Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 266: Nàng Tôn Xảo Vân là thấy ta quá kích động mới thành ra thế này ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:24:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn cạnh xe ngựa, đắc ý mấy đứa trẻ , dường như đang chính là xe ngựa lớn trở về, giờ đây là huyện thành .
Mấy đứa trẻ hôm qua xe ngựa lớn Tôn Trường Thiết chở vòng quanh thôn mấy vòng, sớm còn chút tò mò nào với xe ngựa nữa . Hơn nữa, chiếc xe ngựa chúng lớn sáng sủa, còn là xe mới tinh, so với chiếc xe ngựa cũ nát hơn bao nhiêu.
Bọn chúng mới thèm chiếc xe ngựa rách nát !
“Chiếc xe ngựa cũ quá, bánh xe cũng xẹp .”
“Phải đó, vẫn là chiếc xe ngựa của Tam tỷ tỷ hơn, mới tinh tươm.”
“Ta hôm qua ba vòng đấy.”
“Ta bốn vòng.”
Mấy đứa trẻ xong liền đắc ý rời , các bậc trưởng bối trong nhà đều chơi với đứa trẻ bất hiếu, Tống Vân Phi chính là đứa trẻ bất hiếu, nên bọn chúng thể chơi với Tống Vân Phi.
Tống Vân Phi ngờ, những bạn cũ thấy mà lạnh nhạt bỏ như , ...... còn khoe khoang mà, còn kể với bọn chúng những ngày tháng ở huyện thành.
Trong giây lát Tống Vân Phi chỉ cảm thấy vô cùng thất vọng, ở Khương gia ai chơi với , là cục nợ trong mắt .
Không ngờ đến thôn Tống Gia vẫn ai nguyện ý chơi cùng .
Nhìn mấy bạn nhỏ xa, Tống Vân Phi lạnh lùng hừ một tiếng, chơi với thì thôi, còn chẳng thời gian mà để ý đến bọn chúng.
Hắn là trở về tìm nương, nương lâu như gặp , nhất định nhớ nhớ phát điên chứ?
Tống Thiên Kha vẻ mặt tự mãn cũng nghĩ như , thể tưởng tượng lát nữa Tôn Xảo Vân gặp sẽ kích động đến mức nào.
Tôn Xảo Vân thấy động tĩnh ở cửa tưởng là Tống Vãn Trân bọn họ trở về, liền mở cửa đón.
“Hôm nay trở về sớm thế ư?”
Mèo con Kute
Người ở cửa trả lời, Tôn Xảo Vân trông thấy một khuôn mặt khiến nàng vô cùng quen thuộc ghét bỏ.
Nàng kinh ngạc trong giây lát, còn tưởng hoa mắt , sẽ bao giờ trở ? Sao đột nhiên xuất hiện mặt nàng.
Nói thật đến bây giờ trong đầu nàng gần như còn nhớ đến Tống Thiên Kha nữa .
Ngày tháng hiện tại quá , nàng căn bản nghĩ đến những ngày tháng chịu khổ đây. Dường như ký ức của nàng cũng ý thức tự chủ mà lặng lẽ loại bỏ những hồi ức .
Kẻ còn kinh ngạc hơn Tôn Xảo Vân chính là Tống Thiên Kha, khoảnh khắc Tôn Xảo Vân mở cửa, Tống Thiên Kha cả đều ngây .
Nếu sống cùng Tôn Xảo Vân hai mươi năm, còn sinh mấy đứa con, còn nghi ngờ mắt Tôn Xảo Vân nữa.
Nữ nhân mà hơn ít so với lúc trẻ, làn da trắng nõn, dáng đầy đặn, một chiếc trâm bạc đơn giản tôn lên bộ khí chất thanh tao của nàng.
Dáng vẻ thật sự hơn Khương Tuyết Nương ít.
Tống Thiên Kha nhất thời chút ngẩn ngơ nàng!
Tống Thiên Kha ngây một lát, hề thấy Tôn Xảo Vân kinh ngạc, lóc, thậm chí là nhào lòng như tưởng tượng.
Chỉ thấy nàng dùng ánh mắt lạnh lùng liếc , lạnh giọng hỏi:
"Ngươi đến đây gì?"
Tống Thiên Kha giọng băng giá kéo vài phần ý thức.
"Nàng... nàng thành thế ?"
Lúc , Tôn Xảo Vân thậm chí còn thêm một lời nào với Tống Thiên Kha.
"Ta thành thế nào thì liên quan gì đến ngươi?"
Nói đoạn, Tôn Xảo Vân toan đóng cửa. Nàng nghĩ, nếu nhớ chuyện xưa, mỗi ngày nàng đều thể mỉm , nàng thấy cuộc sống hiện tại của vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện.
Thế nhưng, khoảnh khắc thấy Tống Thiên Kha, những ký ức tồi tệ, đau lòng lập tức như một lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng tim nàng.
Cơn đau nhói buốt khiến nàng nhất thời thở nổi. Nàng cứ ngỡ những vết thương lòng năm xưa thực sự buông bỏ .
Cho đến giây phút , nàng mới nhận , những ký ức đau khổ chỉ nàng chôn vùi, nàng căn bản từng quên, và vĩnh viễn thể nào buông bỏ .
Một tiếng "rầm", cánh cửa đột ngột đóng sập , Tống Thiên Kha một nữa sững sờ tại chỗ, đồng thời trong lòng cũng bùng lên một trận tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-266-nang-ton-xao-van-la-thay-ta-qua-kich-dong-moi-thanh-ra-the-nay.html.]
Tôn Xảo Vân dám hất mặt với , còn dám đóng cửa nhốt ở ngoài, ai cho nàng cái gan đó?
Hắn đích đến thăm nàng , nàng còn mau nắm lấy cơ hội để giữ , mà còn dám dùng thái độ đó đối với .
Hừ! Lát nữa mà thực sự tức giận, sẽ bỏ thẳng, để cho đàn bà cũng chỗ mà .
Rõ ràng là nhớ đến c.h.ế.t , mà còn giả vờ như gặp .
Mấy tháng gặp, đàn bà giỏi giang hơn , còn học cả cái thói "dụ bắt thả" nữa chứ!
"Tôn Xảo Vân, nếu nàng còn mở cửa, sẽ đấy, một khi thì sẽ bao giờ trở nữa ."
Tống Thiên Kha xong, kiêu ngạo đầu , vặn trông thấy Triệu bà t.ử cùng những khác đang cợt nhả .
Khuôn mặt già nua của Tống Thiên Kha lập tức đỏ bừng.
"Ôi chao, đó chẳng là sẽ bao giờ trở nữa , giờ mặt dày về thế ?"
" đó, còn lấy chuyện về để hù dọa Xảo Vân, Xảo Vân còn sợ ngươi về ? Người Xảo Vân căn bản là gặp ngươi, hả?"
"Ha ha ha ha, buồn c.h.ế.t mất thôi!"
Mấy bà lão chút nể nang trêu chọc khiến lửa giận trong lòng Tống Thiên Kha càng bùng lên.
"Các ngươi cái gì chứ, nàng Tôn Xảo Vân là vì thấy quá kích động nên mới như ."
Ngay lúc đây, trong lòng Tống Thiên Kha quả thực nghĩ như thế.
Tôn Xảo Vân chính là vì thấy quá kích động nên mới căng thẳng mà đóng cửa .
là về quá đột ngột, đàn bà nhất thời chấp nhận cũng là chuyện bình thường.
Hắn tức giận là Tôn Xảo Vân dù kích động đến mấy cũng thể đóng cửa nhốt ở ngoài, quả nhiên vẫn chỉ là một thôn phụ chốn đồng quê, thể thống gì.
Mấy bà lão đều cạn lời, đây họ Tống Thiên Kha tự luyến đến thế.
Mẹ con sống đến , thể mong ngóng cái tên đàn ông lòng lang sói về chứ.
Tống Thiên Kha thèm để ý đến những lời chế nhạo của mấy bà lão nữa, đầu về phía cánh cửa.
"Tôn Xảo Vân, nàng thấy gì ? Nếu nàng còn mở cửa, thực sự sẽ đấy."
Tống Thiên Kha dứt lời, liền thấy cánh cửa "kẽo kẹt" một tiếng mở .
Hắn vui mừng mặt, vẻ đắc ý trong mắt lập tức bùng lên.
Hắn ngay mà, Tôn Xảo Vân thấy quả nhiên là sợ hãi căng thẳng .
Nàng quả nhiên vẫn mong về.
Thế nhưng, còn kịp bước tới một bước, chỉ thấy mắt hoa lên, một chậu nước thải tạt thẳng đầu .
"Á á á~"
Tống Thiên Kha hét lên một tiếng kinh hãi, dội cho thấu tim lạnh, mấy lá rau thối cũng mắc đỉnh đầu .
"Tôn Xảo Vân!"
Tống Thiên Kha gầm lên một tiếng giận dữ, nhưng thấy cánh cửa "rầm" một tiếng đóng sập nữa.
"Ha ha ha ha~"
"Tống tú tài , Xảo Vân gặp ngươi quả thực kích động đấy."
" , kích động đến nỗi tạt ngươi ướt như chuột lột."
Tống Thiên Kha rùng một cái. Thời tiết bây giờ tuy đông, nhưng tạt một chậu nước lạnh thì cảm giác tự nhiên dễ chịu chút nào.
Hắn đau lòng nhất vẫn là bộ quần áo , đây là bộ đồ mới đặc biệt chuẩn khi đến.
Hắn cầu xin Khương Tuyết Nương lâu, nàng mới chịu sắm sửa cho .
---