Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 380: Hôm nay ta sẽ thu hồi cửa tiệm, xem nha đầu đó có thể làm gì ta ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:32:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tẩu tử, hôm nay lúc gây sự , Vãn Trân và Mộc Trần chỉ là cùng ăn thôi, thật sự hiểu lầm .

 

Hơn nữa, Vãn Trân và Mộc Trần hợp tác mở khu chuyên trị lao bệnh tại d.ư.ợ.c đường Tiêu gia các ngươi, hẳn là chứ, tất cả những điều đều nhờ Vãn Trân, d.ư.ợ.c đường Tiêu gia hiện nay mới thể thịnh vượng đến .”

 

“Khà khà khà~”

 

Tiêu phu nhân khẽ thành tiếng.

 

“Thôi , ngươi cần những lời lừa bịp với nữa. Ta nha đầu đó rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, mới khiến ngươi cho rằng d.ư.ợ.c đường Tiêu gia chúng trở nên thịnh vượng là vì nàng , dù cũng sẽ nàng mê hoặc .”

 

Tiêu phu nhân xong liền tiệm, Trương phu nhân vội vàng chắn mặt.

 

“Tẩu tử, hãy đợi Mộc Trần giải thích rõ ràng với một phen, hôm nay tuyệt đối gây sự.”

 

Tiêu phu nhân lạnh mặt, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận.

 

“Ta đến cửa tiệm của Tiêu gia , gì thì , cái gì gọi là gây sự? Hôm nay sẽ thu hồi cửa tiệm , xem nha đầu đó thể .”

 

Trương phu nhân còn ngăn cản, nhưng thấy tiếng Tống Vãn Trân truyền .

 

“Mẫu nuôi, khách đến là khách quý, đừng cản Tiêu phu nhân nữa!”

 

Trương phu nhân vẻ mặt khó xử, chỉ cảm thấy với Tống Vãn Trân, dù đây vẫn là tẩu t.ử của nàng .

 

Nàng vội vàng đầu, nhỏ giọng căn dặn Trương lão gia, bảo ông sai gọi Tiêu Mộc Trần đến.

 

Tiêu phu nhân hừ lạnh một tiếng, nghênh ngang bước tiệm, theo là Vân Dung Dung đang chằm chằm Tống Vãn Trân với ánh mắt đầy đe dọa.

 

Ngày đó ánh mắt Vân Dung Dung Tống Vãn Trân là khinh miệt, nhưng hôm nay chút mùi vị cừu thị.

 

Ánh mắt nàng lạnh lẽo, cứ thế trừng mắt Tống Vãn Trân cho đến khi bước tiệm.

 

Tiêu phu nhân đ.á.n.h giá khắp tiệm một lượt, trong lòng khỏi cảm thán cửa tiệm trang trí quả thật sự mới mẻ, cũng thu hút khác.

 

nàng nghĩ những điều là do Tống Vãn Trân thể , nhất định là nhi t.ử của nàng bỏ tiền tìm sắp đặt.

 

“Tống cô nương, còn nhớ những lời đây ?”

 

Tống Vãn Trân luôn mỉm Tiêu phu nhân.

 

“Không phu nhân là câu nào, là câu tự cao tự đại, khó chiều, là câu từng nghĩ tới chuyện gả Tiêu gia các ?

 

Phu nhân cứ yên tâm, bất kể từng gì, tuyệt đối mỗi câu đều tính là thật.”

Mèo con Kute

 

Tiêu phu nhân tức đến cực điểm.

 

“Ngươi!”

 

Vân Dung Dung thấy Tống Vãn Trân kiêu căng đến .

 

Liền chút kìm nén lửa giận, lớn tiếng mở lời.

 

“Ngươi càn rỡ! Dám chuyện như với Tiêu phu nhân ư!”

 

Vân Dung Dung tức giận kinh ngạc sự kiêu căng của Tống Vãn Trân, nàng dám kiêu căng như mặt Tiêu phu nhân chứ.

 

Nàng thật sự sợ tất cả những gì đang hiện giờ sẽ Tiêu phu nhân thu ?

 

Tống Vãn Trân lúc mới đưa mắt Vân Dung Dung, đ.á.n.h giá từ xuống một lượt, nghi hoặc mở lời.

 

“Ngươi là ai? Ngươi dám ở trong tiệm của chuyện với như ?”

 

Vân Dung Dung mặt mày cứng đờ, nha đầu c.h.ế.t tiệt quả nhiên một chút cũng xem nàng gì. Bọn họ gặp mặt một , bản nàng vẫn còn nhớ, mà nàng nhớ nàng nữa.

 

Điều quả thực là đang sỉ nhục nàng !

 

Vân Dung Dung nghiến răng, nhưng vẫn bày bộ dạng cao cao tại thượng.

 

“Ta là nữ nhi Vân gia ở huyện thành.”

 

Tống Vãn Trân đương nhiên nhớ rõ mắt nàng từng gặp qua, cũng Tô Niệm về Vân gia, một gia tộc danh tiếng ở huyện Thanh Viễn, quả thật xứng đôi với Tiêu gia.

 

Một bà chồng tự cao tự đại, một nàng dâu kiêu căng yếu ớt, hai đúng là xứng đôi.

 

Ngàn vạn hãy khóa chặt , mong rằng bọn họ cứ mãi tin tưởng yêu thương như , một đôi chồng nàng dâu !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-380-hom-nay-ta-se-thu-hoi-cua-tiem-xem-nha-dau-do-co-the-lam-gi-ta.html.]

“Ồ, hề hứng thú ngươi là nữ nhi nhà ai, nếu ngươi là đến mua bánh ngọt, hoan hỉ vạn phần, còn nếu ngươi là đến gây sự, thì đừng trách nể mặt ngươi.”

 

Tống Vãn Trân xong về phía Tiêu phu nhân.

 

“Tiêu phu nhân cũng , nếu khác tôn trọng , hết cũng học cách tôn trọng khác. Đây ở Tiêu gia, cũng dùng tiền bạc của Tiêu gia các , cho nên Tiêu phu nhân nếu oai thì hãy về Tiêu gia các oai .”

 

Tống Vãn Trân xong khẽ một tiếng liền tiếp khách.

 

Tiêu phu nhân tức đến cực điểm, nàng cũng nghĩ tới đến huyện thành mà Tống Vãn Trân vẫn kiêu căng đến .

 

Nàng thật sự sợ trong lúc tức giận sẽ thu hồi cửa tiệm, khiến nàng .

 

“Tống Vãn Trân!”

 

Vân Dung Dung nổi giận mắng tiếng, bộ dạng đanh đá đó lập tức thu hút ít ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về phía nàng .

 

Nàng mặt mày cứng đờ vội vàng khẽ cúi đầu xuống, giải thích với Tiêu phu nhân.

 

“Dung Dung chỉ là cảm thấy nha đầu đối với thật sự quá bất kính, thật đáng ghét, cho nên nhất thời nhịn .”

 

Tiêu phu nhân trong lòng còn đang tức giận Tống Vãn Trân, nào bận tâm đến biểu hiện của Vân Dung Dung.

 

“Bá mẫu cháu là hiền lành lương thiện, chỉ là tức giận quá độ thôi.”

 

Tiêu phu nhân vỗ tay Vân Dung Dung, ánh mắt bất thiện về phía bóng lưng Tống Vãn Trân, nhưng chú ý tới thần sắc của Vân Dung Dung lúc .

 

Hiền lành lương thiện chỉ là vẻ bề ngoài ngoài thấy mà thôi, riêng tư thì Vân Dung Dung tính tình nóng nảy lòng hẹp hòi, tất cả hạ nhân trong Vân gia đều cực kỳ sợ hãi vị đại tiểu thư .

 

“Bá mẫu, nàng đối xử với như , chúng cứ thế bỏ qua cho nàng ?”

 

Tiêu phu nhân nén xuống cơn giận trong lòng, lạnh giọng mở lời.

 

“Cứ đợi , lát nữa nhất định sẽ cho nàng tay, nàng cứ nghĩ Mộc Trần ở đây thì sẽ coi gì, thật đúng là nực , Mộc Trần lẽ nào còn thể vì nàng mà thật sự phản kháng , một .”

 

Tiêu phu nhân xong về phía Vân Dung Dung.

 

“Dung Dung yên tâm, ở đây nhất định sẽ để bất kỳ nữ nhân vô sỉ nào quyến rũ Mộc Trần , Tiêu gia chỉ nhận duy nhất một cháu con dâu thôi.”

 

Vân Dung Dung ngượng ngùng cúi đầu xuống.

 

“Toàn bộ nhờ bá mẫu chủ.”

 

Lời đối thoại của hai mơ hồ vẫn thể lọt tai Tống Vãn Trân, nàng trợn trắng mắt, hai đúng là đang diễn kịch ở đây, còn tưởng là nàng mời đến hát đại hí để ăn mừng khai trương đấy chứ.

 

Thật đúng là tình chồng nàng dâu sâu đậm!

 

Trương phu nhân vô cùng áy náy đến mặt Tống Vãn Trân, nàng thật sự tẩu t.ử nhà thể những lời .

 

Đây đều là chuyện gì thế !

 

“Vãn Trân, bảo cha nuôi cháu nhanh chóng tìm Mộc Trần về , đợi đến sẽ đưa .”

 

Tống Vãn Trân lắc đầu.

 

“Vô sự, dù bọn họ cũng chỉ là vài câu tức giận mà thôi, hơn nữa ai chọc ai tức giận còn chừng.”

 

Dừng một chút, khóe môi Tống Vãn Trân lộ một nụ lạnh khinh thường.

 

“Nói thêm nữa, nếu lát nữa bọn họ thật sự gây sự, gặp xui xẻo là ai còn chừng.”

 

Nói trắng là, hôm nay nàng sợ bất kỳ ai gây sự, ầm ĩ càng lớn càng , càng ầm ĩ càng náo nhiệt!

 

Tiêu phu nhân dẫn Vân Dung Dung lên lầu hai, sắc mặt lập tức chấn động, nàng từng gặp Hoàng huyện lệnh và Hoàng phu nhân, cùng với Khâu sơn trưởng.

 

Thật ngờ bọn họ đến chúc mừng cho nha đầu nữa.

 

Mộc Trần vì nha đầu đó mà thật sự tốn ít tâm tư.

 

Tiêu phu nhân cùng mấy đều hành lễ, nụ mặt nhàn nhạt.

 

“Hoàng huyện lệnh, một tiểu nha đầu đáng giá để đích đến một chuyến ?”

 

Hoàng huyện lệnh còn tưởng Tiêu phu nhân cũng như bọn họ là đến chúc mừng, ngờ đột nhiên một câu như .

 

--- Cha đốn mạt bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...