ở lầu hai đều nhao nhao mở miệng công kích, nhất định yêu cầu tiệm cho bọn họ một lời giải thích.
"Xin quý vị bớt giận, Hương Phun Phun nhất định sẽ giải quyết vấn đề , cũng sẽ cho quý vị một câu trả lời thỏa đáng."
Nghe Tống Vãn Trân , sắc mặt của ít khách hàng mới khá hơn một chút, đến là để ăn uống chứ để gây chuyện, nếu chịu xử lý tự nhiên sẽ cố ý buông tha.
Lữ phu nhân thấy Tống Vãn Trân mà vẫn điềm tĩnh như , trong lòng vô cùng khó chịu.
Nàng nghĩ rằng xảy chuyện như , ít nhất Tống Vãn Trân sẽ sợ hãi đến mức luống cuống tay chân, ti tiện cầu xin chạy đến mặt nàng mà xin .
Đương nhiên cho dù xin , nàng cũng sẽ tha thứ, bởi vì nàng dùng chuyện để dạy cho nha đầu c.h.ế.t tiệt một bài học đích đáng.
Cho dù nàng điềm tĩnh đến mấy cũng vô dụng, nàng lòng, thì chuyện hôm nay đừng hòng dễ dàng trôi qua.
Tống Vãn Trân vẫn về phía Lữ phu nhân, mà tiếp tục .
"Nếu lát nữa thật sự điều tra rõ là bánh mì của chúng vấn đề, thì bạc hôm nay quý vị chi trả, chúng sẽ trả bộ cho quý vị......"
Mèo con Kute
Không đợi lời Tống Vãn Trân dứt, liền Diêu thị giận dữ quát.
"Hoàn trả bạc là xong chuyện ? Các ngươi thật quá qua loa với chúng , ăn thứ ghê tởm như , đến bây giờ trong bụng vẫn còn âm ỉ đau, buồn nôn ói đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-432-den-bac-xin-loi.html.]
Tống Vãn Trân lúc mới về phía Diêu thị.
"Vị phu nhân , lời của còn xong, ngài cần kích động như ."
Lời Tống Vãn Trân khiến những khách hàng nãy còn phụ họa theo Diêu thị cũng ngoan ngoãn ngậm miệng, xem Tống Vãn Trân còn gì nữa.
Lữ phu nhân gì, mà vẫn ngẩng đầu kiêu ngạo đó, nàng xem Tống Vãn Trân sẽ thế nào.
"Nếu lát nữa điều tra xác định đúng là bánh mì của chúng vấn đề, bộ bạc mà khách hàng đến tiệm hôm nay chi trả, sẽ trả gấp mười ."
Hoàn trả gấp mười , đó là một tiền nhỏ, chủ yếu là khách hàng hôm nay cũng ít, bạc còn kiếm trả gấp mười , thành ý đều thấy .
Dù thì con côn trùng cũng xuất hiện trong bánh mì của bọn họ, bọn họ cũng chỉ là hùa xem náo nhiệt mà thôi.
Quả nhiên chỉ cần tiền đủ nhiều là thể giải quyết vấn đề, những nãy còn buông tha theo Lữ phu nhân đều yên lặng xuống chờ đền bạc.
4. Thái t.ử phi trong sương phòng sắc mặt tối sầm, định dậy nhưng Ninh Nam Vương phi ngăn .
"Đừng vội, xem xem nha đầu rốt cuộc giải quyết thế nào."
Thái t.ử phi gật đầu, nhưng khi về phía Lữ phu nhân, đáy mắt xẹt qua một tia chán ghét.
Hàn phu nhân cầm khăn tay lén che khóe miệng mà dám , trong lòng đổ một hột mồ hôi cho Lữ phu nhân.
Lữ phu nhân hôm nay xem như đá tấm sắt , đáng đời!
Tuy đa quen Lữ phu nhân, nhưng trang phục, châu ngọc đầy đầu và khí chất kiêu ngạo nàng liền cảm thấy phận của tầm thường.
Ít nhất cũng là một mệnh phụ phu nhân của nhà quyền quý, như hẳn đến mức tự cầm côn trùng nhét bánh mì để vu oan một tiệm bánh ngọt chứ!
Mọi đều cho rằng chắc chắn là vấn đề của tiệm, nên nhiều tuy trong lòng còn tức giận, nhưng vẫn rời , cứ chờ tiệm đền cho bọn họ gấp mười bạc.
Các khách hàng còn theo tiết tấu của Lữ phu nhân mà la lối nữa, đều chờ đợi sự việc nhanh chóng giải quyết, tránh ồn ào khó mà chuyện.
"Nếu quý vị đều cảm thấy cách xử lý của thỏa, thì sẽ bắt đầu điều tra nguồn gốc của con côn trùng , đương nhiên cũng mong quý vị chứng cho.
Tiểu chương vẫn kết thúc, xin hãy nhấn trang kế tiếp để tiếp tục nội dung đặc sắc phía !
Nếu con côn trùng là do ai đó cố ý , tiệm chúng cũng nhất định sẽ bỏ qua kẻ đó."
Không đợi lời Tống Vãn Trân dứt, Lữ phu nhân vốn đang điềm tĩnh tự tại đó cuối cùng cũng còn giữ bình tĩnh, đột nhiên bật dậy.
"Ngươi ý gì? Ngươi là con côn trùng là bổn phu nhân cố ý bỏ bánh mì của ngươi ?"
Con côn trùng đương nhiên là do Lữ phu nhân cố ý bỏ , nếu nàng cũng sẽ vì một câu mà bật dậy như .
Mặc dù Lữ phu nhân tin Tống Vãn Trân thật sự thể điều tra điều gì, nhưng trong lòng khó tránh khỏi vẫn chút chột .
Tống Vãn Trân vội vàng mở miệng.
"Phu nhân, côn trùng do ngài bỏ , ngài hà tất sợ hãi như ."
"Ai sợ hãi chứ!"
Giọng Lữ phu nhân thậm chí còn trở nên chói tai hơn mấy phần, thật, nếu nàng lên tiếng, những xung quanh còn cảm thấy với khí chất của nàng vốn thể chuyện như , nhưng lúc thấy giọng chói tai hống hách của nàng , sự tin tưởng đối với nàng lập tức giảm xuống.
Lữ phu nhân thấy với ánh mắt mang theo vài phần nghi ngờ, lập tức dùng ngữ khí thiện cảm .
"Dù thì bổn phu nhân cũng mặc kệ con côn trùng rốt cuộc từ đến, nhưng vì nó ăn từ bánh ngọt trong tiệm của các ngươi, ngươi nhất định cho bổn phu nhân một lời giải thích.
Bổn phu nhân nếu lòng, tiệm của các ngươi cũng đừng hòng tiếp tục mở cửa."
"Được, xin hỏi phu nhân, bồi thường như thế nào thì ngài mới lòng?"
Lữ phu nhân tưởng Tống Vãn Trân chịu thua nên mới hỏi như , lập tức mặt nén vẻ đắc ý.
"Ta tiệm các ngươi bồi thường năm ngàn lượng bạc, còn công khai xin cửa tiệm."
--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -