Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 298: Tôn Bằng chính là thích nàng ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:24:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy bà t.ử đều là những , tự nhiên hiểu rõ tâm trạng đau lòng con trai của Phùng thị, nha đầu chính là một tai họa, thật sự thứ lành gì.

 

"Thím, sai , thật sự hối hận, là thật lòng thích Đại Bằng, tin Đại Bằng thấy cũng nhất định sẽ vui mừng, thím thể chia rẽ chúng ."

 

"Phí!"

 

Phùng thị nhổ một bãi nước bọt, tức giận .

 

"Là ngươi thật lòng thích Đại Bằng nhà mà hối hận, là ngươi thằng nhóc nhà họ Trần kỹ viện, còn trêu ghẹo con gái nhà lành nên mới hối hận."

 

Lời Phùng thị dứt, mấy bà t.ử đều kinh hô.

 

"Ôi chao, thì là chuyện , thảo nào nha đầu mặt dày tìm đến tận thôn chúng ."

 

"Người đàn ông kỹ viện đó thể chấp nhận , chừng ngày nào đó sẽ khiến nàng mắc bệnh phong tình đó."

 

"Chẳng , thật ghê tởm!"

 

Mấy bà t.ử vẻ mặt ghê tởm, còn lùi nửa bước, khiến A Tú cảm thấy như thể hiện tại nàng Trần Kế Bảo lây bệnh phong tình .

 

Nàng chọn tới chọn lui cuối cùng chọn một đàn ông như , A Tú chỉ cảm thấy cả khuôn mặt đỏ bừng vì hổ, nước mắt tí tách rơi xuống.

 

"Ta cũng lừa gạt mà, thím hãy cho thêm một cơ hội , chỉ cần vài câu với Đại Bằng là ."

 

"Ngươi còn để , ngươi với Đại Bằng bây giờ chẳng còn chút quan hệ nào nữa, Đại Bằng nhà lòng nhắc nhở ngươi, thằng nhóc nhà họ Trần gì, ngươi thế nào, ngươi nếu Đại Bằng còn Trần Kế Bảo thì ngươi tuyệt đối sẽ bỏ qua cho , còn bảo từ bỏ ý định , ngươi tuyệt đối sẽ gả cho ."

 

Phùng thị hề dối, những lời khi đó chính là A Tú tự miệng , Phùng thị nhắc nhở nàng liền nhớ tất cả.

 

A Tú càng thêm hổ, trời đất ơi nàng bây giờ hối hận bao, nàng thể nhẫn tâm những lời như với Tôn Bằng.

 

nàng tin Tôn Bằng thể hiểu nàng, thể hiểu những lời nàng đều là lời trong lúc tức giận, nhất định sẽ chấp nhặt với nàng, nếu tha thứ cho nàng, nàng sẽ cứ thế ở mặt , chắc chắn sẽ mềm lòng.

 

Nghĩ đến đây, da mặt A Tú dường như dày thêm ít, nàng ngẩng đầu kiên định Phùng thị.

 

"Thím, bất kể thím gì, cũng sẽ bỏ lỡ Đại Bằng, nhất định ở bên Đại Bằng, tin Đại Bằng vẫn luôn nhớ nhung , chỉ cần mở miệng Đại Bằng tuyệt đối sẽ đổi ý, thím cản cũng cản ."

 

Hay thật, Phùng thị vốn nóng tính trực tiếp chọc tức đến suýt ngất , thở nổi.

 

"Ôi chao, Tôn Bằng đừng tức giận, vì loại đáng."

 

Phùng thị nén cơn giận, chỉ A Tú mắng.

 

"Ngươi đừng tưởng ngươi tâm tư gì, nhà họ Trần để che giấu chuyện thằng nhóc Trần Kế Bảo kỹ viện, đưa cho bà nội ngươi ít bạc , giờ ngươi hủy hôn thì trả bạc .

 

Vừa chạy ngoài, thằng em trai phá gia chi t.ử của ngươi đ.á.n.h bạc thua hết tiền, giờ ngươi hủy hôn với nhà họ Trần mà trả nổi tiền, thế là đ.á.n.h chủ ý lên Đại Bằng nhà .

 

Ngươi là Đại Bằng nhà xuất tiền giải quyết chuyện nhà họ Trần cho ngươi chứ gì."

 

A Tú ngờ Phùng thị chỉ vài câu chuyện phiếm mà thể lý giải chuyện rành mạch như , một phát đúng tim đen.

 

mục đích của nàng chỉ là Tôn Bằng giúp nàng nghĩ cách kiếm năm mươi lượng bạc, quan trọng nhất là nàng thật sự nhớ nhung Tôn Bằng.

 

Thấy A Tú mặt tái mét gì nữa, mấy lập tức cảm thấy Phùng thị đúng .

 

Trời ạ! Lại còn chuyện nữa , đây là coi Tôn Bằng như kẻ đại ngốc !

 

"Ngươi hại Tôn Bằng một còn đủ, bây giờ còn Tôn Bằng lấy tiền chuộc cho ngươi, ngươi mặt dày đến thế hả?"

 

Triệu bà t.ử mà tức sôi máu, đến mức bà tay đ.á.n.h .

 

A Tú mặt một trận khó coi, hai tay xoắn xuýt , gần như xoa tro.

 

"Cũng... cũng nhiều bạc, Đại Bằng ca vì chắc chắn sẽ nguyện ý bồi thường bạc cho nhà họ Trần."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-298-ton-bang-chinh-la-thich-nang.html.]

Tuy giọng điệu hùng hồn, nhưng dáng vẻ đó, nàng dường như cảm thấy chẳng cả.

 

Phùng thị cuối cùng cũng nhịn nữa, một cái tát liền giáng xuống.

 

"Ngươi cút , nếu ngươi còn hại Đại Bằng nhà , sẽ liều mạng với ngươi."

 

A Tú ôm lấy gò má , vẻ mặt tức giận Phùng thị, nàng lớn chừng còn từng ai tát mặt.

 

“Ngươi dựa mà đ.á.n.h , đây là chuyện của và Đại Bằng, vẫn câu đó, chỉ cần Đại Bằng bằng lòng, ngươi cũng cản .”

 

Lúc , A Tú trong lòng cũng bốc hỏa, nàng cứ nhất định Phùng thị thấy rõ, Tôn Bằng sẽ đối xử với , nàng A Tú bản lĩnh khiến Tôn Bằng một mực lời, cho dù là ruột của Tôn Bằng cũng ngăn cản nổi.

 

Nhớ những kỷ niệm từng chút một khi ở bên Tôn Bằng đây, khi nào Tôn Bằng mà chẳng lời nàng răm rắp? Nãi nãi cũng , nàng và Tôn Bằng chính là một kẻ nguyện đ.á.n.h một kẻ nguyện chịu, Tôn Bằng chính là yêu thích nàng, cho nên nàng gì ức h.i.ế.p Tôn Bằng, Tôn Bằng cũng từng trở mặt với nàng.

 

Bây giờ cũng , chỉ cần nàng , Tôn Bằng vẫn sẽ ngoan ngoãn lời nàng!

 

“Ngươi… ngươi cứ xem cản .”

 

Phùng thị định bước tới, A Tú phòng , Phùng thị tới gần là nàng bỏ chạy.

 

Mấy trong tiệm xe ngựa đến đầu thôn, Tôn Trưởng Thiết điều khiển xe ngựa từ xa trông thấy một bóng dáng phụ nhân rắn rỏi.

 

Trời đất ơi, đó chẳng là thê t.ử mà lão lâu gặp ?

 

Tôn Trưởng Thiết từng nghĩ rằng lẽ lão tương tư thành bệnh nên mới hoa mắt.

 

“Đại Bằng, ngươi xem đó nương ngươi ?”

 

Tôn Bằng đang trong xe ngựa vén rèm xe, thò đầu một cái, lập tức trợn tròn mắt, đó lão nương của y thì là ai?

 

là nương của .”

Mèo con Kute

 

Nghe Tôn Bằng , những trong xe ngựa đều thò đầu .

 

Xuân Nhi nương của Tôn Bằng tới, lập tức chút căng thẳng, thậm chí còn dám thò đầu .

 

Tôn Bằng kỹ , phía lão nương còn một nha đầu đang trốn đông trốn tây, đợi đến khi tới, y tức khắc trợn to hai mắt.

 

Tống Vãn Trân từng gặp A Tú, tự nhiên cũng nhận ngay.

 

“Người phía hình như là A Tú?”

 

Xuân Nhi cả A Tú, lập tức thò đầu , nàng xem rốt cuộc cô nương từng khiến Tôn Bằng đau lòng đó trông như thế nào.

 

Tôn Trưởng Thiết xuống xe ngựa, vội vàng kéo thê t.ử của .

 

Bà vợ loạn đến tận Tống gia thôn .

 

Phùng thị thấy phu quân đến, liền lập tức Tôn Trưởng Thiết, vỗ vỗ n.g.ự.c để lấy .

 

“Tôn Bằng về ? Chàng mau cản nó , đừng cho nó về.”

 

Phùng thị sợ Tôn Bằng sẽ gặp A Tú, nhỡ con tiện tỳ dụ dỗ mất, thì nàng thật sự sẽ tức c.h.ế.t.

 

Lúc Phùng thị chuyện, Tôn Bằng xuống xe ngựa, về phía .

 

A Tú thấy Tôn Bằng tới, nước mắt tủi lập tức tuôn rơi, nếu giữa họ Phùng thị ngăn cách, nàng thật chạy tới ôm Tôn Bằng một trận thật lớn.

 

“Tôn Bằng!”

 

A Tú mở miệng, giọng nghẹn , nàng ngàn vạn lời nhưng lúc bắt đầu từ .

 

--- Cha cặn bã bỏ vợ con? Chúng ăn thịt, ngươi đừng thèm khát -

 

 

 

Loading...