Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 337: Ninh Nam Vương có một người con giỏi nghề ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu là , sẽ thấy Hàn Tranh chẳng việc gì đắn, nhưng từ khi Hàn Tranh lập công trở về, thật sự thể tiểu t.ử mắt bằng con mắt khác.

 

Tưởng chừng bướng bỉnh nhưng kẻ hữu dũng vô mưu, quả nhiên thể chỉ bề ngoài.

 

“Tiểu t.ử ngươi đến tìm bổn vương việc gì? Sẽ bổn vương Hàn Quốc Công phủ của ngươi đến nhà Vương đại nhân đòi bạc đấy chứ?”

 

Chuyện Hàn tiểu thư và Vương tiểu thư đ.á.n.h cược trong yến tiệc ở Ninh Nam Vương phủ của bọn họ, cả kinh thành đều .

 

Hàn Tranh hiền hòa vô hại, xử lý việc thật khéo léo, dĩ nhiên bạc là do ca ca mà tự ý đòi.

 

“Không , chỉ là cho ngài xem một thứ.”

 

Hàn Tranh cũng lời thừa thãi, chốc lát nữa thực sự ghé Vương gia một chuyến, quả là bận rộn đến c.h.ế.t mất.

 

Hàn Tranh rút từ trong một tờ giấy, là thứ vẽ vết bớt cánh tay Lục Hoài Viễn.

 

Chàng vẽ thì , nhưng vẽ một vết bớt thì nghĩ chắc là .

 

Hình dạng vết bớt giấy vô cùng đơn giản, chỉ là một đường viền, thế nhưng khi Ninh Nam Vương trông thấy hình dạng đó, thần sắc liền khẽ run lên.

 

“Đây… ngươi cho xem là gì? Là…”

 

“Đây là hình dạng của một vết bớt.”

 

Nghe Hàn Tranh , Ninh Nam Vương đột nhiên nắm chặt cánh tay .

 

“Ngươi thấy vết bớt ?”

 

Thấy thần sắc kích động của Ninh Nam Vương, Hàn Tranh chắc tám chín phần vết bớt chính là thứ họ đang tìm kiếm.

 

“Là một thôn làng mà gặp đường tiễu phỉ. Đứa trẻ mười tuổi, nhận nuôi, vết bớt còn một sợi lông.”

 

Nói đến sợi lông , Ninh Nam Vương càng kích động hơn, đúng , thật sự đúng !

 

đúng đúng, vết bớt đó quả thật một sợi lông.”

 

Ninh Nam Vương kích động mấy bước, đột nhiên đến mặt Hàn Tranh, suýt nữa thì nhào .

 

“Thôn làng đó ở , ngươi mau cho , ngày mai sẽ dẫn đến đó.”

 

Hàn Tranh thuật chi tiết tình hình Tống gia thôn, cùng với tình trạng hiện tại của Lục Hoài Viễn ở đó cho Ninh Nam Vương.

 

Nghe con trai sống vẫn , y lập tức yên tâm ít.

 

“Nói như là nhờ vị Tống cô nương cứu con trai của bổn vương?”

 

“Chẳng , nếu nàng và cữu cữu nàng ngang qua, con trai ngài đ.á.n.h c.h.ế.t . Tóm , y sống ở nhà đó , con trai ngài cũng khá lanh lợi, còn học một nghề.”

 

“A?”

 

Ninh Nam Vương vẻ mặt ngạc nhiên.

 

“Hắn nhóm lửa cháy mạnh lắm.”

 

Ninh Nam Vương “……?”

 

Nghe Ninh Nam Vương và Ninh Nam Vương Phi tự đến Bảo Thiên Trấn tìm , Hàn Tranh đưa bức họa của Tống Vân Khởi mà sai vẽ cho Ninh Nam Vương.

 

Mèo con Kute

Ninh Nam Vương chuyện Tống Vân Khởi, chỉ cảm thấy chuyện thế gian thật quá kỳ diệu, quả là trùng hợp ngờ.

 

“Kia… , Vương gia ơn giúp nhắn một lời, hỏi xem nha đầu đó rốt cuộc khi nào sẽ đến Kinh thành mở tiệm, đang chờ ăn bánh mì nàng đó?”

 

Thần sắc Hàn Tranh chút tự nhiên, nếu mới về Kinh, thực sự theo Ninh Nam Vương đến Tống gia thôn một chuyến nữa.

 

Ninh Nam Vương đương nhiên nhận biểu cảm tự nhiên mặt Hàn Tranh, thế nhưng Ninh Nam Vương Phi nở một nụ như dì, lời đầy ẩn ý.

 

“Ngươi tiểu t.ử tiễu phỉ một chuyến quả là thu hoạch nhỏ.”

 

Ninh Nam Vương “Chẳng thu hoạch nhỏ , còn lập đại công .”

 

Ninh Nam Vương Phi liếc xéo phu quân nhà một cái, tựa hồ đang , cũng thật là ngốc nghếch.

 

Hàn Tranh rời khỏi Ninh Nam Vương phủ, liền thấy một giọng quen thuộc.

 

“Hàn Tranh!”

 

Giọng mang theo vài phần bá đạo, cùng vài phần tức giận.

 

Hàn Tranh đầu vặn thấy Lữ Thiên Thiên với vẻ mặt u oán đang bước về phía .

 

Hàn Tranh “……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-337-ninh-nam-vuong-co-mot-nguoi-con-gioi-nghe.html.]

 

“Có việc gì?”

 

Lữ Thiên Thiên thấy vẻ mặt mờ mịt của Hàn Tranh, trong lòng càng tức giận hơn, nàng đợi mấy ngày , Hàn Tranh đến tìm , hôm nay nàng thực sự đợi nữa liền sai dò la tung tích của .

 

“Không việc gì, ngang qua liền thấy ngươi.”

 

Lữ Thiên Thiên thừa nhận là chủ động đến tìm Hàn Tranh, liền tùy tiện tìm một lý do.

 

Hàn Tranh cổng lớn Ninh Nam Vương phủ.

 

“Thì Lữ cô nương cũng đến Ninh Nam Vương phủ, ngươi mau !”

 

Hàn Tranh xong liền xoay rời .

 

“Ấy!”

 

Lữ Thiên Thiên vội vàng, gấp gáp gọi .

 

Hàn Tranh hỏi nàng rốt cuộc chuyện gì?

 

Hàn Tranh đối với Lữ Thiên Thiên thật sự ý nghĩ nào khác, từ nhỏ ba cùng chơi với đến lớn, cũng chỉ xem nha đầu như .

 

Kết quả nha đầu dường như ghét bỏ lời đồn là công t.ử ăn chơi, thấy liền tránh né. Ban đầu hiểu, còn theo hỏi vì .

 

Cứ qua như đồn thành ý đó với Lữ Thiên Thiên, còn Lữ Thiên Thiên ghét bỏ.

 

Cũng Lữ Thiên Thiên ngoài, cuối cùng đồn thành yêu mà , ngày ngày quấn lấy Lữ Thiên Thiên.

 

Trước cũng quan tâm danh tiếng gì, khác gì cũng chẳng , nhưng giờ như nữa.

 

Lữ Thiên Thiên mặt đỏ bừng, Hàn Tranh rốt cuộc là thế , thể dùng thái độ đó mà chuyện với .

 

Nàng chủ động chào , chẳng nên vui mừng khôn xiết mà chạy đến mặt nàng ?

 

Hắn bộ dáng lạnh nhạt như gì?

 

Nàng là đích nữ của Thái phó, bởi danh tiếng thanh quý của phụ , thêm những năm nay nàng nỗ lực học tập cầm kỳ thư họa, sớm tiếng tài nữ, ít phu nhân thế gia khen ngợi và yêu thích.

 

Cho nên khi đó nàng nhận những điều , nàng liền thể dây dưa với hai nhà họ Hàn nữa, hai chẳng ai đáng tin cậy.

 

Nàng cố ý tránh né Hàn Tranh, thậm chí cố ý đạp lên danh tiếng của Hàn Tranh để nổi bật sự thanh cao của .

 

Chương kết thúc, mời bấm trang kế tiếp để tiếp tục !

 

Càng nhiều, lời đồn càng nhiều, giờ đây ngay cả bản nàng cũng sắp tin .

 

“Hàn thế tử, chẳng lẽ điều gì với ?”

 

“Không .”

 

Hàn Tranh dứt khoát, thực sự với Lữ Thiên Thiên. Vừa nghĩ đến những lời Lữ Thiên Thiên trong yến tiệc ở Ninh Nam Vương phủ mà Hàn Lưu Vân kể , liền cảm thấy vô cùng chán ghét mắt.

 

Một tiểu cô nương bao , giờ học thói đó, thật nàng lấy tự tin.

 

Còn chẳng xinh bằng nha đầu , cũng kiêu ngạo như nàng , cứ như thể đàn ông cả Kinh thành đều thích nàng .

 

Nghĩ đến nha đầu , mặt Hàn Tranh hiện lên một nét tự nhiên, nghĩ đến nha đầu đó nữa , còn đem Lữ Thiên Thiên so sánh với nàng , nào gì để so sánh.

 

Nhìn thấy thần sắc tự nhiên mặt Hàn Tranh, Lữ Thiên Thiên khóe miệng cong lên, mặt hiện vài phần đắc ý.

 

Còn , biểu cảm mặt bán . Thế nhưng khi nàng còn đang suy nghĩ thêm điều gì, Hàn Tranh xoay rời .

 

Sắc mặt Lữ Thiên Thiên đổi, lời nàng còn xong mà, tiểu t.ử rốt cuộc là thế?

 

“Hàn Tranh, còn chuyện với ngươi.”

 

Hàn Tranh , cực kỳ kiên nhẫn mở miệng.

 

“Đừng lề mề nữa, lời gì ngươi cứ , bổn thế t.ử còn bận rộn lắm.”

 

Lời Hàn Tranh thể là mang ngữ khí vô cùng chán ghét. Lữ Thiên Thiên một nữa đỏ bừng mặt, ít đường ngang qua, nhao nhao về phía , khiến sắc mặt Lữ Thiên Thiên càng thêm khó coi.

 

nàng Hàn Tranh chính là yêu nàng mà , cho nên mới nông nỗi .

 

Nàng lấy hết dũng khí bước tới.

 

“Ngươi chuyện Lưu Vân cùng Vương gia tiểu thư đ.á.n.h cược chứ? Tiền yến tiệc linh đình ngươi đừng bắt Vương gia chi , chuyện cứ bỏ qua !”

 

--- Cha cặn bã bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...