Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 347: Hai người này chắc chắn có chuyện hay ho ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thẩm Quế Cầm, Cậu gia, cháu đến .”
Thiết Đản bước những bước chân ngắn cũn chạy tiệm, Tôn Trường Thiết liền vui vẻ đón lấy, một tay nhấc bổng cái nhỏ bé lên ôm lòng.
“Tiểu Thiết Đản đến đây?”
Thiết Đản hai tay nhỏ bé ôm lấy cổ Tôn Trường Thiết, giọng non nớt cất lời.
“Cha đưa cháu đến huyện thành mua quần áo mới, còn mua nhiều đồ ăn ngon.”
Vương Lại T.ử cửa thấy Lưu Tiểu Nga đang đó, ánh mắt bất giác chút né tránh, còn mặt Lưu Tiểu Nga cũng khỏi ửng hồng.
Để xoa dịu sự ngượng ngùng, Vương Lại T.ử vội vàng về phía những món trái cây khô, mỡ lợn và thịt ba chỉ đặt bàn.
“Cha ơi, mua nhiều thế ?”
Quế Cầm tủm tỉm .
“Đây đều là quà cho chúng , mỗi sáu cân trái cây khô, năm cân mỡ lợn, năm cân thịt ba chỉ.”
Vương Lại T.ử mắt sáng rực, còn chuyện như ?
“Chưa hết , mỗi còn một phong bao lì xì lớn hai trăm văn.”
Vương Lại T.ử kích động xoa tay.
“Ta đây là gặp vận cứt ch.ó gì , thể theo một ông chủ như .”
Tôn Đại Mộc ở cầu thang, .
“Chỉ cần chúng đều việc chăm chỉ, việc kinh doanh của tiệm , kiếm nhiều bạc, thì tiền chúng nhận cũng sẽ càng nhiều.
Cho nên đừng coi việc ở đây là một công việc đơn thuần, chúng ý thức của chủ, coi tiệm là tiệm của chính mà kinh doanh.”
Quế Cầm theo phụ họa.
“Phải , chúng cứ coi tiệm như tiệm của mà hết lòng hết sức.”
Tôn Trường Cương và Tào thị lầu thấy sự đổi của con trai cả từ khi đến tiệm, trong lòng vô cùng an ủi.
Con trai của bọn họ chỉ trong một thời gian ngắn dường như lớn hơn ít, trưởng thành chín chắn, thiếu tài năng xử lý việc một cách khéo léo.
Khi Tam Nha Đầu mặt, nhiều việc đều nhờ giải quyết.
Hơn nữa Tam Nha Đầu dường như cũng ý bồi dưỡng , nhiều việc cũng sẽ giao riêng cho xử lý.
Tôn Trường Cương vẫn nhớ đây con trai cả theo việc ở xưởng gạch, mỗi ngày đều mệt mỏi đến mức mặt mũi lem luốc, lúc nào cũng việc.
Đặc biệt là thời gian đầu mới theo ở xưởng gạch, con trai thường xuyên lén lút thầm.
Nhìn thấy con trai lén lút , trong lòng càng thêm đau khổ, là do cha bản lĩnh, thể cho con trai cuộc sống hơn, để nó theo chịu tội như .
Thế nhưng lúc đó cách nào khác , ngay cả công việc như cũng ai cũng tìm .
Nghĩ đến đây, Tôn Trường Cương kìm chút chua xót trong lòng.
“Nương tử, nàng đừng quên ngày mùng hai Tết gói cho Tam Nha Đầu một phong bao lì xì lớn.”
Tào thị vội vàng đồng ý, Tôn Trường Cương nàng cũng sẽ gói một cái lớn.
Tôn Đại Mộc thêm vài lời khích lệ lòng , thể thấy, giờ đây học đôi phần tinh túy của việc vẽ vời viễn cảnh.
Vài câu thể khuấy động cảm xúc của , xong ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, hô một tiếng trăm hưởng ứng.
Cuối cùng Tôn Đại Mộc vô cùng trịnh trọng và nghiêm túc .
“Còn một chuyện nhất định với , xong cũng cần quá kinh ngạc.”
Nhìn vẻ mặt của Tôn Đại Mộc, cũng tập trung tinh thần về phía .
Bất giác liền trở nên căng thẳng!
Mèo con Kute
“Chuyện gì , Đại Mộc, ngươi cứ , nếu tiệm khó khăn gì, chúng cùng nghĩ cách.”
Nghe Vương Lại T.ử như , cũng nhao nhao phụ họa.
Tôn Đại Mộc thấy khuấy động cảm xúc của , vẻ mặt ngưng trọng chợt mỉm .
“Từ sang năm trở , tiền công của mỗi , mỗi tháng sẽ tăng thêm năm văn.”
“À?”
“A a a, quá !”
“Hù c.h.ế.t , hóa là tăng tiền công, còn tưởng đuổi việc chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-347-hai-nguoi-nay-chac-chan-co-chuyen-hay-ho.html.]
Quế Cầm sợ đến nỗi vỗ ngực, chợt chần chừ một chút.
“Cái gì? Tăng tiền công? Ôi già của ơi, sang năm mà tăng tiền công, lầm đó chứ!”
Mấy nhao nhao phát một trận kinh hô, đối với cuộc sống năm càng thêm hy vọng.
Đợi đến khi dọn dẹp sạch sẽ tiệm xong, Tôn Đại Mộc liền bắt đầu cho mấy xếp hàng đến lĩnh lì xì.
Cầm lì xì và quà Tết, hớn hở rời khỏi tiệm.
Vương Lại T.ử đưa Thiết Đản mua quần áo, Thiết Đản thế nào cũng kéo Lưu Tiểu Nga cùng, Lưu Tiểu Nga vốn chút ngượng ngùng.
Nàng và Vương Lại T.ử thực sự thể quá gần .
Nàng giờ đây vẫn hòa ly, mà vợ của Vương Lại T.ử cũng đang tù, hai bọn họ thật đúng là...
Cũng là cái mệnh gì nữa!
Lưu Tiểu Nga trong lòng thở dài một tiếng, liền dỗ Thiết Đản, nhưng Thiết Đản như thể lời dặn dò của ai đó, thế nào cũng chịu buông tay, bàn tay nhỏ bé nắm chặt ống quần của Lưu Tiểu Nga buông.
“Ô ô ô, cháu thẩm thẩm Tiểu Nga cùng, thẩm thẩm Tiểu Nga giúp Thiết Đản chọn quần áo mới mà.”
Lưu Tiểu Nga thực sự bất đắc dĩ, trái tim nàng Thiết Đản cho mềm nhũn, cúi liền bế Thiết Đản lên.
“Thiết Đản đừng , thẩm thẩm Tiểu Nga cùng cháu mua quần áo mới.”
Vương Lại T.ử mặt , kìm nhe răng , quả nhiên con trai út vẫn là mạnh nhất.
Vừa nhe răng thì Quế Cầm, lên xe bò, thấy.
“Lại T.ử ngươi gì đó? Cười hớn hở như sắp cưới vợ .”
Vương Lại T.ử sợ đến nỗi vội vàng thu nụ , Quế Cầm về phía Lưu Tiểu Nga đang bế đứa trẻ, trong lòng dường như hiểu điều gì đó.
“Cái tên Vương Lại T.ử quả là mắt , Tiểu Nga xinh hiền thục, từng sinh con, chẳng khác gì khuê nữ còn trinh chỉ là thiếu một lớp màng .”
“Thằng nhóc , ngươi lắm!”
Xe ngựa bắt đầu lăn bánh, Quế Cầm vẫn chỉ Vương Lại T.ử mà trách một câu.
Đến lúc Lưu Tiểu Nga cũng phản ứng , mặt nàng đỏ bừng lên. Vương Lại T.ử tức giận dậm chân, ngừng nháy mắt hiệu cho Quế Cầm.
Chương kết thúc, mời quý vị nhấn trang kế tiếp để tiếp!
Đợi đến khi Quế Cầm xa , Vương Lại T.ử mới đầu Lưu Tiểu Nga đầy vẻ ngượng ngùng.
“Miệng Quế Cầm đúng là đáng sửa cho một trận, nàng đừng quá để tâm. Đợi về sẽ tìm nam nhân của ả để xử lý ả.”
Vương Lại T.ử xong liền đón Thiết Đản qua, tùy ý mở lời.
“Chúng xem các tiệm phía , nàng cũng tiện thể mua một bộ đồ nhé. Nếu bạc đủ, chỗ đây.”
Lưu Tiểu Nga thể bạc chứ, hai trăm văn tiền lì xì phát cũng đủ mua quần áo .
Giọng Lưu Tiểu Nga nhỏ, mặt vẫn còn đỏ ửng.
“Ta bạc, chúng cứ xem !”
Tôn Trường Thiết phụ trách đ.á.n.h xe ngựa đưa mấy cô nương ở Tống gia thôn về. Tôn Trường Cương và Tào Thị, cùng với Đại Mộc chuẩn về viện ở trấn, họ định ngày mai sẽ trở về Tôn gia trang đón Tết.
Thấy Lưu Tiểu Nga và Vương Lại T.ử , Tào Thị kìm đầu Tôn Trường Cương.
“Hai chắc chắn chuyện.”
Tôn Trường Cương lời của Tào Thị cho ngẩn , hai nào chuyện?
Tào Thị bĩu môi, bảo Tôn Trường Cương về phía .
Phía , Vương Lại T.ử đang bế Thiết Đản, Lưu Tiểu Nga bên cạnh. Khi ngang qua một bán kẹo hồ lô, Lưu Tiểu Nga còn mua cho Thiết Đản một cây.
Lúc bán kẹo hồ lô định , Vương Lại T.ử gọi , móc bạc mua thêm một cây kẹo hồ lô nữa đưa cho Lưu Tiểu Nga.
Tôn Trường Cương mặt nhăn nhó, y chậm chạp đến mấy trong chuyện thì cũng chút gì đó.
“Vương Lại T.ử là trúng Tiểu Nga ? Tiểu Nga hòa ly mà, trượng phu của nàng ?”
Tào Thị hừ lạnh một tiếng.
“Cứ để trượng phu của nàng c.h.ế.t , đồ hại như giữ gì, c.h.ế.t Tiểu Nga chẳng thể tìm nhà chồng khác .”
Tôn Trường Cương “…”
Mấy ngày nay y biểu hiện khá mà!
--- Cha ghẻ phụ bạc vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm -