Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 398: Chúc mừng nàng, không còn tình tình ái ái, đầu óc nàng cuối cùng cũng trở nên thông minh rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:33:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chuyện hôn nhân đại sự, do cha định đoạt, lời mai mối tác thành, thể đường đột như ."

 

Lời của Tần Tam rõ ràng là đồng ý với đề nghị của Tống Vãn Trân.

 

Trong lòng Tô Niệm chùng xuống, chẳng lẽ cưới nàng ?

 

Thế nhưng khi ôm nàng, thậm chí chiếm đoạt nàng, chẳng hề đến chuyện đường đột đường đột.

 

Tống Vãn Trân vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên.

 

"Là do cha định đoạt, lời mai mối tác thành đấy, Tần công t.ử đương nhiên theo đúng lễ nghi, , tiên cứ mời bà mối đến nhà."

 

Tần Tam c.ắ.n răng, miễn cưỡng nặn một nụ .

 

"Ta bây giờ việc ăn đang bận rộn, bây giờ mà chuyện thành , e rằng sẽ chậm trễ lỡ mất Niệm Niệm, đợi đến khi qua giai đoạn bận rộn , sẽ đích cùng bà mối đến nhà cầu hôn."

 

"Kỳ thực cũng đính hôn là thành ngay, tiên cứ tìm bà mối đến nhà cũng tốn bao công sức, cũng lỡ việc ăn của Tần công tử, cứ định hôn sự , đợi hẵng tổ chức hôn lễ cho đàng hoàng.

 

Cứ như thì kịp ăn rượu đính hôn của hai khi kinh thành, khi trở về kịp dự tiệc cưới của hai ."

 

Sắc mặt Tần Tam càng thêm căng thẳng mấy phần, đáy mắt xẹt qua một tia khó chịu và tức giận.

 

"Tống cô nương, đây là chuyện của và Niệm Niệm, nàng quản chuyện cũng quá rộng đấy."

 

Lời là cực kỳ khách khí , dẫu cho Tô Niệm trong chuyện ngu đến mấy, cũng thể Tống Vãn Trân vì .

 

Nàng đang giúp cô thử lòng Tần Tam.

 

Thế nhưng câu trả lời của Tần Tam rõ ràng hề khiến hài lòng, hơn nữa ngữ khí của hiển nhiên chút thẹn quá hóa giận.

 

Tô Niệm chút tán thành Tần Tam.

 

"Tam lang, thể Vãn Trân như , là vì ."

 

Tần Tam cũng là nhất thời nhịn , miếng thịt béo bở đến miệng cản mất, lòng thể vui cho .

 

Thế nhưng cũng lời và ngữ khí của chút thích hợp.

 

Hắn lập tức bày vẻ mặt tổn thương Tô Niệm.

 

“Niệm Niệm, chỉ là sợ mất nàng, sợ nàng hiểu lầm , đợi khi bận rộn qua đoạn thời gian , sẽ dùng lễ nghi long trọng nhất để cưới nàng về. Bởi , chuyện thể nóng vội.”

 

“Nếu chúng đều vì Tô Niệm mà , Tần công t.ử hà tất bài xích như ? Người còn tưởng Tần công t.ử gia thất, lén lút bên ngoài lừa gạt tiểu cô nương đấy.”

 

Trên mặt Tần Tam hiện lên vẻ căng thẳng, sắc mặt khi xanh khi trắng.

 

Mãi lâu , mới thu thần sắc, khà khà.

 

“Tống cô nương thật đùa, thể như .”

 

“Vậy thì !”

 

Tống Vãn Trân xong liền định dậy, Tần Tam trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, tưởng Tống Vãn Trân rời , bộ tiễn nàng xuống.

 

“À , Tô Niệm, từng đến Phủ Thành . Hay là hôm nay chúng cứ để Tần công t.ử dẫn chúng Phủ Thành dạo một vòng .”

 

Tống Vãn Trân xong liền liếc Tô Niệm một cái. Thấy Tống Vãn Trân như , Tô Niệm cũng gật đầu, dù nàng bây giờ căn bản tâm trạng dạo.

 

Nàng quá nhiều nghi ngờ trong lòng, cảm giác như sương mù bao phủ.

 

Mặc dù Tần Tam lý do, nhưng nàng luôn cảm thấy Tần Tam dường như thật sự ý cưới nàng.

 

Tô Niệm liếc Tần Tam một cái, dù thấy ánh mắt từ chối trong mắt Tần Tam, nàng vẫn đáp lời.

 

“Vậy Tam lang hãy dẫn hai chúng Phủ Thành dạo một vòng ?”

 

Trên mặt Tần Tam thể kiềm chế sự căng thẳng.

 

“Phủ Thành để dạo chứ, những thứ ở đó huyện Thanh Viễn đều cả.”

 

Tần Tam xong liền Tống Vãn Trân.

 

“Tống cô nương cũng sắp Kinh Thành , Kinh Thành còn phồn hoa hơn Phủ Thành nhiều, bởi cần thiết Phủ Thành .”

 

Tống Vãn Trân bĩu môi, lộ vài phần vẻ nũng nịu bất mãn của tiểu cô nương.

 

“Hừ, Tô Niệm tỷ, còn tưởng Tam lang của tỷ đối với tỷ đến nhường nào, mà ngay cả một yêu cầu nhỏ nhoi như thế cũng đồng ý.”

 

Tô Niệm chút ủy khuất Tần Tam, trong mắt mang theo sự trách móc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-398-chuc-mung-nang-khong-con-tinh-tinh-ai-ai-dau-oc-nang-cuoi-cung-cung-tro-nen-thong-minh-roi.html.]

Nàng cũng trách Tần Tam ngay cả chuyện nhỏ cũng đồng ý, bọn họ chẳng qua chỉ Phủ Thành dạo một vòng mà thôi.

 

Tần Tam trong lòng sốt ruột, dám đường hoàng dẫn hai Phủ Thành dạo chơi chứ, nếu khác thấy, sẽ xong đời.

 

Tần Tam nén nửa ngày trời, cuối cùng cũng nặn một câu, vô cùng ngượng nghịu.

 

“Ta chợt nhớ , vẫn còn chút chuyện ăn. Đợi , nhất định sẽ dẫn hai nàng Phủ Thành dạo chơi. Đến lúc đó Niệm Niệm thích gì đều mua cho nàng, hôm nay bận việc đây.”

 

Tần Tam xong cũng màng Tô Niệm thêm gì nữa, liền vội vã xuống lầu, đầu cũng ngoảnh mà rời , hệt như hạ quyết tâm nào đó.

 

Đợi đến khi Tần Tam , Tô Niệm mới mặt mày khó coi mà sụp đổ ghế, dáng vẻ tiều tụy!

 

Tống Vãn Trân trong lòng nàng nảy sinh nghi ngờ.

 

“Nàng , là...”

 

Tô Niệm bỗng nhiên thẳng dậy, trong mắt tràn ngập đau thương và quyết tuyệt.

 

“Ta .”

 

Tống Vãn Trân dậy.

 

“Vậy thì theo !”

 

Tô Niệm lau khô mắt, liền cùng Tống Vãn Trân xuống lầu, hỏi thêm gì.

 

Hai xuống lầu, vẫn còn thể thấy bóng lưng chút vội vàng của Tần Tam, cách bọn họ chừng trăm mét.

 

Tống Vãn Trân đầu dặn dò Tôn Đại Mộc.

 

47. “Huynh mau đến tiệm lái xe ngựa, đợi chúng ở cổng quan đạo Phủ Thành.”

 

Tôn Đại Mộc gật đầu, vội vàng chạy nhỏ về tiệm bánh ngọt.

 

Tống Vãn Trân và Tô Niệm liền lặng lẽ theo Tần Tam, giữ một cách nhất định.

 

Mãi đến khi qua hai con phố, một con phố hẻo lánh, Tần Tam dừng bên cạnh một cỗ xe ngựa.

 

Thấy Tần Tam trở về, đ.á.n.h xe mới bước xuống từ xe ngựa.

 

Nỗi buồn trong lòng Tô Niệm chuyển thành sự tò mò.

 

“Hắn… tại để xe ngựa xa thế ? Tiệm của một hậu viện là để cho ngựa nghỉ chân mà, .”

 

Tống Vãn Trân bất lực lắc đầu.

 

“Cho nên mỗi đến đều xe ngựa, nàng từng nghi ngờ ? Nàng xem cách ăn mặc và năng của liền gia cảnh tầm thường, thể xe ngựa để chứ.”

 

Tô Niệm Tống Vãn Trân đến mức nhất thời mất mặt, nàng thật sự là mỡ heo che mắt .

 

Chưa từng để ý đến những chi tiết , mỗi thấy Tần Tam đến đều vui mừng đến nỗi chỉ mỗi .

 

“Ta… …”

 

Tô Niệm quá ngu ngốc, mãi nửa ngày cũng gì, thấy Tần Tam lên xe ngựa định .

 

“Hắn , đây?”

 

Tống Vãn Trân gì, chỉ kéo Tô Niệm về phía con đường quan đạo Phủ Thành.

 

Lúc đầu Tô Niệm còn hiểu Tống Vãn Trân định gì, nhưng giờ thấy bọn họ về hướng quan đạo Phủ Thành, liền lập tức hiểu ý của Tống Vãn Trân.

 

“Chúng trực tiếp đến bên quan đạo hội hợp với Đại Mộc ?”

 

Tống Vãn Trân trêu chọc .

 

“Chúc mừng nàng, hết tình yêu nam nữ , đầu óc nàng cuối cùng cũng trở nên thông minh hơn đó.”

 

Tô Niệm “...”

Mèo con Kute

 

Nàng thà tự treo cổ còn hơn, thật là mất mặt c.h.ế.t !

 

Thấy xe ngựa của Tần Tam xa, Tống Vãn Trân và Tô Niệm cuối cùng cũng thấy xe ngựa của Tôn Đại Mộc đang đậu ở ngã ba đường.

 

Thấy hai tới, Tôn Đại Mộc vội vàng xuống xe.

 

“Vừa một cỗ xe ngựa qua là của Tần Tam đó ?”

 

---

 

 

 

Loading...