Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 348: Ngươi và nương ngươi hôm nay nhất định phải chọn một người ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy bán kẹo hồ lô sắp đến chỗ họ, Tôn Trường Cương vội vàng bước tới chặn .

 

“Cho vài cây.”

 

Tôn Trường Cương chọn một nắm, lật đật về. Tôn Đại Mộc định đưa tay thì Tôn Trường Cương vỗ một cái tay.

 

“Đưa cho nương ngươi .”

 

Tôn Đại Mộc “…”

 

Y tủi quá, đến nỗi đ.á.n.h mạnh như , tay y đ.á.n.h đến đỏ ửng .

 

Tôn Trường Cương tươi rạng rỡ đến mặt Tào Thị.

 

“Nương tử, ăn kẹo hồ lô .”

 

Tào Thị tủm tỉm nhận lấy kẹo hồ lô, trong lòng ấm áp khôn tả.

 

Giờ đây, miệng còn thiếu thốn, trong tay cũng bạc, con cái tiền đồ, ngay cả trượng phu cũng quan tâm hơn .

 

Không ngờ ngày nàng sống một cuộc đời như .

 

Thấy Tào Thị nhận lấy kẹo hồ lô, Tôn Trường Cương mới lẩm bẩm một câu.

 

“Ta là đối xử với nương tử, là đồ hại chứ?”

 

Ngươi đừng ngày nào đó giống Lưu Tiểu Nga mà đ.á.n.h gãy chân !

 

Câu là Tôn Trường Cương nghĩ trong lòng, dám , lỡ cẩn thận nhắc nhở nương t.ử thì .

 

“Phụt!”

 

Tào Thị kìm ôm miệng khẽ.

 

“Xem ngươi sợ hãi đến mức nào kìa.”

 

Tào Thị xong thở dài một tiếng tiếp tục.

 

“Tiểu Nga trong lòng vẫn còn oán hận, đợi nàng xả hết giận, sớm muộn gì cũng hòa ly với kẻ ở Vương gia pha , nào thể hao phí cả đời cho loại đó.

 

Chỉ xem Vương Lại T.ử thể cố gắng thêm chút nữa thôi.”

 

Tôn Trường Cương gật đầu, nương t.ử đúng, cô nương như thể hao phí cả đời cho một kẻ hại như thế.

 

Tôn Đại Mộc lặng lẽ đưa tay .

 

“Cha, kẹo hồ lô.”

 

Tôn Trường Cương vui đưa cho y một cây.

 

“Ngươi lớn chừng nào mà còn cứ như đứa trẻ con .”

 

Tôn Đại Mộc l.i.ế.m một miếng kẹo hồ lô, hì hì mở lời.

 

“Lớn chừng nào thì cũng gọi một tiếng cha thôi.”

 

Lưu Tiểu Nga và Vương Lại T.ử mua sắm xong quần áo, Vương Lại T.ử thuê một chiếc xe bò đưa nàng về Vương gia pha.

 

Ngày đông trời ngắn, đợi đến khi Lưu Tiểu Nga về đến nhà thì trời tối.

 

Mèo con Kute

Cùng với quà mừng Tết từ cửa hàng và những thứ mua hôm nay, Lưu Tiểu Nga xách về mấy túi đầy ắp.

 

Vừa bước cửa, Lâm Thị ngẩn . Nếu là , bà sớm xông lên cướp , đặc biệt là miếng mỡ heo và thịt ba chỉ , thôi cũng khiến bà đỏ mắt.

 

giờ đây bà dám động thủ, càng dám tùy tiện chọc giận Lưu Tiểu Nga.

 

nàng cũng mang về nhiều đồ như , xào thịt chẳng lẽ cho bà ăn chút nào .

 

Lưu Tiểu Nga liếc Lâm Thị một cái, trực tiếp cầm đồ nhà.

 

Lâm Thị cũng theo nhà, bà xem ngoài thịt , Lưu Tiểu Nga còn mang theo những gì.

 

Lưu Tiểu Nga đang kiểm kê những thứ mua, Lâm Thị dám gần, nhưng ánh mắt cứ lấm lét liếc về phía , bà già càng càng đỏ mắt thèm thuồng.

 

Gói trái cây khô nặng đến mấy cân lận, nàng nỡ mua nhiều đến , còn quần áo nữa, nàng còn mua quần áo.

 

Nàng là một nữ nhân kết hôn mà còn mua quần áo mới gì, nàng còn hổ , đây là ngoài quyến rũ ai?

 

Lưu Tiểu Nga lấy một mảnh vải hoa, hoa văn đó phù hợp với lớn tuổi hơn, đây là thứ nàng mua cho , đợi ngày mai sẽ về nhà đẻ một chuyến.

 

Trước Tết nàng thể may xong bộ đồ, để mặc đón Tết.

 

Lưu Tiểu Nga lấy ít đồ từ trong bọc, là những món ăn vặt mà nông dân thường ngày nỡ mua.

 

Những thứ cũng là Lưu Tiểu Nga chuẩn mua để ngày mai về nhà đẻ cho già và trẻ con ăn, để họ cũng một cái Tết ấm no.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-348-nguoi-va-nuong-nguoi-hom-nay-nhat-dinh-phai-chon-mot-nguoi.html.]

 

Thấy Lưu Tiểu Nga mang về nhiều đồ ăn ngon như , Lâm Thị thèm đến chảy nước miếng, bụng cũng đói kêu ùng ục.

 

thầm nghĩ đợi Lưu Tiểu Nga kiểm đếm xong những thứ chắc sẽ nấu cơm thôi nhỉ?

 

nấu, nhưng dám cầm miếng thịt đó.

 

Nào ngờ Lưu Tiểu Nga dọn dẹp xong đồ đạc, liền xuống nghỉ ngơi, ý định nấu cơm.

 

Lúc ở trấn Vương Lại T.ử mời Lưu Tiểu Nga cùng ăn cơm, dạo cả buổi chiều giờ nàng chỉ nghỉ ngơi.

 

Thấy Lưu Tiểu Nga ý định nấu cơm, bà già trong lòng sốt ruột thôi.

 

“Nếu ngươi nấu cơm, nấu nhé?”

 

Lưu Tiểu Nga liếc xéo Lâm Thị một cái, đảo tròn mắt gì.

 

Lâm Thị thấy Lưu Tiểu Nga lên tiếng, liền mạnh dạn bước tới, cầm miếng thịt ba chỉ bàn, ít nhất cũng cắt một miếng để đ.á.n.h chén chút đỉnh.

 

Lưu Tiểu Nga thấy Lâm Thị đến gần đề phòng, thấy bà quả nhiên đưa tay lấy thịt, nàng lập tức bật dậy.

 

Nàng giành thịt, tay nàng cầm một cái dùi nhọn liền đ.â.m thẳng về phía Lâm Thị.

 

“A oao!”

 

Lâm Thị kêu lên một tiếng thất thanh, kịp bắt lấy thịt nữa mà nhảy lùi nửa mét.

 

“Lưu Tiểu Nga, đồ đàn bà độc ác, ngươi gì?”

 

Lưu Tiểu Nga lạnh một tiếng.

 

“Ta chuyên đ.â.m những kẻ tay tiện, kẻ nào tay tiện thì bây giờ.”

 

“Ngươi cầm miếng thịt lớn như , dựa cho ăn, ngươi là con dâu nhà họ Vương , ăn chút thịt của ngươi thì ?”

 

Nghe Lâm Thị , Lưu Tiểu Nga chỉ hận thể tiến lên cho bà thêm một búa.

 

“Ngươi còn là con dâu nhà họ Vương , lúc ngươi và con trai ngươi ở trong nhà ăn thịt, đang gì?

 

Ta bận rộn cơm cho các ngươi, ngươi những cho ăn một miếng thịt, ngay cả cơm cũng cho ăn.

 

Chỉ vì cãi một câu mà suýt nữa con trai ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

Theo lý mà , hành vi của ngươi , theo gia quy nhà họ Vương các ngươi, cũng nên đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi, nhưng tâm thiện nên tha cho ngươi một mạng, hôm nay chỉ thưởng cho ngươi một bữa dùi nhọn thôi.”

 

Lâm Thị thấy Lưu Tiểu Nga xông về phía , sợ hãi vội vàng chạy buồng trong.

 

“Ôi chao, Thế Hữu , đồ đàn bà độc ác nổi điên , con mau cứu nương !”

 

Vương Thế Hữu sớm thấy động tĩnh bên ngoài, giọng lẩm bẩm c.h.ử.i bới vọng từ buồng trong.

 

“Lưu Tiểu Nga, tiện nhân nhà ngươi, ngươi dám động nương , liều mạng với ngươi!”

 

Lời còn dứt, Lưu Tiểu Nga xông đến mặt Vương Thế Hữu.

 

Vương Thế Hữu sợ hãi cả run lên, trong mắt cũng hiện lên vài phần kinh hãi.

 

‘Ngươi… ngươi gì?’

 

Lưu Tiểu Nga đang , nhưng nụ nơi khóe mắt cực kỳ lạnh lẽo.

 

“Hôm nay ở ngoài ăn mì thịt ngâm no, cho nên vận động một chút, tiêu hóa thức ăn.”

 

Lời Lưu Tiểu Nga dứt, cơ mặt Vương Thế Hữu cũng nhịn co giật một chút, nghĩ đến món mì thịt ngâm mà Lưu Tiểu Nga , kìm nuốt nước bọt.

 

“Ngươi… ngươi tiêu hóa thể ngoài dạo một chút, đến giường gì?”

 

Trên mặt Lưu Tiểu Nga vẫn treo nụ lạnh lùng.

 

“Hôm nay chỉ hoạt động trong căn phòng , ngươi và nương ngươi bàn bạc xem, ai sẽ cùng ?”

 

Ý lời rõ ràng, chính là ngươi và nương ngươi hôm nay nhất định chọn một để giải quyết, rốt cuộc là ai thì các ngươi tự quyết định .

 

Lâm Thị kinh hoàng Vương Thế Hữu, cái miệng nhăn nhúm như hoa cúc, lóc lắc đầu .

 

“Thế Hữu, nương , nó sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t nương mất.”

 

Ý chính là bà , vẫn là con trai ngươi lên , ngươi cùng nàng hoạt động.

 

“Dù ngươi cũng là trượng phu của nó, nó thể gì ngươi , ngươi là một nam nhân mà!”

 

Nghe mẫu , mặt Vương Thế Hữu cũng hiện lên vài phần dữ tợn.

 

--- Cha ghẻ phụ bạc vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...