Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 252: Tô Ninh muốn làm Thế tử phi? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:23:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy cô nương đưa tay , thấy Hàn Tranh căn bản nể tình, đều bĩu môi hậm hực rụt tay về, đỏ mặt bỏ chạy.

 

Hàn Tranh c.ắ.n một miếng bánh mì, lập tức hương vị mềm mại và ngọt ngào cho kinh ngạc.

 

"Oa~"

 

Hàn Tranh kêu lên một tiếng, món ngon hơn y tưởng tượng nhiều.

 

Y từ nhỏ lớn lên ở kinh thành, bánh ngọt ngon nào mà từng nếm qua, ngay cả bánh ngọt do ngự trù cũng thử ít.

 

Tuy bánh ngọt ngự trù trông tinh xảo hơn, nhưng hương vị dường như ngàn như một, quanh quẩn cũng chỉ là những món đó.

 

Mà hương vị của chiếc bánh mì , y vẫn là đầu nếm thử, ngờ cái Bảo Thiên trấn nhỏ bé món ngon độc đáo đến .

 

Một chiếc bánh mì mềm mềm, cũng lớn lắm, Hàn Tranh nhanh giải quyết xong. Ban đầu chỉ nếm thử một cái tùy tiện, nhưng bây giờ y nếm thử tất cả các loại bánh sạp .

 

"Cái là gì?"

 

Hàn Tranh chỉ một món đựng trong ống tre, trông giống như đậu phụ, ngửi thấy một mùi sữa nhàn nhạt, một mùi thơm ngọt đặc biệt, hương vị khiến ngửi nếm thử một miếng.

 

Cùng lúc Hàn Tranh hỏi, cổ họng y nhịn nuốt nước bọt.

 

Có lẽ chiếc bánh mì kinh ngạc, y giờ đây cảm thấy món chắc chắn cũng ngon hơn nhiều so với tưởng tượng của y.

 

"Bánh flan caramen"

 

Hàn Tranh vẻ mặt khó hiểu, những món nha đầu cứ đặt tên kỳ lạ .

 

"Miếng vá đau chân?"

 

Tống Vãn Trân "............"

 

Lục Hoài Viễn vội vàng đưa phần bánh flan caramen cuối cùng cho Hàn Tranh, vị đại ca trông cũng tệ, ít nhất hôm qua y đỡ cho trong thôn của bọn họ.

 

Không giống như tên Trần Phó tướng , những cướp công của bọn họ mà còn bọn họ là một phe với thổ phỉ.

 

Tuy cảm thấy cái tên kỳ lạ thậm chí chút bất nhã, nhưng hương vị quả thực ấn tượng. Hàn Tranh chút khách khí nhận lấy, đó dùng muỗng gỗ múc một muỗng cho miệng.

 

Chỉ một miếng , y kinh ngạc trợn tròn mắt, hương vị ngọt ngào tan đầu lưỡi, ngon đến mức thể diễn tả bằng lời.

 

Dường như là mùi thơm tỏa từ đường nướng lửa, nên caramen là từ đó mà ?

 

Có lẽ vì món ăn trong miệng quá ngon, đến nỗi tâm trạng Hàn Tranh cũng theo đó mà vui vẻ lên, nghĩ đến việc gọi caramen là "đau chân", y nhịn bật thành tiếng.

 

"Hương vị thật quá tuyệt vời, rốt cuộc là thế nào?"

 

Hàn Tranh về phía Tống Vãn Trân, trong mắt là vẻ kinh ngạc, vui mừng và tò mò.

 

Tống Vãn Trân khẽ kéo khóe miệng, kiềm chế ý đảo mắt, dù mắt là đối tượng nàng thể đắc tội.

 

"Cách thì thể cho đại nhân , đây dù cũng là bản lĩnh mưu sinh của tiểu nữ."

 

Hàn Tranh bỗng nhiên hiểu , y cũng là nhất thời kích động mới buột miệng hỏi, phương t.h.u.ố.c chế biến món ăn , thể cho y.

 

"Là thất lễ , nhất thời kích động nên buột miệng hỏi, quả thực là những món sạp của cô quá ngon."

 

Hàn Tranh một ăn hết nửa ống bánh flan caramen mới dừng , y định lau miệng thì thấy một giọng õng ẹo khiến y sởn gai ốc vang lên từ phía .

 

"Là Hàn Thế t.ử ?"

 

Hàn Tranh khẽ rùng , theo bản năng đầu , liền thấy một nữ t.ử đang tươi quyến rũ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-252-to-ninh-muon-lam-the-tu-phi.html.]

 

Tuy rằng ở kinh thành y cũng thường xuyên gặp những cô nương chủ động ve vãn y, nhưng từng thấy ai vẻ õng ẹo như cô nương , ý tứ quyến rũ quá rõ ràng, so với tài bắt chuyện của những cô nương kinh thành thì tu vi kém xa.

 

"Ngươi tìm bản thế t.ử việc gì?"

 

Thấy Hàn Tranh để ý đến , gương mặt vốn tươi quyến rũ của Tô Ninh càng lộ vẻ kích động.

 

"Hàn Thế tử, là Tô Ninh, tiểu thư của Tô Ký Bánh Ngọt. Tô Ký Bánh Ngọt của chúng là tiệm bánh ngọt nổi tiếng nhất Thanh Viễn huyện, nếu ngài ăn bánh ngọt thể đến Tô Ký Bánh Ngọt của chúng nếm thử. Cái sạp bánh ngọt tồi tàn thứ gì , đều là đồ của hạng thấp kém ăn, xứng với phận của ngài."

 

Sáng sớm, Tô Ninh phụ Hàn Thế t.ử kinh thành đến dẹp phỉ tới Bảo Thiên trấn, nàng lập tức sai tìm tung tích của Hàn Thế tử.

 

Từ chuyện Thế t.ử của Hàn Quốc công phủ Thanh Hà huyện dẹp phỉ, cũng vị Hàn Thế t.ử ở kinh thành là một tên công t.ử bột ăn chơi trác táng.

 

nàng chẳng thèm bận tâm Hàn Tranh là kẻ vô dụng , chỉ cần y là Thế t.ử của Hàn Quốc công phủ là .

 

Nếu nàng thể lọt mắt Hàn Thế tử, theo Thế t.ử về kinh thành Thế t.ử phu nhân, thì phụ chẳng sẽ cung phụng nàng như tổ tông , còn chịu đựng sự hờn dỗi khắp nơi trong Tô gia như bây giờ.

 

Bởi , Tô Ninh dò la tin tức của Hàn Tranh liền ngừng nghỉ chạy theo tới.

 

Không ngờ Hàn Thế t.ử đến cái sạp bánh ngọt tồi tàn của nha đầu , cũng Hàn Thế t.ử coi trọng thứ gì sạp , ăn ngon lành ở đây, cái nơi tồi tàn xứng với phận của Thế tử.

 

Ngon , là đồ , Hàn Tranh đều nếm thử , cần khác bình phẩm.

 

Hàn Tranh nữ t.ử dung mạo bình thường còn quyến rũ mắt, chỉ cảm thấy khẩu vị của ảnh hưởng nghiêm trọng.

 

Nữ nhân những xí, mà còn chút điều, nàng chẳng lẽ thấy thứ y đang cầm tay , y ăn một nửa , mà nàng thứ là đồ hạng thấp kém ăn.

 

Ha ha~ y còn tưởng các cô nương ở Bảo Thiên trấn đều thông minh xinh như Tống cô nương, hóa cũng kẻ ngu dốt đến .

 

Hàn Tranh kéo căng mặt, lạnh lùng mở miệng.

 

"Ngươi thứ bản thế t.ử ăn là đồ của hạng thấp kém, ý ngươi là bản thế t.ử là hạng thấp kém?"

 

Sắc mặt Tô Ninh cứng đờ, rõ ràng Hàn Thế t.ử là một thiếu niên tài tuấn tuấn sảng khoái, nụ ôn hòa chút kiêu căng nào, nhưng uy nghiêm toát trong khoảnh khắc , lập tức khiến hai chân nàng run rẩy.

 

Khí chất cao quý trời sinh khiến nàng bất giác cúi thần phục, dám thẳng mắt đối phương.

 

Nét mặt Tô Ninh từ nịnh nọt hóa hoảng sợ, nàng gần như bật mà mở lời.

 

"Thế tử, Tô Ninh dám. Tô Ninh thấy ngài liền kích động chạy tới, để ý ngài dùng đồ ở quán bánh . Tô Ninh chỉ là cảm thấy ngài phận cao quý, đồ vật nơi đây xứng với phận của ngài."

 

Hàn Tranh nhếch môi lạnh, đầy hứng thú chằm chằm Tô Ninh.

 

"Vậy ngươi vì còn dám tiến lên chuyện với bổn Thế tử?"

 

"A?"

 

Tô Ninh dường như hiểu ý của Hàn Tranh, nàng phát một tiếng kinh ngạc khẽ khàng.

 

Tống Vãn Trân nhịn mà giật giật khóe môi, thấy Tô Ninh chịu thiệt, nàng thiếu chút nữa bật thành tiếng. Tô Ninh da mặt dày đành còn ngu xuẩn đến , Hàn Tranh rõ ràng đang nàng phận thấp hèn xứng chuyện với mà nàng .

Mèo con Kute

 

"Tô tiểu thư, ngươi sẽ đến cả lời chê bai của Hàn Thế t.ử cũng chứ?"

 

Nghe Tống Vãn Trân , nàng mới phản ứng , lập tức chút thẹn quá hóa giận mà đỏ mặt. Hàn Thế t.ử thể nàng như chứ, nàng rõ ràng đều là vì mà.

 

Tô Ninh vui Tống Vãn Trân, lông mày nhíu chặt, chê nàng lo chuyện bao đồng.

 

"Chuyện của và Hàn Thế t.ử liên quan gì đến ngươi?"

 

--- Cha Tồi Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm -

 

 

 

Loading...