Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 22: - Còn lợi hại hơn cả thần côn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:14:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại an chính là an . Còn ở nơi nào, nàng tính . Chỉ là điều nàng thể hiểu nổi là, đại ca an , đến tìm bọn họ chứ.

 

Ba còn ăn xong cơm, liền thấy tiếng từ ngoài cửa truyền đến.

 

“Thím ở nhà ?”

 

Nghe tiếng giống của Triệu bà tử, Tôn Xảo Vân dậy ngoài, mở cửa sân.

 

“Là thím Phát Tài đó , thím chuyện gì ?”

 

Tôn Xảo Vân mở cửa, Triệu bà t.ử hết thò đầu ngó nghiêng trái , như thể đang tìm thứ gì đó, đó nhỏ giọng hỏi.

 

“Hai thứ đó thực sự ư?”

 

Tôn Xảo Vân liền theo cái tính buôn chuyện của Triệu bà t.ử thì bà đến là để hóng chuyện, e rằng cả đêm qua bà còn kích động hơn cả nàng, ngủ .

 

Tôn Xảo Vân nhẹ nhàng đáp.

 

“Đi .”

 

“Ồ ồ, thì , đúng là hai tai họa. Bọn họ thì ngày tháng của ngươi càng nhẹ nhõm hơn.”

 

Triệu bà t.ử lời cũng lý. Mẹ con Tống Thiên Kha , ngày tháng của bọn họ tự nhiên sẽ hơn . Hai kẻ ham ăn biếng , ở nhà những ăn chùa mà còn đòi ăn ngon.

 

Thấy sắc mặt Tôn Xảo Vân , cũng ý mời nhà, Triệu bà t.ử cũng còn mặt mũi nào nữa, duỗi tay cầm một quả trứng đưa đến mặt Tôn Xảo Vân.

 

Tôn Xảo Vân ngây , vội lùi mấy bước.

 

“Thím Phát Tài, thím ?”

 

“Ôi chao, con gà mái già hôm qua tìm , đều nhờ con bé ba nhà ngươi. Quả trứng là để con bé ba bồi bổ thể.”

 

Tôn Xảo Vân lùi , vẫn dám nhận. Triệu bà t.ử nổi tiếng trong làng là chỉ nhận mà cho, nhà khác đừng hòng chiếm của bà dù chỉ một cây kim, nàng dám nhận trứng của Triệu bà tử.

 

“Ôi chao, thím , thím cứ nhận . Lát nữa với con bé ba một tiếng, để nó đỡ vài lời cho thím Phát Tài mặt Diêm Vương gia.”

 

“À!”

 

Tôn Xảo Vân kinh ngạc kêu lên một tiếng, quả trứng liền Triệu bà t.ử nhét tay nàng. Hóa quả trứng là Triệu bà t.ử dùng để hối lộ Diêm Vương gia.

 

Trong nhà, Tống Vãn Trân đang ăn trứng, suýt chút nữa nghẹn vì câu cuối cùng của Triệu bà tử.

 

Tôn Xảo Vân tiễn Triệu bà t.ử xong nhà, với ánh mắt đầy ý , nàng trêu chọc .

 

“Cả thôn Tống gia e rằng chỉ con bé ba mới bản lĩnh ăn trứng của Triệu bà tử.”

 

Tống Vãn Trân hì hì, nàng cũng là nhờ phúc của Diêm Vương gia.

 

“Lát nữa đại cữu đừng vội về, còn vài việc cần phiền đại cữu.”

 

“Con bé , với đại cữu còn khách sáo gì chứ. Nào vất vả vất vả. Con bảo đại cữu gì, cứ thẳng là .”

 

Tôn Trường Thiết , con bé ba bây giờ với quả là khác biệt một trời một vực. Con bé ba đây luôn rụt rè với bất cứ ai, cận với nó một chút, nó cũng sợ hãi trốn sang một bên. Đưa cho nó đồ ăn ngon, nó cũng dám nhận, còn đuổi theo nhét tay con bé. Hắn còn con bé gả chồng về nhà chồng ắt sẽ bắt nạt, là cái tính chịu thiệt.

 

Không ngờ từ hôm qua gặp, cảm thấy như đổi thành một khác. Trông lanh lợi, khéo ăn khéo , mấy câu rõ ràng chuyện, những chịu thiệt mà còn khiến đối phương mất mặt.

 

Đặc biệt là đôi mắt đen láy , cứ như ngọn đèn dầu đột nhiên thắp sáng, lập tức sống động hẳn lên, khiến là thấy đầy sức sống.

 

Nghe Tôn Trường Thiết , Tống Vãn Trân cũng khách sáo nữa.

 

“Đại cữu lát nữa đến nhà thợ rèn trong thôn mua mấy cái móc sắt, mua thêm vài cái bẫy thú cỡ trung.”

 

“Mua mấy thứ gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-22-con-loi-hai-hon-ca-than-con.html.]

Tôn Trường Thiết nghi hoặc Tống Vãn Trân. Cái bẫy thú đúng là thứ thường dùng khi lên núi săn b.ắ.n ngày thường. Tống Vãn Trân là một cô gái mấy thứ , lẽ cũng lên núi săn b.ắ.n , với cái hình gầy yếu như nàng.

 

Dường như sự nghi hoặc trong mắt Tôn Trường Thiết, Tống Vãn Trân .

 

“Con dùng để bẫy , chứ bẫy thú.”

 

Đến lượt Tôn Xảo Vân cũng còn bình tĩnh . Bẫy ư? Con bé định gì?

 

Tống Vãn Trân thấy hai thần sắc ngưng trọng, mới giải thích ý định của . Sau trong nhà đàn ông, chỉ còn ba con bọn họ, trong thôn luôn những kẻ ý đồ sẽ để mắt đến.

 

Sáng sớm nay Triệu bà t.ử đến nhà dò xét, ước chừng đầy nửa ngày, cả thôn Tống gia sẽ Tống Thiên Kha và Tống lão thái thái thật sự .

 

Để đảm bảo an , Tống Vãn Trân lén lút lắp vài móc sắt lên tường rào, đặt thêm vài cái bẫy thú quanh chân tường. Như cho dù kẻ nào lẻn chuyện bất chính e rằng cũng dễ dàng như .

 

“Ai da, nghĩ nhỉ. Vẫn là con bé ba nghĩ chu đáo. Không nên cẩn thận hơn . Trong thôn kẻ trộm vặt, ăn trộm gà ch.ó thì nhiều lắm.”

 

Tôn Trường Thiết gần như là sùng bái liếc Tống Vãn Trân một cái, liền dậy.

 

Trong lòng Tôn Xảo Vân cũng cảm khái, nàng sống nửa đời mà còn suy nghĩ chu đáo bằng con bé ba nhà .

 

Chờ đến khi Tôn Trường Thiết , Tống Vãn Trân giúp mẫu thu dọn bát đũa, tranh rửa bát.

 

Tôn Xảo Vân thấy nữ nhi rửa bát, mới sân cho hai con gà mái già đang quây ở góc sân ăn.

 

“Thím ở nhà ?”

 

Gà còn cho ăn xong thấy tiếng gọi cửa.

 

Tôn Xảo Vân tùy tiện lau tay vội vàng mở cửa. Bà lão cũng thò đầu ngó nghiêng trái , như thể thấy thứ thấy mới hì hì .

 

“Hai con đó thực sự ư?”

 

“Đi , sáng sớm nay !”

 

“Ôi chao, thím , . Đi thì chứ, thì ngày tháng của ngươi càng dễ sống hơn.”

Mèo con Kute

 

Bà lão đó cứ như thật, vẻ là thật lòng nghĩ cho ngươi .

 

Tôn Xảo Vân sắc mặt ngượng ngùng, hầu như biểu cảm gì, sự buồn bã, cũng bao nhiêu vui mừng.

 

Bà lão đó một hồi cũng thấy chán, mới chuyện chính.

 

“Con dâu Đại Tráng hôm qua mới sinh con gái , đều nhờ con bé ba nhà ngươi, nếu nó, thì lẽ là một xác hai mạng . Con bé ba nhà ngươi thật là thần kỳ.”

 

“Hừ, nó cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.”

 

Tôn Xảo Vân rốt cuộc Tống Vãn Trân những chuyện , nhưng tối qua nàng hỏi Tống Vãn Trân, con bé đó chỉ là trùng hợp, thì nàng cứ theo đó mà giải thích là trùng hợp.

 

“Sao thể là trùng hợp chứ. Con bé nhà ngươi đó đại khí vận, còn tính toán chuẩn hơn nhiều so với lão thần côn ở Nhị Thập Lí Bảo.”

 

Tôn Xảo Vân lắc đầu từ chối, vẫn chỉ là trùng hợp. Nữ nhi của nàng mới mười ba tuổi, nàng để nó cái danh thần côn.

 

“Đây là qua tám ngày nữa Đại Tráng sẽ tổ chức tiệc đầy tháng cho con , đến lúc đó ngươi dẫn con bé ba cùng đấy.”

 

Tiệc đầy tháng là chuyện vui, Tôn Xảo Vân cũng từ chối, liền đồng ý.

 

Tống Vãn Trân rửa bát xong, thấy tiếng bên ngoài.

 

Bà lão đến gọi cửa là chị dâu em dâu của Đa T.ử thẩm. Chắc là nhà Đa T.ử thẩm mới , đều bận rộn, nên mới nhờ bà đến giúp gọi .

 

Ba đến trấn nhỏ mệt mỏi rã rời, đặc biệt là Tống lão thái thái, bà cảm thấy hai chân chẳng còn là của nữa. Những năm qua, bà từng nhúng tay việc nhà, gần như chẳng bước chân khỏi cửa lớn, cửa nhì, nào khi nào bộ nhiều đến .

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...