Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 328: Cùng nhau oán giận ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:39
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thật đúng là ! Hèn chi gì cũng tha thứ, hóa là một kẻ táng tận lương tâm như thế."
"Loại nam nhân , lang tâm cẩu phế, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng thể chấp nhận."
Một bà lão trực tiếp cầm rổ rau mua ném thẳng về phía Tống Thiên Kha.
"Đồ nam nhân khốn kiếp, để nhà họ Khương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi luôn , còn mặt mũi nào mà về đây?"
"Nhà nào trứng thối ? Đánh ! Đuổi ! Đừng để ở đây ghê tởm."
"Trứng thối nào ? Trứng còn chẳng ai nỡ ăn, về nhà xới phân đây!"
Tống Thiên Kha "..."
Những phát điên cả ? Y g.i.ế.c phóng hỏa, cần gì đến mức đó chứ.
Tống Thiên Kha trơ mắt cục diện đảo ngược, những kẻ còn giúp y giờ đây đều hận thể đ.á.n.h y một trận, lập tức y cảm thấy chút sợ hãi.
Y sợ nếu ở thêm, y thật sự sẽ tạt phân, liền tức tốc kéo già rời .
Bà lão Tống nôn đến trời đất cuồng, chút thiếu dưỡng khí, đầu óc ong ong, bà vẫn , bà còn tìm Phùng thị để tính sổ mà.
Thế nhưng Tống Thiên Kha lảo đảo kéo .
Trước khi , bà vốn còn c.h.ử.i thêm vài câu, nhưng mở miệng, bà liền nếm vị phân gà đầu lưỡi, đó bắt đầu nôn mửa.
Đợi đến khi cuối cùng cũng rời khỏi khu vực sân viện, Tống Thiên Kha mới thở phào nhẹ nhõm một .
Trong mắt y lướt qua một tia oán độc, nàng thể đối xử với y như , nàng chẳng mảy may để ý đến thể diện của y, để y nhiều nguyền rủa, chế giễu như thế.
Hành động một nữa thất bại, Tống Thiên Kha chút suy sụp xuống đất, nếu lấy công thức bánh trong tiệm bánh , y thể ? E rằng nhà họ Tiêu cũng về nữa .
Không những về , e là Tiêu Kim Chí cũng sẽ tha cho y.
Bà lão Tống cuối cùng cũng dịu mặt vài phần, mùi vị trong miệng nhạt bớt, cũng còn ghê tởm như nữa.
Bà hít sâu một , bà suýt chút nữa thì ngất .
"Con trai, cái Tôn Xảo Vân quả là vô pháp vô thiên , nó trơ mắt đổ phân gà miệng! Làm gì loại con dâu nào như , tìm huyện thái gia tố cáo nó tội bất hiếu!"
Bà lão Tống năng chính khí lẫm liệt, hề cảm thấy lời bất kỳ vấn đề nào.
Cho dù hòa ly, cho dù Tôn Xảo Vân đuổi ngoài, thế nhưng bà lão Tống vẫn hề cảm thấy Tôn Xảo Vân còn liên quan gì đến họ.
Trong ý thức của bà , Tôn Xảo Vân dường như là nô bộc trung thành của bà , họ là chủ tử, chỉ cần họ thì Tôn Xảo Vân ngoan ngoãn lời họ.
Mấy chục năm , một yếu đuối mấy chục năm, thể đột nhiên thẳng dậy .
Bà chồng của nó mấy chục năm, cho dù hòa ly, thì vẫn là chồng của nó, nó như đây mà phụng dưỡng .
Nó như , đó chính là nó bất hiếu.
Thấy Tống Thiên Kha gì, bà lão Tống ngừng lẩm bẩm vài câu bên cạnh, Tống Thiên Kha thật sự thấy phiền, liền khó chịu mà gầm lên với bà .
"Bà , bà đến huyện nha tố cáo Tôn Xảo Vân bất hiếu , xem đại nhân huyện lệnh thèm quản bà ."
Bà lão Tống giờ đây mắng đến còn chút tính khí nào, lặng lẽ ngậm miệng .
Bà quên mất, huyện lệnh chủ trì công đạo cho bà , huyện lệnh còn tước bỏ cả công danh của con trai bà mà.
Bà lão Tống ngẩn một lát, càng nghĩ càng thấy tủi , chuyện biến thành thế chứ.
Một sân viện lớn như bà thể ở, cuối cùng còn những nhà họ Tôn mà bà xem thường đuổi ngoài.
"Ô ô ô ô~"
Bà lão Tống nhịn tìm một tảng đá xuống, nức nở .
Khoảnh khắc trong lòng bà là tủi và cam lòng, đồng thời cũng cả oán hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-328-cung-nhau-oan-gian.html.]
Mèo con Kute
Đều là do Khương Tuyết Nương lúc cứ nhất quyết câu dẫn con trai , nếu con trai rời khỏi thôn Tống gia, thì bây giờ ở trong sân viện lớn mà hưởng thụ chính là bà .
"Đều là tại con tiện nhân Khương Tuyết Nương hổ đó, nó hổ mà câu kéo ngươi hòa ly, hại thanh danh của ngươi đều hủy hoại, bây giờ còn đuổi chúng khỏi nhà họ Khương."
Nghĩ đến Khương Tuyết Nương, Tống Thiên Kha giờ đây chẳng còn chút gợn sóng rung động nào như ban đầu, bất giác cũng theo lời bà lão Tống mà vô cùng bất mãn với nàng .
, nếu lúc nàng câu dẫn , y tuyệt đối sẽ hòa ly với Tôn Xảo Vân mà chạy đến nhà họ Khương.
Y là vì nàng mới hủy hoại danh tiếng, thế mà nàng vứt bỏ y như giẻ rách, trực tiếp đuổi y khỏi phủ. Y lúc đúng là mù mắt mới phụ nữ đó che mờ, cảm thấy nàng đến thế.
Trong mắt Tống Thiên Kha dâng lên vài phần oán khí, nếu bên thật sự cách nào lấy công thức bánh, y cũng tuyệt đối sẽ để Khương Tuyết Nương sống yên .
Lúc tại Khương gia, Khương Tuyết Nương lúc hắt một cái, tiểu nha đang hầu hạ bên cạnh liền vội vàng lên tiếng.
"Cô nãi nãi, nô tỳ lấy cho một bộ y phục dày hơn nhé."
Khương Tuyết Nương lắc đầu, nàng lạnh, nàng cảm thấy đang mắng c.h.ử.i nàng.
Mấy ngày nay nàng ở Khương gia sống hề dễ chịu, vì chuyện của Tống Thiên Kha, phụ nổi cơn thịnh nộ lớn, thậm chí còn mắng mẫu một trận.
Ông thẳng thừng thanh danh của Khương gia đều là vì nàng mà hủy hoại, đuổi Tống Thiên Kha còn đủ, nàng còn phạt quỳ ở từ đường ba ngày.
Nàng lớn tuổi thế , nàng còn là tiểu cô nương xuất giá như lúc nữa, nàng là cô nãi nãi hòa ly trở về Khương gia, thế mà còn phạt quỳ ở từ đường, truyền ngoài khác sẽ nàng thế nào?
Trong lòng Khương Tuyết Nương bất bình, nhưng cũng dám phản bác, chỉ đành ngoan ngoãn quỳ ở từ đường ba ngày, trong lòng suýt chút nữa thì hận c.h.ế.t Tống Thiên Kha.
Lúc nàng đúng là mù mắt, cho rằng nam nhân là kẻ tài hoa bản lĩnh. Nếu ngay từ đầu nàng là kẻ ruồng bỏ vợ con mới đến Khương gia bọn họ, nàng gì cũng sẽ chấp nhận cái tên nam nhân khốn kiếp .
Chỉ tiếc là nàng vẫn lời lẽ đường mật của tên nam nhân khốn kiếp che mắt mà tin , nàng thật sự hối hận xiết bao!
Bây giờ cứ xem rốt cuộc lấy công thức bánh . Nếu công thức đó, nàng vẫn thể tìm cách hàn gắn với , còn nếu , chuyện sẽ bao giờ kết thúc.
Chương kết thúc, mời bấm trang kế tiếp để tiếp!
"Cô nãi nãi, mấy vị phu nhân đến thăm , hiện đang chờ bên ngoài ạ."
Khương Tuyết Nương cứng đờ mặt, nàng giờ đây gặp bất cứ ai, huống hồ những đến đây nào là để thăm nàng, mà là để xem trò của nàng thì đúng hơn.
Khương Tuyết Nương đang định nàng khỏe, bảo nha đuổi , thì thấy những đó bước sân.
"Tuyết Nương, chúng đến thăm đây."
"Phải đó, vẫn khỏe chứ?"
Âm thanh mang theo vài phần phấn khích, khiến Khương Tuyết Nương tức đến c.h.ử.i tục. Những đúng là thích xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, da mặt thật sự dày, còn cho họ cửa mà tự tiện xông .
Khương Tuyết Nương đành gượng gạo nặn một nụ .
"Ta khỏe, ăn , uống , ngủ , da dẻ cũng nuôi dưỡng lên ít."
Khương Tuyết Nương khẽ vuốt ve khuôn mặt , một vẻ hề thấy chút buồn bã nào.
Mấy vị phu nhân , đó đều bật .
"Ta còn tưởng Tuyết Nương sẽ vì Tống Thiên Kha mà ăn ngủ yên chứ, hóa là lo thừa ."
"Phải đó, lúc Tuyết Nương còn khen ngợi nam nhân trời đất nào là phong lưu tài tuấn, nào là đương thế đại nho tương lai, nào ngờ mới bao lâu mà ngay cả công danh tú tài cũng còn, hơn nữa nhân phẩm thật sự là... ai dà..."
Sắc mặt Khương Tuyết Nương trở nên khó coi đến mức thể thấy rõ, nàng ngay những đến đây chẳng lời nào ho cả.
"Tuyết Nương , chọn nam nhân tuyệt đối đừng chỉ vẻ bề ngoài. Huống hồ Tống Thiên Kha trông cũng chỉ bình thường thôi mà, ánh mắt kiểu gì mà tên nam nhân mê hoặc đến mất hết tâm trí.
May mà cuối cùng cũng rõ bộ mặt thật của mà đuổi , nếu cả Khương gia cũng gặp vận rủi theo."
Khương Tuyết Nương vẻ uống một ngụm mở miệng .
"Thật Tống Thiên Kha là về để lấy bí phương bánh ngọt . Chỉ cần bí phương, thể mở một tiệm bánh ở huyện thành gần giống như tiệm Thơm Ngon ."
--- Cha ruồng bỏ vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm khát -