Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 214: Nam nhân tùy tiện quỳ gối không thể gả ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:22:12
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiết Trụ nương một bên cũng kích động hỏi.
“Tiếc điều gì?”
Tống Vãn Trân xòe tay, giọng điệu bất đắc dĩ .
“Tiếc là nam nhân tùy tiện quỳ gối xin thì thể lấy .”
Thiết Trụ “……”
Hắn quỳ gối mà còn quỳ sai ư!
Mặt Thiết Trụ nương lúc xanh lúc trắng, chút kịp phản ứng.
Mãi một lúc bà mới hiểu , nha đầu chính là cố ý trêu chọc bọn họ!
Thiết Trụ ngẩng đầu Tống Vãn Trân, vội vàng .
“Ta chỉ là xin tỷ tỷ của cô, sự tha thứ của nàng.”
“Tỷ tỷ của sẽ tha thứ cho , cũng sẽ gả cho . Loại như tùy tiện quỳ gối xin , lòng tự tôn, cũng năng lực giải quyết vấn đề.
Huynh là một ‘nam nhân bám váy ’, chỉ theo sự sắp đặt của lão nương .
Loại nam nhân chủ kiến, chỉ lời như , tỷ tỷ của gả cho chỉ phần chịu khổ mà thôi.
Bản là thứ gì, hẳn là rõ.
Hôm nay lão nương vì đồng ý hôn sự của với tỷ tỷ , trong lòng cũng rõ.
Huynh lấy cớ ‘xin tỷ tỷ cầu tha thứ’ để ép nhà đồng ý mối hôn sự , ép tỷ tỷ gả cho .
Chính là để tỷ tỷ cùng chịu khổ chịu tội, chịu sự sắp đặt của lão nương .
Huynh quả thật là vô liêm sỉ, ích kỷ tư lợi, thiếu đức mất lương tâm.”
Một tràng lời của Tống Vãn Trân khiến Thiết Trụ mặt mày xanh đỏ giao , quỳ ở đó nên lên tiếp tục quỳ.
Dù Tống Vãn Trân hề đ.á.n.h mặt , nhưng mặt nóng rát như thể tát.
“Không…… , chỉ là…… chỉ là quá thích nàng , ……”
Thiết Trụ ấp úng, là thật lòng thích Tống Vãn Cầm, nhưng càng như càng khiến bản trở nên ích kỷ tư lợi.
Thiết Trụ nương thấy con trai dồn ép đến mức , lập tức xù lông, chỉ thẳng Tống Vãn Trân mà mắng chửi.
“Con tiện tỳ ranh con , ngươi hiểu cái gì mà , ngươi ai ích kỷ tư lợi, vô liêm sỉ? Ta cho ngươi ăn hồ đồ!”
Thiết Trụ nương càng mắng càng tức, vươn tay định vả Tống Vãn Trân.
“Ngươi thử động xem!”
Tống Vãn Trân chỉ bằng một ánh mắt, một nét mặt lạnh lùng mà thật sự khiến Thiết Trụ nương ngừng tay sững ở đó.
Bà cứ thế Tống Vãn Trân, giơ tay lên mà cứng đờ dám động đậy nữa.
Khắp thôn Tống gia ai mà bản lĩnh của Tống Vãn Trân, Trương lão gia còn là cha nuôi của nàng, nàng giờ đây tiền tài, là nhân vật mà bọn họ thể đắc tội.
Nhìn thấy bàn tay của Thiết Trụ nương cứng đờ giữa trung, Tống Vãn Trân lạnh tiếp tục .
“Ta là ‘tiện nhân’, ‘đồ bỏ ’ trong miệng các ngươi . Hôm nay ngươi dám ở nhà giở trò ngang ngược thì nghĩ đến hậu quả. Động , thể lấy mạng ngươi đấy.”
Lời của Tống Vãn Trân đại đa là dọa dẫm, nàng đến mức vì chuyện nhỏ mà mạng đối phương, nhưng loại dọa c.h.ế.t cũng đáng đời!
Thiết Trụ nương từng về sự lợi hại của Tống Vãn Trân, nhưng trong lòng bà , Tống Vãn Trân dù lợi hại đến cũng chỉ là một nha đầu mười mấy tuổi.
Một nha đầu con gái dù tài giỏi đến mấy cũng lời trưởng bối.
lúc , ánh mắt tàn nhẫn, khí thế sắc bén, và lời thẳng thừng “ mạng ngươi” của Tống Vãn Trân thật sự dọa cho bà sợ hãi.
Mặt Thiết Trụ nương tái , dám thêm một lời nào, bàn tay giơ lên cũng run rẩy buông xuống.
Đánh ư? Bà dám nữa, nhưng bảo bà chịu thua trực tiếp thì vẫn chút cam lòng. Thiết Trụ nương đầu Thiết Trụ vẫn còn đang quỳ đất, dường như cuối cùng tìm thấy nơi trút giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-214-nam-nhan-tuy-tien-quy-goi-khong-the-ga.html.]
“Ngươi…… ngươi còn quỳ ở đó gì, mau dậy , nào thèm việc ngươi quỳ.”
Thiết Trụ dậy với vẻ mặt khó coi, thấy dáng vẻ run rẩy của lão nương liền vội vàng đỡ lấy.
Cho đến khi con trai đỡ, Thiết Trụ nương cuối cùng cũng tìm chút dũng khí.
Mèo con Kute
“Con trai quỳ xuống cho các ngươi đó, các ngươi còn thế nào nữa?”
Ha ha~ Dùng đến cách cứng rắn , thấy vô dụng, giờ bắt đầu lấy việc quỳ gối mà lý.
“Không thế nào cả, chúng đồng ý mối hôn sự , các ngươi thể . Đâu ai quỳ gối thì đó lý.
Nếu con trai ngươi thích cô nương nào trong thôn cũng quỳ gối mặt đó, chẳng lẽ tất cả đều gả cho nó ư?”
Thiết Trụ nương nghẹn lời, các thôn dân xem náo nhiệt trong sân cũng bật theo.
Vương Lại T.ử khoanh tay một bên xem kịch vui, lúc mới theo. Nếu Thiết Trụ nương thật sự dám động thủ với Tam nha đầu, lập tức sẽ đè bà xuống.
“Nếu lấy vợ dễ dàng như , Vương Lại T.ử sẽ ở đầu thôn, gặp một cô nương là quỳ một , xem thể tìm bao nhiêu vợ.”
Lời Vương Lại T.ử dứt, các thôn dân càng vui vẻ hơn.
“ đó, cũng theo Lại T.ử ca mà quỳ, chỉ quỳ mặt những xinh thôi.”
Một thanh niên trẻ cũng hùa theo Vương Lại T.ử . Từ khi Vương Lại T.ử sẽ cải tà quy chính, danh tiếng của trong thôn đổi một trăm tám mươi độ.
Nhắc đến Vương Lại Tử, họ còn nghĩ đến kẻ từng hoành hành ngang ngược, trộm gà bắt ch.ó trong thôn nữa.
Giờ đây Vương Lại T.ử chính là thanh niên nhất trong thôn, còn ít trưởng bối giới thiệu vợ cho .
Nhìn xem, thanh niên gọi một tiếng “Lại T.ử ca” thật là thuận miệng.
“Thiết Trụ nương, cũng quỳ gối bà đây, bà về nhà với . Ta con cái, bà chỉ cần chăm sóc cho đến khi khuất núi, tất cả đồ đạc của đều là của bà.”
Người là lão quang côn nổi tiếng ở thôn Tống gia, vì quá keo kiệt mà cả đời lấy vợ.
Giờ già con cái chăm sóc, vẫn luôn tìm một bà lão để bầu bạn qua ngày, tiếc là vẫn quá keo kiệt, bà lão nào chịu gả cho .
Lão quang côn mở miệng, suýt chút nữa khiến Thiết Trụ nương tức đến ngất xỉu.
Các thôn dân xem náo nhiệt cũng hùa theo.
“Ngươi lão quang côn, đúng là thấy thỏ thả diều, chăm sóc ngươi đến khi ngươi qua đời, ngươi mới chịu cho đồ đạc, ngươi thứ gì mà cho.”
“ đó, ngươi thứ gì đáng giá , vạn nhất c.h.ế.t ngươi thì chẳng gì cả.”
“Ha ha ha~”
Vừa thấy lão quang côn sỉ nhục mẫu , Thiết Trụ lửa giận trong lồng n.g.ự.c bùng lên, hung hăng lão quang côn gầm lên.
“Cút , ngươi mà còn bậy bạ nữa, lão t.ử đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”
Lão quang côn dọa sợ, con cái ai chống lưng, vội vàng trốn đám đông dám thêm lời nào nữa.
Thấy Thiết Trụ và mẫu đều tức đến đỏ mặt tía tai, Tống Vãn Trân lạnh tiếp tục .
“Có thấy ghê tởm ? Huynh và mẫu đều thấy lão quang côn đó ghê tởm ? khi quỳ gối cầu xin tỷ tỷ , cảm giác mang cho nàng cũng ghê tởm y như đó, chẳng khác gì lão quang côn vô .”
Thiết Trụ sụp đổ, thể đem so sánh với lão quang côn đó ? Hắn là thanh niên nhất trong thôn mà.
Hắn cường tráng khỏe mạnh, lười biếng, còn thể việc kiếm bạc, quan trọng nhất là Vãn Cầm từng thích .
Ít nhất là từng!
“Ngươi cái gì đó! Con trai như , ngươi đem nó so sánh với một lão quang côn vô liêm sỉ.
Con trai thể cưới nhị tỷ ngươi là phúc khí của nàng . Với bệnh tình của nàng , chừng ngày nào đó phát bệnh, đến lúc đó khi thành kẻ ngốc.
Ngươi xem thử lúc đó ai còn dám cưới nàng , cả đời nàng đừng hòng gả .”
--- Cha ghẻ vứt bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -