Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 387: Bồi thường năm vạn lượng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:33:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Dung Dung kinh hoảng lắc đầu.

 

“Không… , .”

 

Tiêu phu nhân tức giận thể tin về phía Vân Dung Dung.

 

“Ngươi… ngươi đây là hại c.h.ế.t Tiêu gia chúng , ai với ngươi là đập nát đồ đạc ở đây thành một bãi lộn xộn, từng như .”

 

“Là nương để con dẫn , bọn họ động thủ nương cũng ngăn cản, tất cả những chuyện đều do nương ngầm đồng ý.”

 

Vân Dung Dung gào lên một tiếng, lúc tự nhiên là xem ai là khéo léo biện bạch nhất.

 

“Ngươi!”

 

Tiêu phu nhân tức giận, uổng công bà còn coi nha đầu , nếu nàng hôm đó ở mặt bà những lời nửa thật nửa giả , bà cũng sẽ bốc đồng chạy đến đây.

 

Hơn nữa bà còn là đến để trút giận nàng !

 

Ninh Nam Vương trực tiếp mở lời xử phạt mấy mà giao quyền phán xét cho Tống Vãn Trân, đây thực chất cũng là một cách biến tướng để ủng hộ Tống Vãn Trân, để tất cả đều Tống Vãn Trân tiếng mặt y.

 

Ngay cả Hoàng huyện lệnh cũng đãi ngộ .

 

“Nha đầu, ngươi xem xử lý thế nào, là sống c.h.ế.t, tùy thuộc một lời của ngươi.”

 

Giọng điệu của Ninh Nam Vương lúc như thể là đang trò chuyện giữa những bạn, hề chút kệ nệ nào.

 

Thấy Tống Vãn Trân Vương gia coi trọng đến thế, Tiêu phu nhân trong lòng càng thêm hối hận.

 

Nếu bà sớm nha đầu quan hệ với Vương gia, nhất định sẽ ngăn cản nhi t.ử cưới nàng.

 

Tiêu phu nhân ngẩng đầu cầu xin Tống Vãn Trân.

 

“Tống cô nương, là mắt tròng, là sai , xin cô nương hãy tha cho chúng , tuyệt đối sẽ ngăn cản cô nương và Mộc Trần ở bên nữa.”

 

Tống Vãn Trân ý định chuyện đến mức tuyệt tình, dù hạng mục bệnh lao chuyên biệt đang phát triển như diều gặp gió, nàng vẫn trông chờ Tiêu Mộc Trần mỗi tháng đều gửi bạc cho nàng.

 

Thế nhưng hôm nay cũng sẽ để Tiêu phu nhân dễ dàng thoát như .

Mèo con Kute

 

“Tiêu phu nhân, ngay từ đầu với , đối với nhi t.ử của hề hứng thú, hiểu vì cứ nhất định cho rằng coi trọng nhi t.ử của .”

 

Tiêu phu nhân ngẩng đầu ánh mắt lạnh nhạt của Tống Vãn Trân, dù thừa nhận, nhưng lúc bà cũng hiểu, Tống Vãn Trân thật sự hề ý nghĩ gì với nhi t.ử của bà.

 

Ánh mắt hờ hững khi nhi t.ử của bà, căn bản hề bất kỳ gợn sóng nào.

 

Từ đến nay đều là bà tự cho là đúng, tự rước lấy nhục, bà đúng là một trò !

 

Tiêu Mộc Trần ngẩng đầu Tống Vãn Trân.

 

“Hôm nay của chúng mới gây phiền phức cho Tống cô nương, chúng xin nhận phạt, nhưng vẫn mặt dày mong cô nương thể nương tay, giữ mạng sống cho mẫu của .”

 

Trương phu nhân chút khó xử Tống Vãn Trân, tuy rằng hôm nay đều là của tẩu t.ử nàng, nhưng dù nàng phiền phức đến mấy, cũng thể khoanh tay .

 

“Vãn Trân, tẩu thật sự , hãy phạt nhẹ một chút thôi!”

 

Tống Vãn Trân đưa cho Trương phu nhân một ánh mắt yên lòng, nàng nguyện ý nể mặt Trương phu nhân, đồng thời nàng cũng sớm nghĩ phương pháp xử lý nhất.

 

Tống Vãn Trân đầu Ninh Nam Vương, để bày tỏ sự coi trọng đối với bút tích của Vương gia, cho dù Vương gia để nàng tự xử phạt những , nàng vẫn xin ý kiến của Vương gia.

 

“Vương gia, tuy bọn họ đáng ghét, nhưng dân nữ cả gan thỉnh Vương gia tha cho bọn họ một mạng, ban cho bọn họ một cơ hội cải tà quy chính.”

 

Ninh Nam Vương gật đầu.

 

“Bổn vương do nàng quyết định, cứ tùy ý nàng, nàng cần hỏi qua bổn vương.”

 

Tống Vãn Trân cúi đầu gật, đó Tiêu phu nhân.

 

“Người nãy bồi thường bức thư pháp , bây giờ đây là bút tích của Vương gia, định bỏ bao nhiêu bạc để bồi thường?”

 

Tiêu phu nhân cứng họng, lời Tống Vãn Trân rõ ràng, đây là bà dùng bạc mua mạng ?

 

Trái tim đang treo lơ lửng của Tiêu Mộc Trần khẽ chùng xuống, ngay Tống cô nương nhất định sẽ nương tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-387-boi-thuong-nam-van-luong.html.]

mà... nhưng mà e rằng còn mặt mũi nào để chuyện với nàng như bạn bè nữa.

 

Chàng còn cơ hội tiến thêm một bước trong mối quan hệ với nàng ?

 

Tiêu Mộc Trần khỏi khổ, giây phút bỗng nhiên chút thấu hiểu vì phụ những năm qua thà chịu ngoài chê cũng ở nhà nhiều.

 

Tiêu phu nhân Tiêu Mộc Trần, nhất thời giá bao nhiêu thì hợp lý.

 

Nói ít sẽ coi thường bút tích của Vương gia, nhưng nhiều thì con nào là phù hợp.

 

“Một vạn lượng?”

 

Mọi kìm thốt lên kinh ngạc, lén lút bắt đầu bàn tán.

 

“Chỉ mấy chữ đó mà đáng giá một vạn lượng, nhà họ Tiêu đúng là gặp họa , một vạn lượng chẳng là đổ sông đổ bể ?”

 

“Hừ, ai bảo bọn họ đến năng lung tung ngày đại hỉ khai trương của , ngươi xem Tiêu phu nhân vẻ mặt kiêu ngạo, còn tưởng Thanh Hà huyện là thiên hạ của nhà họ Tiêu bọn họ chứ.”

 

, Tống cô nương cảnh cáo bà mấy , vu khống danh tiếng của một cô nương nhỏ, ác độc thì là gì chứ?”

 

“Đáng đời, kiêu căng cái gì nữa!”

 

Đối mặt với những tiếng châm chọc ngừng từ bên ngoài, Tiêu phu nhân chỉ cảm thấy mất hết thể diện, hận thể tìm một cái khe đất mà chui .

 

Tống Vãn Trân nhếch môi , nhưng lên tiếng, rõ ràng hài lòng với con .

 

Tống Vãn Trân đầu Khâu sơn trưởng đang một bên, Khâu sơn trưởng là từng lăn lộn ở kinh thành, tự nhiên một bức thư pháp của Vương gia giá trị lớn đến mức nào.

 

“Khâu sơn trưởng, năm xưa ngài ở kinh thành cũng từng trải qua thế sự, thể cho dân nữ bức thư pháp của Vương gia nếu dùng bạc để định giá thì rốt cuộc đáng giá bao nhiêu ?”

 

Khâu sơn trưởng vuốt râu, tiếc nuối bức thư pháp hủy hoại.

 

“Bút tích của Vương gia là biểu tượng của phận và địa vị, là sự kính sợ và tôn trọng đối với thiên gia, căn bản thể dùng bạc để định giá, nếu thật sự một con , thì chỉ thể là vô giá!”

 

Khâu sơn trưởng nào ý của nha đầu , nàng vặt lông Tiêu phu nhân một phen.

 

Người phụ nhân thật đáng ghét, quả thật nên cho bà một bài học.

 

Bên , Ninh Nam Vương thấy tiếng Khâu sơn trưởng, lập tức thần sắc ngưng .

 

“Là Khâu viện trưởng?”

 

Khâu sơn trưởng Vương gia hỏi, sắc mặt cứng một khoảnh khắc, mới bất đắc dĩ .

 

“Vẫn Vương gia nhận , lão phu quả thực là Khâu viện trưởng mà Vương gia .”

 

Ninh Nam Vương chút kích động, vội vàng tiến lên hành một lễ tử.

 

“Không ngờ Khâu viện trưởng năm xưa rời kinh thành đến đây.”

 

Tống Vãn Trân Khâu sơn trưởng kinh ngạc, trách Khâu sơn trưởng ở Thanh Hà huyện kính trọng đến .

 

Hóa ở kinh thành nổi tiếng đến thế ?

 

Ngay cả Ninh Nam Vương cũng đối với ông khách khí như ! Sớm thì năm xưa nàng bái vị sư phụ .

 

Thật là thiệt thòi quá !

 

Tiêu phu nhân nhớ thái độ chậm trễ của đối với Khâu sơn trưởng , trong lòng lúc ruột gan đều hối hận.

 

Bà cảm thấy lão già cố ý như để trả thù bà.

 

chút luống cuống Tiêu Mộc Trần, một vạn lượng vẫn đủ, cần bao nhiêu bạc đây, dù đó cũng chỉ là mấy chữ mà thôi.

 

Tiêu Mộc Trần nghiến răng, quả quyết lên tiếng.

 

“Thảo dân nguyện bồi thường năm vạn lượng bạc, đồng thời tìm thợ thủ công giỏi nhất để tu sửa bút tích của Vương gia, xin Vương gia tha thứ tội của Tiêu gia .”

 

Vừa mở miệng là năm vạn lượng, Tiêu Mộc Trần quả nhiên là tài lực hùng hậu.

 

---

 

 

 

Loading...