Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 272: Hôm nay khai trương nếu không mua thì họ thật sự lỗ nặng ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:24:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái miệng cứ thèm thuồng như , đây ăn bánh mì, đây là ăn bạc chứ gì!”
Đứa cháu trai ngửi thấy mùi thơm tỏa từ tiệm, liền kéo tay bà nội đòi tiệm.
“Bà ơi, con ăn bánh mì, con ăn bánh mì.”
“Ăn cái thứ bánh mì gì chứ, đồ lừa tiền, bạc cũng ăn thứ đó, ngon bằng bánh màn thầu bột mì trắng bà chứ, về nhà bà màn thầu bột mì trắng cho mà ăn.”
Bà lão kéo cháu về nhà, kết quả đứa cháu trai liền lăn đất lóc giãy giụa.
Tiếng động hề nhỏ, trong tiệm đều nhíu mày. Hôm nay là ngày khai trương đại hỉ, đứa trẻ ở cửa lóc lăn lộn, bà lão còn lải nhải ngừng những lời ho gì.
Tôn Trường Thiết định đuổi thì Tống Vãn Trân ngăn .
“Đây là cái loa nhỏ tuyệt vời bao, giúp chúng quảng bá đó, còn hữu ích hơn cả pháo nữa.”
Mọi “……”
Nói hình như cũng đúng thật.
Tiếng của đứa trẻ ngay lập tức thu hút thêm nhiều chú ý đến, ít kéo đến xem náo nhiệt mới thấy tiệm bánh sáng sủa.
“Ôi chao, đây chẳng là tiệm Bánh Thơm Lừng mở thành tiệm thật !”
“Thật , thật sáng sủa.”
Khi đến càng lúc càng đông, Tống Vãn Trân lấy một chiếc bánh mì cắt một miếng, đưa cho đứa trẻ đang đến khản giọng, mỉm hiền hòa :
“Ăn xong thì theo bà nội về nhà nhé!”
Vốn dĩ bà lão sắc mặt , thấy Tống Vãn Trân chủ động cho cháu trai một miếng bánh mì liền ngượng ngùng rạng rỡ. Thứ quý giá bao, đừng nó nhỏ xíu, nhưng thể bằng ít chiếc màn thầu bột mì trắng lớn đó.
Đứa trẻ nhận lấy bánh mì, tiếng ngưng bặt, thò lò mũi xanh lè liền c.ắ.n một miếng lớn, nước mũi suýt chút nữa là ăn cùng bánh mì miệng .
Đứa trẻ ăn một miếng, hai mắt liền cong tít.
“Ngon quá, ngon quá chừng~”
Bà lão gượng, trong lòng nghĩ thứ thể ngon đến mức nào chứ, chỉ là mùi vị thơm hơn một chút thôi, chẳng cũng chỉ là dùng đồ để , bà mà những đồ đó cũng món ngon.
Tống Vãn Trân đưa thêm một miếng bánh mì cắt cho bà lão.
“Dì , dì cũng nếm thử , cũng là để góp ý cho chúng cháu đó.”
Bà lão thấy Tống Vãn Trân định đưa thêm cho một miếng nữa, càng thêm ngượng ngùng, nhưng vẫn nhanh nhẹn nhận lấy.
“Thế thì ngại quá.”
Bà lão còn xong, miếng bánh mì miệng.
“Ối chao~ Ối chao~”
Bà lão kích động kêu lên mấy tiếng, cả đời bà cũng từng ăn thứ gì ngon như . Lúc trẻ thì mà ăn, tuổi già thì để dành cho cháu.
“Cái ngon quá, mà nó ngon đến chứ, cả đời từng ăn loại bột mì nào thơm như , mà thể một miếng bột trở nên ngon thế chứ.”
Lời của bà lão khiến những dân hiếu kỳ xung quanh đều bật ha hả.
Sau khi hai bà cháu công nhận hương vị của bánh mì, những dân đây chỉ mà nỡ mua bánh mì đều hăm hở thử. Sống cả đời để gì chứ, dù cũng ngày nào cũng ăn, nhân tiện hôm nay hoạt động thì thử một chút , coi như uổng phí cả đời.
Ngoài hoạt động nạp tiền mua tặng, còn các hoạt động giảm giá cho từng loại sản phẩm, tóm là khiến cảm thấy, nếu hôm nay khai trương mà mua vài món thì họ thật sự lỗ nặng , hơn nữa mua càng nhiều thì lời càng nhiều.
“Nha đầu~”
“Vâng~”
Nghe thấy tiếng gọi, Tống Vãn Trân liền theo bản năng đáp lời, nàng cần cũng là nuôi Trương phu nhân của đến.
Lúc , cửa tiệm ngày càng nhiều thu hút đến, Trương phu nhân và Trương lão gia đành chen qua đám đông mà .
“Ôi trời ơi, hôm nay một nửa dân trấn Bảo Thiên của chúng đều chạy đến chỗ con !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-272-hom-nay-khai-truong-neu-khong-mua-thi-ho-that-su-lo-nang.html.]
Trương phu nhân kinh ngạc thốt lên, Trương lão gia cũng phụ họa theo.
“Con bé rốt cuộc là từ nghĩ những ý tưởng độc đáo , thật khiến than phục!”
Tống Vãn Trân khen liền hì hì.
Đằng Trương lão gia và Trương phu nhân, bốn tiểu tư khiêng một vật lớn phủ vải đỏ, cẩn thận đặt xuống đất, thoạt là thứ quý giá.
Mọi đều tò mò đó là vật gì, từng một nhô đầu , ngay cả những ở cửa cũng xì xào bàn tán đoán xem thứ tấm vải đỏ .
Ai cũng Trương gia tiền, chắc chắn vật tầm thường.
Giữa sự tò mò của , Trương lão gia vươn tay giật phăng tấm vải đỏ .
Mọi kinh hô một tiếng, chỉ thấy một pho cải thảo bằng ngọc trong suốt tinh xảo hiện mắt. Cải thảo (bạch thái) ý nghĩa trăm tài (bách tài), tượng trưng cho việc chiêu tài tiến bảo.
Hơn nữa, pho cải thảo bằng ngọc thoạt là loại hàng rẻ tiền mua vội, Trương lão gia và Trương phu nhân thực sự dụng tâm để chọn món quà khai trương .
"Đa tạ cha nuôi, nuôi, khiến tốn kém ."
Mắt Tống Vãn Trân sáng rực, ai thấy đồ mà chẳng thích, vật mà bày trong tiệm thì thật là thể diện.
27. "Nha đầu ngốc, cái tính là gì , thời gian gấp, nên chỉ tạm thời chuẩn cái thôi."
Từ lúc mua cửa tiệm đến khai trương, thời gian quả thực khá eo hẹp, mục đích là để cung cấp cho một môi trường việc thoải mái khi trời trở lạnh .
Trời cuối thu, lẽ chỉ cần một cơn gió thổi qua, ngoài cũng sẽ run rẩy.
Tống Vãn Trân tiên sai đặt pho cải thảo ngọc một vị trí thích hợp, nàng vẫn hiểu đôi chút về phong thủy.
Sau đó, nàng cùng Tôn Xảo Vân dìu Trương lão gia và Trương phu nhân lên lầu hai nghỉ.
Vừa bước lầu hai, Trương phu nhân kinh ngạc há hốc mồm. Nhiều thiết kế ở lầu một đủ khiến bà kinh ngạc, ngờ thiết kế ở lầu hai càng khiến bà thán phục vô cùng.
Mọi thứ bên trong gần như đều vượt ngoài sức tưởng tượng của bà, nhưng khi đặt cùng hài hòa và tao nhã lạ thường. Thì bàn ghế còn thể những kiểu dáng như .
Chương kết thúc, mời bấm trang tiếp theo để tiếp!
Chiếc xích đu thể tinh xảo đến thế, còn thể đặt trong nhà. Đây quả thực là một nơi mộng ảo, là thứ bà yêu thích nhưng từng nghĩ tới, mà hôm nay chân thực hiện mắt bà.
Tống Vãn Trân xuống tiếp đãi các khách khác, Tôn Xảo Vân liền trò chuyện cùng Trương phu nhân. Hai gặp như cố tri, nhiều chuyện để , chẳng mấy chốc để Trương lão gia một sang một bên.
Lưu Tiểu Nga mang mấy ly sữa tới. Trước đây Tống Vãn Trân chỉ các loại đồ uống đơn giản như nước ép ở tiệm bánh ngọt, đây là đầu tiên Trương phu nhân uống sữa.
Vừa ngửi thấy mùi hương, bà nóng lòng nếm thử một ngụm, lập tức đôi mắt sáng rỡ.
"Món ngon quá đỗi, tiệm nước ngọt của nha đầu Tam khai trương, e rằng tiệm Trần gia phía đều đóng cửa mất."
Trương lão gia kịp thưởng thức, thấy phu nhân khen ngợi như , nhất thời cảm thấy lẽ nàng quá lên .
Ông cũng nhẹ nhàng nhấp một ngụm, khóe miệng liền nở một nụ .
"Mùi vị quả thật phi phàm, tiệm Trần gia thì đến nỗi đóng cửa, nhưng việc ăn nhất định sẽ ảnh hưởng nhỏ."
Dưới lầu bỗng vang lên một tiếng kinh hô, Trương lão gia dậy nhô đầu xuống liền lớn tiếng hô to,
"Là Hoàng huyện lệnh đến!"
Mèo con Kute
Nghe Hoàng huyện lệnh đến, Trương lão gia đắc ý sang Trương phu nhân.
"Là lão già Hoàng Tứ đến ."
Trương phu nhân và Trương lão gia còn xuống lầu, thấy kinh hô.
"Là Khâu sơn trưởng, Khâu sơn trưởng mà cũng đến ."
Vừa Khâu sơn trưởng đến, mặt Trương lão gia liền co giật. Lão già đến chứ, mặt con gái nuôi mà dạy dỗ ông một trận ? Vậy thì cái thể diện già nua của ông đặt .
--- Cha khốn vứt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -