Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 346: Người khác nhìn ta ăn, người khác tức giận ta vui vẻ ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Con xem gì, đại tỷ sẽ gói cho con."
Tống Vãn Trân định chuẩn một gói quà hạt khô lớn cho mỗi nhân viên, nên nàng cần mua ít.
Các loại hạt khô ở trấn khá đơn giản, đương nhiên đa dạng như thời hiện đại.
Hạt dưa, táo tàu, hạt dẻ, hạnh nhân, hồng khô, lạc gộp thành sáu loại, mỗi loại một cân, như mỗi hộp quà nặng sáu cân, đủ để ăn Tết .
Đại tỷ bán hạt khô , mắt lập tức trợn tròn. Đây thật đúng là một khách sộp lớn a, bà còn hỏi xem tiệm bánh bao của nha đầu còn tuyển , bà thà trực tiếp cho nàng còn hơn.
"Số hạt khô lát nữa cân xong, để trượng phu của đưa đến tiệm cho con nhé, nhiều thế con cũng mang nổi ."
Tống Vãn Trân đáp "", nàng vốn cũng ý đó. Rời khỏi tiệm hạt khô, Tống Vãn Trân đến tiệm thịt đặt năm cân mỡ lợn và năm cân thịt ba chỉ cho mỗi . Số thịt sẽ đưa đến cửa hàng ngày hai mươi tháng Chạp.
Đã sớm bàn bạc với , ngày hai mươi tháng Chạp sẽ nghỉ Tết, lỡ việc ở nhà đón Tiểu Niên.
Những ngày việc buôn bán ở tiệm vẫn luôn , cần sắm Tết, mua quà biếu cũng mua gần xong . Hai ngày nay việc buôn bán của tiệm rõ ràng kém nhiều, nên dứt khoát cho nghỉ sớm một chút để nghỉ ngơi.
Chuẩn xong quà Tết cho nhân viên, Tống Vãn Trân mua thêm một lễ vật nặng ký, qua Tết còn thăm cha nuôi và nuôi.
Khi Tống Vãn Trân trở tiệm, đại tỷ bán trái cây khô bảo trượng phu mang những món trái cây khô mà nàng đặt đến tiệm.
Quế Cầm và Lưu Tiểu Nga mấy vẫn đang nghiên cứu Tống Vãn Trân mua nhiều trái cây khô như để gì, thấy Tống Vãn Trân trở về liền ngượng nghịu tránh xa một chút.
“Không cần ngại, đó là quà dành cho các ngươi, mỗi một phần, một phần sáu loại trái cây khô, đợi đến ngày nghỉ sẽ phân phát cho các ngươi.”
“À?”
Quế Cầm kinh hô một tiếng, ngữ khí chút phấn khích.
“Chẳng mỗi sáu cân ? Ăn hết , ông chủ, thật quá hào phóng.”
Ngày thường bọn họ ăn Tết cũng nỡ mua nhiều trái cây khô đến , năm ngoái cả nhà mới mua một cân hạt dưa, nàng tổng cộng nắm hai nắm hết .
Quế Cầm là khéo ăn , từ khi đến tiệm, nàng liền gọi Tống Vãn Trân là ông chủ, những khác cũng theo nàng gọi ông chủ.
Tống Vãn Trân chút đắc ý trêu ghẹo .
“Hào phóng lắm chứ, chỉ cần các ngươi việc chăm chỉ, sang năm còn món quà hào phóng hơn nữa.”
Quế Cầm lập tức thẳng tắp, nghiêm chỉnh đáp lời.
“Ta nhất định sẽ việc chăm chỉ.”
Tính cách Lưu Tiểu Nga cũng đổi nhiều, mặt mũi cũng dày dặn hơn, còn căng thẳng như khi chuyện, thấy Quế Cầm mở lời, Lưu Tiểu Nga cũng phụ họa theo.
“Ta cũng sẽ việc chăm chỉ.”
Biết những món trái cây khô Tống Vãn Trân đặt là dành cho , những trong tiệm lập tức ai nấy đều tinh thần phấn chấn, đều mong đến ngày nghỉ, mang đồ vật về nhà cho chiêm ngưỡng.
Ngày hai mươi tháng Chạp, mỡ lợn và thịt ba chỉ chia phần đưa đến tiệm.
Thấy nhiều mỡ lợn và thịt ba chỉ như , đều vô cùng phấn khích, kinh nghiệm từ trái cây khô, bọn họ mỡ lợn và thịt ba chỉ chắc chắn cũng là quà Tết của bọn họ.
Thẩm Gia Phú hôm nay cũng giao hàng, cũng ở tiệm.
Biết hôm nay nghỉ, đều chút phấn khích, trong tiệm cũng dọn dẹp sạch sẽ từ , những món đồ hôm nay nhiều, cũng bán hết sớm.
Tống Vãn Trân gói cho mỗi một phong bao lì xì hai trăm văn, đặt lên bàn, để bọn họ mỗi cầm một phong bao lì xì, xách một túi trái cây khô, lấy thêm một miếng mỡ lợn và thịt ba chỉ.
Mọi nhẩm tính, chỉ riêng tiền lì xì và quà Tết gần bằng nửa tháng tiền công của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-346-nguoi-khac-nhin-ta-an-nguoi-khac-tuc-gian-ta-vui-ve.html.]
Với những món đồ , bọn họ tùy tiện lấy một ít biếu lễ, cũng thể biếu nhiều họ hàng, hơn nữa còn thể diện.
Quế Cầm nghĩ xem những thứ ăn Tết chia thế nào, về nhà đẻ chắc chắn để một cân thịt ba chỉ và hai cân mỡ lợn, trái cây khô cũng chia một ít.
Những họ hàng khác thì quan trọng đến thế, ít nhiều bốc một chút trái cây khô là thành món đồ .
Nàng đầu Lưu Tiểu Nga, trong mắt dấy lên vài phần đồng tình.
“Tiểu Nga, đêm ba mươi ngươi định ở ?”
Quế Cầm khi chuyện của Lưu Tiểu Nga, liền mực chăm sóc nàng, cũng vô cùng đau lòng cho cô nương .
Lưu Tiểu Nga mặt treo nụ , vô tư .
Mèo con Kute
“Hừm, cứ để mấy tên tai họa ăn sủi cảo thịt thôi, dù những món đồ của bọn chúng mơ cũng đừng hòng nghĩ đến.”
Lưu Tiểu Nga giờ đây hề sợ hãi những nhà họ Vương chút nào.
Cha chồng của Lưu Tiểu Nga giờ đây chuyện còn rõ ràng, nay trời cũng lạnh , già cả yếu ớt nhất, thể sống sót qua mùa đông là may mắn lắm .
Mẹ chồng của Lưu Tiểu Nga từ khi Lưu Tiểu Nga loan tin khắp làng rằng con trai bà thể sinh con, cả ngày đều chỉ trỏ lưng.
Cũng Lưu Tiểu Nga gì bên ngoài, giờ đây cả làng đều nàng là kẻ khắc chồng, khắc con.
Khắc đến nỗi nam nhân tuổi còn trẻ liệt, khắc đến nỗi con trai hậu, nhà họ Vương đứt đoạn hương hỏa.
Các bà các cô trong làng gặp nàng đều tránh né, mắng nàng khắc , còn ác độc, cùng thằng con trai vô hậu mà bắt nạt con dâu nhà .
Thêm đó, cái chân của con trai phế bỏ, thể dậy nữa, bà lão liền già mười mấy tuổi, đến nỗi lưng cũng thẳng lên .
Thê t.h.ả.m hơn cả vẫn là Vương Thế Hữu, cái chân của chính là Lưu Tiểu Nga đ.á.n.h phế, đó sợ đại phu đến thật sự sẽ thể sinh con là , cho nên vẫn luôn trì hoãn chịu khám đại phu.
Cho đến khi cái chân phế bỏ, kết quả Lưu Tiểu Nga vẫn để cả làng chuyện thể sinh con.
Chân của thể chữa khỏi nữa, Lưu Tiểu Nga cũng thèm đoái hoài, chỉ lão nương của khom lưng mang thức ăn đến cho .
Số bạc bán sữa bò đều Lưu Tiểu Nga cất giữ, hai con một là bạc, hai là tìm giúp đỡ, cuộc sống cơ bản là bữa no bữa đói.
Mới vài tháng ngắn ngủi, Vương Thế Hữu gầy đến mức còn hình !
Có thể Lưu Tiểu Nga nhẫn tâm ?
Nàng cho rằng nhẫn tâm, những khổ sở nàng từng chịu đựng năm xưa, ai thể thấu hiểu, cho nên bất kể khác gì, nàng cũng sẽ mềm lòng.
Vương Thế Hữu cả ngày ồn ào đòi hòa ly với nàng, Lưu Tiểu Nga đều một mực phủ nhận, nàng tuyệt đối sẽ hòa ly, nếu hòa ly nàng còn thể biến đủ trò để giày vò cả nhà .
Quế Cầm nắm lấy cánh tay nàng, hì hì .
“Hay là ngươi đến nhà ? Cha chồng đều là dễ tính, ngày Tết mà ngươi đối mặt với mấy tên tai họa đó thì khó chịu bao!”
Lưu Tiểu Nga vội vàng xua tay, ngày Tết lớn như nàng thể chạy đến nhà .
“Ta thật sự , thịt rau đồ ăn vặt, khác ăn uống, khác tức giận vui vẻ, ngày tháng sung sướng bao.”
Nghe Lưu Tiểu Nga , Quế Cầm cũng còn cố chấp nữa.
“Vậy , ngươi hãy tự chăm sóc cho , nếu tâm trạng thì cứ đến tìm , dù cũng xa lắm.”
Lưu Tiểu Nga gật đầu, liền thấy một giọng non nớt từ ngoài cửa vọng .
--- Tên cha tệ bạc bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -