Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 320: Gần Như Còn Chưa Chính Thức Bắt Đầu Đã Thành Một Vụ ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nếu nhớ nhầm thì, bộ quần áo của nhị tỷ vẫn là bộ từ ba năm ? Đã mấy năm , nhị tỷ từng may bộ quần áo mới nào ? Cuộc sống của thể bằng nhị tỷ, nhưng quần áo mới bốn mùa thì tuyệt nhiên thiếu.”

 

Mặt Vương Nhị tỷ lập tức đỏ bừng vì hổ, nhất thời đối đáp thế nào.

 

“Muội chắc chắn nhớ lầm , đây là bộ quần áo may xong.”

 

“Năm đó khi mới gả Tưởng gia, cuộc sống chút vất vả, nhưng hối hận, phu quân cho cơ hội hối hận. Còn về Ngô gia mà nhị tỷ , những năm gần đây sa sút, kẻ họ Ngô nay thậm chí bán cả lão trạch, nên bây giờ còn Ngô gia nữa, chỉ còn mỗi kẻ họ Ngô đó thôi.”

 

Tưởng phu nhân vốn nhắc đến những chuyện , dù năm đó nàng cũng theo ý nhị tỷ mà gả Ngô gia, nàng nhiều còn sẽ ảnh hưởng đến tình nghĩa chị em, nhưng Vương Nhị tỷ luôn vì Tưởng phu nhân năm đó lời nàng mà canh cánh trong lòng.

 

“Muội... ? Hắn là vì gặp vợ , chính là do vợ đó quản gia nên mới Ngô gia sa sút.”

 

Tưởng phu nhân đảo mắt khinh bỉ.

 

“Muội đừng bận tâm bằng cách nào, chuyện nhà khác liên quan đến , nhưng hôn sự của Ngọc Lương vẫn xem ý nó thế nào.”

 

Vương Nhị tỷ bằng lòng.

 

“Muội , sớm muộn gì cũng chịu thiệt.”

 

Không khí nhất thời trở nên lạnh lẽo, cả ba đều lạnh mặt thêm lời nào.

 

Lúc , một bên khác Tống Vãn Trân và Tống thợ mộc đang bàn về việc đặt bàn ghế, Tưởng phu nhân mấy câu lập tức hứng thú.

 

“Tống lão bản, các vị đang bàn chuyện đặt bàn ghế kiểu ?”

 

Tưởng phu nhân sớm quan tâm đến thiết kế bàn ghế trong tiệm, một lòng đặt một bộ mang về nhà.

Mèo con Kute

 

Tống Vãn Trân gật đầu, đưa bảng giá nàng sửa xong cho Tưởng phu nhân.

 

Tưởng phu nhân xem giá xong cũng khỏi kinh ngạc, giá thật sự rẻ, nhưng tay nghề của vị thợ mộc quả thật , cả huyện thành đều tìm bộ bàn ghế thứ hai kiểu dáng như .

 

“Cứ theo giá cho ba bộ, là gỗ đàn hương.”

 

Phu nhân Tưởng chút do dự, trực tiếp quyết định đặt mua ba bộ bàn ghế gỗ đàn hương. Tổng giá trị của ba bộ lên đến hơn hai trăm lượng bạc.

 

Thợ mộc Tống giật kinh hãi, ông thậm chí còn nghi ngờ liệu phu nhân Tưởng đang đùa . Hơn hai trăm lượng bạc, đặt ba bộ cùng lúc, trừ chi phí vật liệu thì thể kiếm lời hơn một nửa, tức là hơn một trăm lượng bạc.

 

Vốn dĩ loại gỗ đàn hương đắt đỏ, ông từng nghĩ đặt bàn ghế bằng loại gỗ . Ba bộ bàn ghế thông thường nhiều nhất cũng chỉ tới một trăm lượng bạc.

 

Tuy nhiên, việc chế tác những bộ bàn ghế quả thực tốn thời gian, và với cái giá cao như , ông đương nhiên thật tinh xảo.

 

Vương nhị tỷ cầm lấy bảng giá xem xét, đôi mắt nàng lập tức mở lớn khi thấy giá của bộ bàn ghế gỗ đàn hương. Ba bộ bàn ghế mà hơn hai trăm lượng bạc, chỉ riêng việc vài món đồ gia dụng mà nàng dám chi nhiều bạc đến thế.

 

Tiểu của nàng chắc chắn là cố ý khoe khoang sự giàu mặt nàng, nàng mới tin thực sự dám chi hai trăm lượng bạc .

 

“Nếu những bộ bàn ghế xong, e là mất hơn nửa tháng. Phu nhân nếu cảm thấy phù hợp, xin hãy đặt năm mươi lượng tiền cọc, đợi khi xong sẽ đích giao tới phủ.”

 

Khi thợ mộc Tống những lời , giọng ông chút run rẩy. Ông từng một mối ăn lớn như , thực sự sợ chỉ cho vui. Bởi , ông vội vàng nhắc đến chuyện tiền đặt cọc, coi như tự uống một viên t.h.u.ố.c an thần.

 

“Được, thành vấn đề!”

 

Phu nhân Tưởng lấy năm mươi lượng ngân phiếu từ trong đặt lên bàn.

 

Thấy thợ mộc Tống run rẩy cả chân, Tống Vãn Trân liền dậy giúp ông cất tiền đặt cọc.

 

Mối ăn về đồ mộc coi như thành, gần như chính thức bắt đầu mà chốt một đơn hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-320-gan-nhu-con-chua-chinh-thuc-bat-dau-da-thanh-mot-vu.html.]

 

Tống Vãn Trân cầm lấy tiền đặt cọc, thầm nghĩ đây chỉ là khởi đầu, chỉ cần đơn hàng đầu tiên, những đơn hàng cũng sẽ đến nhanh.

 

Vương nhị tỷ ngờ tiểu định thật.

 

“Muội nhiều bàn ghế như để gì? Đừng vì khoe khoang mặt mà tiêu bạc .”

 

Kỳ thực, phu nhân Tưởng cũng ngờ chuyện quyết định nhanh đến , nàng cũng vì giận lời của nhị tỷ mà cố ý cho nhị tỷ thấy, rốt cuộc nàng đang sống một cuộc đời như thế nào.

 

Tuy nhiên, nàng thực sự thích những bộ bàn ghế , đằng nào cũng , chi bằng quyết định ngay bây giờ.

 

“Kiểu dáng chúng , độc nhất vô nhị, hơn nữa đồ bằng gỗ đàn hương vốn đắt, cái giá cũng hợp lý .”

 

Vương đại tỷ vuốt ve bàn ghế trong tiệm, cũng cất lời khen ngợi.

 

“Ta tới thấy đồ trong tiệm của nàng tầm thường. Gỗ đàn hương quả thực đắt, ngay cả khi những món đồ ở nơi khác cũng thể ít hơn một trăm lượng bạc.

 

Đợi khi tiểu xong, sẽ xem xét, nếu cũng sẽ đặt một bộ.”

 

Nghe đại tỷ cũng , sắc mặt Vương nhị tỷ chút ngượng nghịu. Kỳ thực, trong ba chị em, cuộc sống của nàng là tệ nhất, bằng đại tỷ và tam . từ nhỏ nàng vươn lên, luôn cảm thấy sống nhất.

 

Nếu năm xưa tiểu gả Ngô gia, chắc chắn giờ đây thể sống hơn nàng , nhưng tiểu gả Tưởng gia, cuộc sống ngày càng sung túc.

 

Hơn hai trăm lượng bạc để bàn ghế mà , nhưng bảo nàng đầu tư chút bạc thì nàng nỡ.

 

Chưa kể cả chuyện hôn sự nàng xem trọng, cũng phản đối. Vương nhị tỷ càng nghĩ càng tức giận, cho rằng tiểu cố ý đối nghịch với .

 

“Muội nhiều bộ như gì, dùng hết , chi bằng tặng cho nhị tỷ một bộ .”

 

Vương nhị tỷ lập tức đổi sắc mặt nãy, tủm tỉm tiến gần.

 

“Ta đặt ba bộ thì đương nhiên là gia đình nhu cầu. Nhị tỷ nếu thích, chi bằng cũng đặt ngay một bộ , đáng bao nhiêu bạc . Người như nhị tỷ thể tùy tiện lấy năm trăm lượng bạc thì còn bận tâm gì mấy trăm lượng bạc ?”

 

Phu nhân Tưởng lúc đối diện với tỷ tỷ thực sự còn sắc mặt . Có những thực sự xứng đáng để coi là .

 

Nụ của Vương nhị tỷ lập tức biến mất, nàng trợn mắt đầu . Bỏ nhiều bạc như để một bộ bàn ghế, nàng mới cái kẻ khờ đó.

 

Tuy nhiên, trong lòng nàng tính toán. Xem công việc kinh doanh của Tưởng gia quả thực tồi, hơn hai trăm lượng bàn ghế mà tam .

 

là tài đại khí thô, như nàng nhất định tìm cách ép tam đầu tư chút bạc.

 

Giá của bộ bàn ghế mới định, nhận một đơn hàng lớn như , cho đến khi phu nhân Tưởng rời , thợ mộc Tống vẫn còn cảm thấy mơ hồ. Ông cảm giác như thổi phồng, chỉ cần khác chạm thể bay bổng.

 

Nếu thành đơn hàng , ông sẽ kiếm lời ròng hơn một trăm lượng bạc.

 

Tống Vãn Trân thợ mộc Tống, đợi cho đến khi ông từ sự ngỡ ngàng ban đầu chuyển sang phấn khích, cuối cùng là bình tĩnh , nàng mới bảo Lưu Tiểu Nga pha cho ông một ly bạc hà mát lạnh đưa tới.

 

Thợ mộc Tống uống một ly bạc hà, một lúc lâu mới thở phào nhẹ nhõm. Số bạc chắc chắn thể chỉ ông kiếm , công lao chủ yếu là của Tam nha đầu.

 

“Số bạc thể nhận hết , Tam nha đầu xem chia thế nào, công lao đều là của ngươi.”

 

Tống Vãn Trân tiếp lời thợ mộc, chỉ mỉm .

 

“Thợ mộc thúc kiếm nhiều bạc hơn ?”

 

---

 

 

 

Loading...