Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 299: Chàng từ chối thiếp, có phải vì nàng ta? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:24:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phùng thị cũng cho nàng cơ hội chuyện, lập tức tới chặn lấy nhi tử.
“Ta cho ngươi Tôn Bằng, con nha đầu c.h.ế.t tiệt tên tiểu t.ử nhà họ Trần , liền đổi ý đến tìm ngươi, ngươi ngàn vạn đừng mềm lòng, loại nữ nhân sáng ba chiều bốn nhà họ Tôn chúng thể nào nhận.”
Tôn Trưởng Thiết chuyện cũng giận đến trợn tròn mắt, lão là nam nhân tiện gì A Tú, chỉ thể đầu lạnh lùng trừng mắt nhi t.ử cảnh cáo.
Trông dáng vẻ đó, nếu Tôn Bằng định chấp nhận A Tú, lão thể đ.á.n.h gãy chân y.
A Tú Phùng thị về như liền lập tức mở miệng phản bác.
“Không , thím thể con như thế.”
A Tú sốt ruột bước tới.
“Mặc kệ Trần Kế Bảo , trong lòng con vẫn luôn chỉ Đại Bằng, là con lầm lỡ, con đến tìm Đại Bằng để xin .”
Đại Bằng nhíu mày, lời của Phùng thị và lời của A Tú luẩn quẩn bên tai y, một lúc lâu y mới hiểu ý của hai .
A Tú đến để vãn hồi y, A Tú còn ở bên y?
Tôn Bằng mặt cảm xúc A Tú đang về phía , trong đáy mắt ngoài sự lạnh nhạt còn biểu cảm nào khác.
A Tú cũng mắt Tôn Bằng, nhưng mới vài bước, bước chân nàng dừng .
Trong ánh mắt của Tôn Bằng yêu thích cũng căm ghét, ánh mắt đó giống như đang một quen bình thường.
Thế nhưng ánh mắt càng A Tú đau đớn hơn, dù cho trong mắt y hận ý tức giận, thì điều đó cũng chứng tỏ y vẫn còn quan tâm nàng.
Xuân Nhi lo lắng bên cạnh Tôn Bằng, sợ Tôn Bằng sẽ mềm lòng, nàng thúc Trưởng Thiết qua, thời gian đó Tôn Bằng ca đau lòng bao, trải qua bao nhiêu chuyện mới dần dần từng chút một bước khỏi nỗi đau đó.
Tôn Bằng ca là trọng tình trọng nghĩa, y yêu A Tú đến , y sẽ đầu !
Xuân Nhi cúi đầu, hai tay đan sức xoa nắn, khoảnh khắc lòng nàng chìm xuống đáy vực.
Nàng bao gọi một tiếng, Đại Bằng ca thích , đừng đồng ý với nàng , nhưng nàng dũng khí mở lời.
Nàng khiến bỗng chốc rơi tình cảnh khó xử!
“Ta sớm thích nàng nữa, chúng cũng thể về như .”
Lời của Tôn Bằng rõ ràng, minh bạch dứt khoát, y thậm chí nửa phần do dự.
Giống như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng tim, cả A Tú run rẩy một cái, nhíu mày hoảng loạn lắc đầu.
Hiện giờ duy nhất thể giúp nàng mà nàng nghĩ đến chính là Tôn Bằng, nếu Tôn Bằng thể tha thứ cho nàng, nàng sẽ còn lựa chọn nào khác, chỉ thể gả cho Trần Kế Bảo.
Nhớ đến bộ mặt cuối cùng của Trần Kế Bảo đối với , nàng liền cam tâm, nàng thà c.h.ế.t cũng gả cho đàn ông đó.
“Không , tin, thể quên những kỷ niệm từng chút một của chúng suốt bao năm qua, chúng lớn lên cùng từ nhỏ, từng sẽ chỉ thích một thôi mà.”
Nói đến cuối cùng, giọng của A Tú chút điên cuồng, nàng thể chấp nhận Tôn Bằng những lời như với nàng.
Nàng hạ thấp phận tự đến tìm y để hòa giải, y thể lạnh nhạt như , thậm chí còn từ chối nàng.
Thế nhưng kinh ngạc nhất là Xuân Nhi, nàng ngờ Tôn Bằng từ chối dứt khoát như , nàng dường như càng thích Tôn Bằng ca như hơn.
Lúc y thích thì nồng nhiệt, lúc thích thì cũng lôi thôi lếch thếch.
“Ta từng sẽ chỉ thích một nàng, nhưng đó là cơ sở nàng cũng chỉ thích một , vì nàng điều duy nhất đó, lời của cũng chỉ thể vô hiệu.”
Tôn Bằng lời khiến Tống Vãn Trân cũng chút bội phục, xem tình yêu quả thực thể khiến con trưởng thành, hơn nữa chuyện còn ngày càng trình độ.
Phùng thị vốn còn lo lắng nhi t.ử sẽ A Tú mê hoặc, lúc thấy nhi t.ử kiên quyết từ chối như , lập tức trút một gánh nặng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-299-chang-tu-choi-thiep-co-phai-vi-nang-ta.html.]
Thằng con ngốc thật tiền đồ!
Phùng thị gì nhưng chú ý đến Xuân Nhi đang cạnh Tôn Bằng, nha đầu vẻ mặt lo lắng Tôn Bằng, dường như sợ y thật sự sẽ đồng ý hòa giải với A Tú.
Sau đó Tôn Bằng từ chối, nàng lập tức nở nụ lộ hai lúm đồng tiền nhỏ, nụ ngọt ngào rạng rỡ rộng rãi, là một cô nương tâm tư đơn thuần, giống A Tú với đôi mắt cứ đảo quanh khi rảnh rỗi.
Phùng thị lén kéo Tống Vãn Trân, nhướng mày Xuân Nhi, Tống Vãn Trân.
Tống Vãn Trân ý của Phùng thị, cũng nhướng mày động tác "thím đoán đúng ".
Phùng thị còn đang lo lắng chuyện hôn sự của nhi t.ử đó, ngờ nhi t.ử tiền đồ đến , mới đó mà sắp dẫn cô nương về nhà .
Trong mắt Phùng thị, cửa nhà cô cô cũng tương tự như cửa nhà họ Tôn của họ, dù cũng là cửa nhà bề .
A Tú một lúc định bước tới, nhưng Tôn Bằng giơ tay động tác từ chối, Tôn Bằng như , A Tú mặt nhiều như cũng còn mặt mũi nào mà bước tới nữa.
“Tôn Bằng, thật sự tuyệt tình như ?”
31. A Tú xong bỗng nhiên thấy cô nương đang cạnh Tôn Bằng, nàng đang hai mắt ánh mắt chứa nụ Tôn Bằng, mặt là sự e ấp thẹn thùng thể che giấu.
Nàng chợt nhớ lời Hoa bà t.ử từng , Tôn Bằng xem mặt cô nương khác, chính là nàng ?
Vậy Tôn Bằng từ chối vì nàng ?
“Tôn Bằng, từ chối vì nàng ?”
A Tú chỉ Xuân Nhi Tôn Bằng, dường như tổn thương bỏ rơi chính là nàng.
Bỗng nhiên chỉ , Xuân Nhi ngạc nhiên một thoáng, chút mà Tôn Bằng.
Trên mặt Tôn Bằng lộ vài phần tức giận đối với A Tú, nàng đối với khách khí y nhịn , nhưng nàng thể chỉ trỏ Xuân Nhi như .
“Không vì ai cả, chỉ đơn thuần là còn thích nàng nữa, hơn nữa chúng sớm còn bất kỳ mối quan hệ nào , thích ai đó là quyền của , cũng xin nàng hãy khách khí một chút với bên cạnh , nàng là nàng thể tùy tiện chỉ trỏ.”
Lòng Xuân Nhi khẽ lay động, khóe môi càng kìm mà nhếch lên, nam nhân quả thực nam t.ử hán!
Tôn Bằng tuy là vì nàng mà từ chối A Tú, nhưng là đang che chở nàng, y nàng khác thể tùy tiện chỉ trỏ.
“Chàng~”
Lúc sắc mặt A Tú chút tái nhợt, nàng từ khi lên trấn chạy về Tống gia thôn, ngày hôm nay gần như nghỉ ngơi, liên tiếp chịu đả kích, giờ đây hy vọng cuối cùng của nàng cũng còn.
“Sao thể đối xử với như , hu hu hu.”
A Tú cuối cùng cũng kìm nén cảm xúc của mà xổm xuống lớn.
“Chàng mà vì cô nương khác mà đối xử với như , gả cho Trần Kế Bảo, thật sự gả cho nữa.”
“A Tú, nàng về , nàng gả cho Trần Kế Bảo cũng thể gả cho khác, nhưng chúng thật sự thể nào nữa .”
Nghe Tôn Bằng nữa từ chối , A Tú ngẩng đầu lên Tôn Bằng đầy cầu khẩn,
“Tôn Bằng, giúp , giúp , gả cho Trần Kế Bảo, nhưng nãi nãi của nhận năm mươi lượng bạc của Trần gia, nếu hủy bỏ mối hôn sự thì chỉ thể trả năm mươi lượng bạc đó.”
A Tú đến đây thì ngừng , những lời đó nàng thật sự khó mở lời.
Triệu bà t.ử vẫn luôn một bên xem trò vui rốt cuộc thể nổi nữa, bà sống nửa đời cũng từng qua chuyện như .
Mèo con Kute
“Nãi nãi ngươi nhận bạc của Trần gia, ngươi đến tìm Tôn Bằng gì chứ, ngươi bảo nãi nãi ngươi trả bạc chứ!”
--- Cha cặn bã bỏ vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm khát -