Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 251: - Mưu mẹo khai trương đều đã nghĩ xong ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:23:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bị Hàn Tranh khen ngợi như , Tống Vãn Trân nhất thời cảm thấy nóng ran cả mặt. Cái bụng rỗng của nàng chỉ dám khoe khoang mặt Lục Hoài Viễn mà thôi.

 

Nàng nào binh pháp gì, sáng nay Hồng Miệng Chim cứ líu lo mặt nàng cả buổi, hết lời khen ngợi kẻ mà đó nó gọi là bao cỏ.

 

Nếu Trần Phó tướng tuân quân lệnh để đám sơn phỉ chạy thoát, thì trận chiến đó của họ là vô cùng mỹ .

 

Cho nên, mặt mới là kẻ thực sự binh pháp, là thâm tàng bất lộ, giỏi dùng cung tâm kế.

 

“Đại nhân quá khen , cũng chỉ là khoe khoang đôi chút mặt trẻ con, đốc thúc nó học hành thôi.”

 

Hàn Tranh bĩu môi, nha đầu về "trẻ con" thật thuận miệng, cứ như nàng trẻ con , trông lớn nhưng giọng điệu già dặn.

 

Các cô nương ở kinh thành đa phần đều một vài cuốn sách, nhưng đa là những cuốn như "Nữ Giới", "Nữ Tắc", "Nội Huấn", hiếm khi tiểu thư nào binh pháp, mà còn vận dụng .

 

Trước đây chỉ đến từ "thôn nữ", chỉ nghĩ những nông dân đa thô bỉ, ngu dốt, thông văn tự, nhưng cô nương mắt khiến y bằng con mắt khác.

 

Từ khi chứng kiến sự trầm , bình tĩnh của cô nương nhỏ đêm qua, cho đến tận bây giờ, Hàn Tranh vẫn vô cùng tò mò về nàng.

 

Hơn nữa, y cảm thấy cô nương nhỏ chút quen mặt, luôn cảm thấy giống một mà y quen , chỉ là nhất thời nhớ là ai.

 

Hàn Tranh cũng hiểu vì y cảm giác , rõ ràng đây là đầu tiên y gặp cô nương .

 

“Các ngươi hành tung của sơn phỉ?”

 

Mặc dù Hàn Tranh mừng vì thôn Tống Gia tự cứu thành công, nhưng y vẫn tò mò họ thể sơn phỉ sẽ đến và còn chuẩn sẵn sàng.

 

"Kỳ thực chúng cũng chắc chắn sơn phỉ sẽ đến, chỉ là chuẩn phòng thôi, ngờ sơn phỉ thật sự kéo tới."

 

Tống Vãn Trân trả lời chút qua loa, hai huyện cách trăm dặm, hơn nữa Thanh Viễn huyện lớn như , bọn họ đoán chắc sơn phỉ sẽ chạy về phía thôn của họ, điều thật khó hiểu.

 

Vậy nên tiểu nha đầu căn bản hề thật.

 

" các ngươi nghĩ sơn phỉ sẽ chạy đến Tống Gia thôn?"

 

"Bởi vì từng vị tướng lĩnh triều đình phái xuống dẹp phỉ là một tên cỏ rơm, chúng sớm lo lắng triều đình sẽ bắt đám sơn phỉ đó, nếu bọn chúng trốn thoát khỏi Hắc Đầu sơn thể sẽ chạy về phía ."

 

Tống Vãn Trân ánh mắt đơn thuần, lời nàng quả thực thật lòng, bên ngoài đúng là lời đồn như .

 

Nụ nhạt mặt Hàn Tranh biến mất, đó là vài phần ngượng nghịu. Tuy y cố ý tạo danh tiếng "cỏ rơm" , nhưng khi thật sự thẳng là cỏ rơm ngay mặt, y vẫn chút khó chấp nhận.

 

Nhất là tiểu nha đầu mắt gọi là cỏ rơm, y đường đường là Thế t.ử của Hàn Quốc công phủ, thể diện còn .

 

"Ha ha..."

 

Hàn Tranh gượng hai tiếng, đó mới cúi đầu những thứ bày bán sạp, lập tức lộ vẻ tò mò.

 

"Đây là?"

 

Y sớm ngửi thấy mùi thơm ngọt sạp, y đến từ kinh thành từng thấy loại bánh ngọt độc đáo như .

 

"Bánh mì..."

 

Tống Vãn Trân chỉ cái tên phía sạp, chỉ ngắn gọn hai chữ, thái độ vô cùng lãnh đạm, dường như thêm một lời nào với Hàn Tranh.

 

Vừa y suốt chặng đường, những nữ t.ử đường thấy y đều khỏi kinh ngạc vẻ tuấn tú của y, thế nhưng cô nương mắt dường như hứng thú với y.

 

Chẳng lẽ cô nương tuổi còn quá nhỏ, tâm tư gì về nam nhân?

 

Vẻ tuấn tú mà Hàn Tranh tự hào lúc chút thất bại nhỏ nhoi, là già trẻ lớn bé đều đổ gục .

 

Kỳ thực Tống Vãn Trân mê vẻ của Hàn Tranh, nàng chỉ là chút chột , dám quá thiết với y, cố ý vẻ cao ngạo lạnh lùng, để khỏi tên nhóc hỏi những vấn đề nàng trả lời.

 

Phải tên nhóc quả thực trai, ngũ quan lập thể, gương mặt cương nghị, sự kết hợp giữa thanh tú và khí khiến cảm giác y thể văn, thể võ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-251-muu-meo-khai-truong-deu-da-nghi-xong.html.]

Nhìn con phố Bảo Thiên trấn nhỏ bé lúc , những nam nhân qua đều trông bình thường, thậm chí còn vài kẻ xí dị dạng, quả thực dám thẳng.

 

Quả nhiên so sánh thì tổn thương, bởi Hàn Tranh nổi bật giữa đám đông sạp một lát thu hút ít nữ khách bước tới.

 

Tay bọn họ sờ chiếc bánh mì mua nhưng ánh mắt thì dán chặt lên Hàn Tranh.

 

Đối với tình huống , Tống Vãn Trân cảm thấy vui vẻ, đây chẳng là quảng cáo miễn phí cho nàng ?

 

Lát nữa xem Hàn Tranh sẽ ăn loại bánh mì nào, đến khi tiệm khai trương một loại bánh ngọt kiểu Hàn Thế tử, chắc chắn sẽ là một chiêu trò lớn.

Mèo con Kute

 

Tiếp nhận những ánh mắt táo bạo và đầy tính xâm lược , Hàn Tranh dường như quen thuộc.

 

Tuy nhiên, y phát hiện một vấn đề, cô nương đối với y thì lạnh nhạt, nhưng đối với những khách mua bánh mì ở sạp vô cùng nhiệt tình.

 

Nhất là khoảnh khắc nhận bạc, mặt nàng sắp nở thành hoa .

 

Y đường đường là Hàn Thế t.ử ngay mắt, mà nàng trong mắt chỉ bạc, một chiếc bánh mì cũng chỉ mười mấy văn, thật là tiền đồ.

 

Hàn Tranh chút cạn lời, y lâu như , mà nha đầu cũng lịch sự mời y nếm thử.

 

"Tống cô nương mời một chiếc bánh mì để nếm thử ?"

 

Những ngày , Hàn Tranh dẫn theo binh mã từ kinh thành thẳng đến Thanh Hà huyện, bất kể đến , các quan lớn nhỏ dọc đường đều cung kính vô cùng, thức ăn đồ uống đều tranh dâng tới.

 

Kết quả đến chỗ nha đầu , y sạp lâu như , đừng đồ ăn, ngay cả một ngụm nước cũng tiến lên hầu hạ.

 

Không chỉ nha đầu , mấy trong sạp cũng đều bận rộn buôn bán, căn bản ai rảnh để ý đến y, xem bọn họ đều đắm chìm tiền bạc .

 

Tống Vãn Trân một khi nghĩ đến chuyện "kiểu Hàn Thế tử", liền đổi vẻ lạnh nhạt ban nãy, lập tức trở nên niềm nở.

 

Những chủ đề khác nàng , nhưng nếu đến bánh mì và đồ ngọt của nàng, thì nàng nhiều điều để kể.

 

"Hàn đại nhân ăn loại nào, giúp ngài lấy?"

 

Hàn Tranh cúi đầu những chiếc bánh mì sạp, thật thì y cái nào cũng nếm thử, vì y từng ăn bao giờ!

 

nếu , vẻ như y là kẻ từng thấy sự đời.

 

"Lấy cái !"

 

Hàn Tranh chỉ một chiếc, Tống Vãn Trân gật đầu chuẩn dùng giấy dầu gói bánh mì.

 

"Vị công t.ử , là ngài ăn cái của ?"

 

Bánh mì của Tống Vãn Trân còn kịp gói xong, một cô nương cầm một chiếc bánh mì đưa mặt Hàn Tranh. Hàn Tranh còn kịp mở miệng từ chối, đột nhiên mắt thêm mấy cánh tay khác.

 

"Ăn của !"

 

"Ăn của !"

 

"Cái của mới ngon!"

 

Tống Vãn Trân nhất thời cạn lời, nàng ngờ các cô nương ở Bảo Thiên trấn phóng khoáng đến , gặp nam nhân tuấn tú là thật sự dám xông lên!

 

Sắc mặt Hàn Tranh cũng tái nhợt trong chớp mắt, những cô nương mắt thì đúng, chỉ là da dẻ thô ráp và sạm đen, dáng cũng phần cường tráng, là con nhà nông.

 

Không nữ t.ử nhà nông , chỉ là y thật sự thích loại cô nương !

 

"Đa tạ hảo ý của các vị cô nương, nhưng cần ."

 

Hàn Tranh xong, liền giật lấy chiếc bánh mì đang Tống Vãn Trân gói dở, c.ắ.n một miếng.

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...