Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 317: Nha đầu này thật độc ác ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:30:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống thợ mộc định giá xong bảng giá tiện đường đưa cho Tống Vãn Trân.

 

Tôn Bằng cửa liền thấy đang khắp nơi những món ăn ngon, Tôn Linh Đang chỉ hận bữa trưa ăn quá no, hiện tại cái gì cũng ăn nổi nữa.

 

Ngay cả khi Đại Mộc lấy bánh mì cho nàng, nàng cũng lắc đầu thở dài, ăn nổi thật sự là ăn nổi!

 

Hóa khi ăn no thì thể tham ăn !

 

"Linh Đang? Các đến ?"

 

"Đại ca, đại ca~"

 

Tôn Linh Đang thấy đại ca liền nhảy cẫng lên, nếu Tôn Nhị Mộc kéo , nàng thể leo lên lưng Tôn Bằng .

 

Tóm hôm nay nàng chút hưng phấn, còn vui hơn cả ngày Tết.

 

Để kiềm chế sự hưng phấn như vượn con của Tôn Linh Đang, Tôn Nhị Mộc lén thì thầm bên tai nàng một câu.

 

"Hy vọng khi thư viện vẫn thể vui vẻ như ."

 

Tôn Linh Đang "......"

 

"Nàng thành thật một chút , phu t.ử đều nghiêm khắc, thuộc bài còn đ.á.n.h lòng bàn tay."

 

Những lầu thấy tiếng Tôn Bằng cũng từ từ xuống, Tôn Bằng tiến lên chào hỏi các bậc trưởng bối, giới thiệu Tống thợ mộc.

 

Hai vị lão nhân là sư phụ của Tôn Bằng liền vội vàng tiến lên cảm tạ.

 

Tống thợ mộc cùng mấy khách khí vài câu liền đưa bảng giá định cho Tống Vãn Trân xem, chỉ đưa giá thành, giá bán thực tế đương nhiên là do Tống Vãn Trân quyết định.

 

Giống như cái máy nhào bột , nếu để Tống thợ mộc định giá, nhiều nhất một lạng bạc cảm thấy thể kiếm lời .

 

Tống Vãn Trân định giá ba lạng, cuối cùng bán năm lạng, cho nên giá cuối cùng vẫn do Tống Vãn Trân quyết định.

 

Tống Vãn Trân nhận lấy bảng giá Tống mộc tượng đưa, chấm chấm vẽ vẽ, đó thêm mấy con đưa cho Tống mộc tượng.

 

Mèo con Kute

Tống mộc tượng cầm bảng giá, hai mắt trợn tròn.

 

Hắn liền ngay, nha đầu đúng là đồ lòng hiểm ác, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng dám niêm yết giá !

 

Vừa mới định giá xong, Phu nhân Tưởng dẫn theo hai vị phu nhân khác đến tiệm, quen đường lên thẳng lầu hai.

 

Phu nhân Tưởng hết cho gọi hết một phần bánh mì và bánh ngọt mới lò của tiệm, đó gọi thêm mỗi một thức uống.

 

Hai vị phu nhân là mặt lạ, thật, trấn Bảo Thiên bé tẹo, những phu nhân nhà giàu chút tiền bạc, Tống Vãn Trân về cơ bản đều ít nhiều quen , dù gọi tên, cũng từng gặp mặt một , hễ gặp đều sẽ chào hỏi.

 

Tống Vãn Trân vẫn đang nghĩ hai vị Phu nhân Tưởng dẫn theo rốt cuộc là ai, liền Phu nhân Tưởng nũng nịu kéo một trong đó gọi là Đại tỷ, Nhị tỷ cứ chuyện chọc tức nàng.

 

Xem hai vị là tỷ nhà đẻ của Phu nhân Tưởng, đặc biệt đến trấn Bảo Thiên thăm nàng.

 

Phu nhân Tưởng họ Vương, Vương nhị tỷ những lát bánh mì cắt sẵn bàn, nét mặt vô ngữ Phu nhân Tưởng.

 

"Ta cứ trấn Bảo Thiên còn ho , nay ngay cả bánh ngọt Tô Ký cũng nỡ ăn nữa ?"

 

Trong giọng điệu rõ ràng mang theo chút bất mãn, xem thường những thứ bàn.

 

Vương đại tỷ khó xử lườm Vương nhị tỷ một cái, khẽ lắc đầu bảo nàng ít , đầu những chiếc bánh mì bàn .

 

"Trước đây từng thương nhân khi qua trấn Bảo Thiên mang về, thứ vô cùng thơm ngọt ngon miệng, tiếc là giờ vẫn cơ hội nếm thử, hôm nay cuối cùng cũng dịp ăn món tươi mới ."

 

"Một miếng bánh ngọt thì ngon đến mức nào chứ, huyện Thanh Viễn của các nổi tiếng nhất là bánh Tô Ký , đây chẳng cũng chỉ ăn bánh nhà họ Tô ? mà trang trí ở đây đúng là độc đáo, nhã nhặn, nhà sẽ là dựa vẻ bề ngoài để thu hút ánh mắt lôi kéo đến đây đấy chứ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-317-nha-dau-nay-that-doc-ac.html.]

Lời thế nào cũng chút ý vị khác lạ, tựa như Phu nhân Tưởng chính là loại chỉ vẻ bề ngoài .

 

Vương nhị tỷ tựa hồ sỉ nhục Phu nhân Tưởng vài câu thì thoải mái, lời trong lời ngoài đều mang theo vài phần kiêu ngạo.

 

Bánh ngọt Tô Ký quả thực là thương hiệu lâu đời, chỉ nổi tiếng ở huyện Thanh Viễn mà còn cả mấy huyện xung quanh, nhắc đến bánh ngọt đều nghĩ ngay đến bánh nhà họ Tô, luôn cảm thấy bánh của các nhà khác chút gì.

 

34. Đặc biệt là những gia đình gia cảnh sung túc, chút tiền bạc như bọn họ, ngày thường ba năm bạn tụ tập cùng luôn chú trọng một chút.

 

Nói trắng cảm thấy Phu nhân Tưởng đủ tiền ăn Tô Ký nên mới đưa nàng đến đây.

 

Sắc mặt Phu nhân Tưởng chút khó coi, dù còn đang mặt nhiều ngoài như , khi mở miệng nữa, giọng liền chút vui.

 

"Bánh ngọt ở đây xứng với phận của nhị tỷ, nhị tỷ ngàn vạn đừng ăn."

 

Phu nhân Tưởng cũng nhường nhịn, mà cùng Đại tỷ ăn món bánh mì mới lò.

 

"Ta mới hai ngày đến món mới ? Đây là bánh mì gì , nhân bên trong ngọt ngấy còn thoang thoảng một mùi hương dịu nhẹ."

 

Tống Vãn Cầm bưng đồ uống pha xong lên, thoáng qua chiếc bánh mì trong tay Phu nhân Tưởng.

 

"Đây là bánh mì hạt dẻ, nhân bên trong từ hạt dẻ."

 

Bánh mì tươi mới mang theo mùi sữa thơm nồng và vị ngọt mềm thơm phức của nhân hạt dẻ, hương vị đó thực sự khiến mê mẩn.

 

Vương nhị tỷ cứng đầu lặng lẽ nuốt nước bọt, thấy Phu nhân Tưởng thật sự nhắc đến chuyện mời nàng nếm thử, bỗng nhiên chút hối hận vì nên kiếm chuyện, nước bọt của nàng sắp chảy .

 

Nhìn đồ uống mắt, nàng chút tò mò dùng thìa khuấy khuấy, những thứ ở đáy nhiều loại, những viên nhỏ màu đen và cả những cục trông giống như bánh trôi .

 

Những thứ trộn lẫn tỏa mùi thoang thoảng và mùi sữa thơm lừng, hương vị , uống!

 

vì thể diện, nàng vẫn cố chấp thẳng, ngẩng đầu lên như đang giận dỗi.

 

Vương đại tỷ vốn xoa dịu mối quan hệ giữa hai em gái, nhưng mùi vị bánh mì thực sự quá ngon, nàng hiện giờ chút để ý nữa, ăn xong bánh mì liền liên tục khen ngợi.

 

"Trước đây chỉ cửa hàng bánh mì thơm lừng đồ ăn ngon, ngờ ngon đến , đồ ăn ở đây căn bản là Tô Ký thể nào sánh bằng."

 

Nàng liền mà, cái miệng nhỏ của từ nhỏ tham ăn nhất nhà, đồ ăn ngon thì thể miệng nàng .

 

Cho nên, hễ là đồ nàng yêu thích thì hương vị tuyệt đối tệ!

 

Ăn một miếng bánh mì, nàng đồ uống mang tới, chút giống sữa bò nhưng thơm hơn sữa bò nhiều, hơn nữa hình như bên trong còn ẩn chứa điều kỳ diệu.

 

"Ngon quá , cái gọi là gì , những thứ kỳ lạ trộn lẫn ngon đến thế?"

 

Tống Vãn Cầm kiên nhẫn tiến lên giới thiệu.

 

"Ly ngài uống đây gọi là sữa trân châu khoai môn dẻo."

 

Vương đại tỷ học theo ngữ điệu của Tống Vãn Cầm cái tên một , nhịn khẽ khúc khích.

 

"Ta từng qua cái tên nào thú vị đến thế, nhưng cái tên trân châu đen thì hình tượng."

 

Phu nhân Tưởng thấy Đại tỷ thích, liền vội vàng bảo Tống Vãn Trân chuẩn thêm hai ly nữa, lát nữa sẽ mang luôn.

 

Vương nhị tỷ bĩu môi, càng bĩu càng dài, nàng mà thu môi , cảm giác nước bọt thật sự sẽ chảy xuống mất.

 

"Thật sự ngon đến ? Vậy cũng nếm thử một ngụm !"

 

Người còn tỏ vẻ khinh thường giờ màng đến sự kiêu ngạo kiêu ngạo nữa, vội vàng nếm một ngụm, đó là một hồi im lặng thật lâu.

 

--- Cha ghẻ lạnh vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi chớ tham -

 

 

 

Loading...