Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 269: - Ngươi ra ngoài đừng nói ngươi là người của thôn Tống gia ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:24:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“A, đau quá!”

 

Tôn Xảo Vân hoảng hốt, một tay gạt Tống Vân Phi , liền vội vàng xem xét vết thương mặt Lục Hoài Viễn.

 

Chỉ thấy mặt Lục Hoài Viễn một vết cắt lớn, m.á.u chảy đầm đìa trông nghiêm trọng, e rằng dù lành thì trong thời gian ngắn cũng sẽ để một vết sẹo mờ.

 

May mà đứa trẻ còn nhỏ, khả năng hồi phục mạnh, chắc vài năm mới thể thấy vết sẹo nữa.

 

Mèo con Kute

Tôn Xảo Vân đau lòng vết thương của Lục Hoài Viễn, xót xa đến mức suýt .

 

Mấy thấy động tĩnh bên cũng đều xúm .

 

Tống Vãn Trân, Tống Vãn Cầm cùng Tôn Trường Thiết, Tôn Trường Cương vây quanh Lục Hoài Viễn, ai nấy đều lo lắng vết thương cào mặt .

 

“Việc đây, sẽ để sẹo chứ?”

 

“Đáng sợ quá, suýt chút nữa là trúng mắt .”

 

Lục Hoài Viễn cũng , nhưng thể thấy đau đến mức liên tục hít sâu, càng như Tôn Xảo Vân mắt càng xót xa.

 

Dù Tống Vân Phi nàng đẩy văng , ngã xuống đất nàng cũng hề xót.

 

Tống Vân Phi khi phệt xuống đất, dứt khoát lăn đất bắt đầu lăn lộn lóc.

 

Nếu là đây, mà lăn lộn như , Tôn Xảo Vân sớm đến dỗ dành ôm lòng an ủi.

 

lóc nửa ngày phát hiện căn bản ai để ý đến , chút thất vọng dậy.

 

Liền thấy nhị tỷ của , tam tỷ của , cùng với các cữu cữu biểu ca của đều vây quanh đứa trẻ hoang dã .

 

Hơn nữa còn vô cùng xót xa vết thương mặt .

 

Trong lòng Tống Vân Phi dấy lên một nỗi hoảng sợ từng .

 

Hắn tưởng rằng bất kể , chỉ cần về nhà, nương và các tỷ tỷ đều sẽ mỉm bao dung , thậm chí ngừng cầu nguyện về.

 

Giờ phút mới thực sự nhận cần họ nữa, mà là họ cần nữa .

 

Những từng yêu thương chiều chuộng đều cần nữa .

 

“Oa~”

 

Một tiếng “oa” vang lên, Tống Vân Phi càng thương tâm hơn, là thật sự , kiểu vì sợ hãi.

 

Hắn nương, vòng tay của nương, sự yêu thương của nương.

 

Tống Thiên Kha bên cạnh thấy Tôn Xảo Vân ngay cả Tống Vân Phi cũng thèm quan tâm, trong lòng còn lạnh hơn cả cái miệng hở gió của .

 

Người phụ nữ trở nên tàn nhẫn đến , đây là con trai ruột của mà.

 

Nàng thương con ruột của ân cần hỏi han một đứa trẻ hoang dã là con nhà ai.

 

“Đây là con của ai?”

 

Trong lòng Tống Thiên Kha bỗng nảy một ý nghĩ hoang đường, lẽ nào Tôn Xảo Vân tìm nam nhân khác?

 

Đứa trẻ chính là con của tên nam nhân hoang dã đó.

 

Tôn Xảo Vân lười biếng thèm để ý lời chất vấn của Tống Thiên Kha, chỉ lạnh lùng liếc một cái.

 

Tôn Xảo Vân càng phớt lờ , Tống Thiên Kha trong lòng càng như lửa đốt, càng chứng thực suy đoán của .

 

Tôn Xảo Vân thật to gan, nàng dám lén lút tìm nam nhân hoang dã.

 

“Hay cho nàng Tôn Xảo Vân, cái đàn bà giữ thể diện , nàng dám lén lút tìm nam nhân.

 

Đứa trẻ là con của tên nam nhân hoang dã ?

 

Nàng còn dám mang con của tên nam nhân hoang dã đó về nhà.

 

Vì đứa trẻ mà ngay cả con của cũng cần nữa.”

 

Nghe những lời điên rồ của Tống Thiên Kha, đều ngây một lúc.

 

Tôn Xảo Vân cuối cùng cũng nhịn c.ắ.n răng tiến lên, “chát chát” hai cái tát mặt Tống Thiên Kha.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-269-nguoi-ra-ngoai-dung-noi-nguoi-la-nguoi-cua-thon-tong-gia.html.]

Tống Thiên Kha đ.á.n.h lùi hai bước, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.

 

Dù trong miệng rụng răng, nhưng cái miệng chảy máu, lúc bắt đầu vương mùi m.á.u tanh.

 

Tống Thiên Kha tức giận Tôn Xảo Vân.

 

“Tôn Xảo Vân, nàng dám vì gã đàn ông hoang dã khác mà đ.á.n.h .”

 

“Biến cái thằng đàn ông hoang dã ! Ngươi tự dơ bẩn, đừng mà vơ đũa cả nắm nghĩ ai cũng dơ bẩn như ngươi.

 

Lão nương giờ hòa ly với ngươi, tìm nam nhân cũng đường đường chính chính mà tìm.

 

Ngươi mới là thằng đàn ông hoang dã! Ngươi cùng cái ả Khương Tuyết Nương vô môi câu hợp, dan díu với còn hưu thê .

 

Đồ mất hết lương tâm nhà ngươi, còn dám vác mặt về đây ghê tởm.”

 

Tôn Xảo Vân mắng vung tay tát tới, Tống Thiên Kha sợ hãi lùi liên tục.

 

Lúc , tin chắc suy nghĩ trong lòng , rằng nếu nàng nam nhân khác, Tôn Xảo Vân tuyệt đối thể thái độ như với .

 

Bấy nhiêu năm, nàng vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng, đối với nhất nhất lời, từng dám nửa phần trái ý, duy nhất nàng tức giận chính là khi hòa ly.

 

Hay lắm, lắm! Cái đàn bà đắn , mà dám phản bội .

 

“Tôn Xảo Vân, nếu nàng còn dám động thủ, sẽ vĩnh viễn tha thứ cho nàng nữa. Đời dù nàng cầu xin , cũng về .”

 

“Phì!”

 

Một bãi nước bọt trực tiếp phun lên mặt Tống Thiên Kha. Hắn sờ lên mặt, chỉ cảm thấy cả chịu sự sỉ nhục tột cùng.

 

“Tôn Xảo Vân!”

 

Tống Thiên Kha gầm lên một tiếng, sắc mặt dữ tợn.

 

“Ta..... .....”

 

Tống Thiên Kha đưa tay chỉ Tôn Xảo Vân, uy h.i.ế.p hồi lâu mà uy h.i.ế.p thế nào, bởi giờ đây, tất cả những lời đe dọa của dường như đều vô dụng đối với Tôn Xảo Vân.

 

“Ngươi gì?”

 

Một giọng uy nghiêm vang lên phía . Tống Thiên Kha nghẹn lời trong cổ họng, đầu Lý chính Tống đang bước nhanh tới. Vẻ mặt chợt lộ ý mừng rỡ, dường như cuối cùng cũng đến chống lưng cho .

 

“Lý chính, ngài chủ cho ! Tiện nhân dám đ.á.n.h , cả của Tôn gia trang cũng đ.á.n.h nữa.”

 

Tống Thiên Kha tự cho rằng dù thế nào nữa, cũng là của Tống gia thôn, lúc Lý chính Tống nhất định sẽ về phía .

 

Lý chính Tống khinh bỉ liếc Tống Thiên Kha một cái. Tống gia thôn bọn họ sinh một thứ như thế ? Nghe nha đầu Tam nương kiếm bạc, liền chạy về đòi tiền.

 

“Tống Thiên Kha, ngươi ngoài đừng ngươi là của Tống gia thôn. Ta dám nhận loại như ngươi.”

 

Lý chính Tống đột nhiên thốt một câu khiến Tống Thiên Kha ngớ . Hắn sững sờ trong chốc lát, thấy những thôn dân tản mác vây quanh đều bằng ánh mắt đầy chán ghét.

 

thế! Thật là mất mặt Tống gia thôn chúng . Con dâu sắp định của , chỉ vì thôn một kẻ lang tâm cẩu phế như , mà tiền sính lễ đòi thêm hai lượng bạc.”

 

Tống Thiên Kha “......?”

 

Người chỉ tìm cớ đòi thêm sính lễ, việc đó thì liên quan gì đến chứ?

 

“Ôi chao, ngươi thì mới nhớ! Con dâu cứ hễ cãi với con trai mắng con lang tâm cẩu phế, rằng thanh niên Tống gia thôn chúng đều học thói của Tống Thiên Kha cả .”

 

Tống Thiên Kha: Được , còn gì để !

 

, ngươi ngoài đừng của Tống gia thôn chúng , thật là mất mặt Tống gia thôn chúng .”

 

“Thứ gì ! Đã còn mặt mũi về, đồ vô liêm sỉ.”

 

Lời quát mắng của Lý chính Tống và những lời chỉ trỏ của dân làng khiến Tống Thiên Kha kinh ngạc. Hắn mới là Tống gia thôn, những thôn dân giúp một ngoài chứ?

 

Hắn đường đường là tú tài duy nhất trong thôn . Nhớ thuở xưa, khi đỗ tú tài, cả thôn đều lấy vinh dự. Những năm đó, đến trong thôn mà chẳng dân làng tung hô, khen ngợi.

 

Mới rời bao lâu mà thứ đều đổi thế ? Ngay cả khi hưu Tôn Xảo Vân, những cũng chỉ xem kịch là chính, chứ từng dùng ánh mắt căm ghét như .

 

Vẫn đợi Tống Thiên Kha hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì, trẻ con ném đá , đứa còn cầm đá ném lên xe ngựa.

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...