Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 213: Đạo đức trói buộc? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:22:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn Xảo Vân lập tức lạnh mặt Thiết Trụ nương.

 

“Thiết Trụ nương, bà thể năng hồ đồ hỏng danh tiếng con gái .

 

Nhị Nha từ nhỏ chừng mực, bà như chẳng khiến nghĩ con bé là một đứa tùy tiện .”

 

Thấy Tôn Xảo Vân tức giận, Thiết Trụ nương giả vờ tự vả miệng một cái, nhưng khóe miệng giấu nụ .

 

“Ôi chao cái miệng của , ôi chao cái miệng của , chỉ là rằng hai đứa trẻ đều , là của lão bà t.ử đây, Nhị Nha nương đừng giận nữa, hãy tác thành cho hai đứa trẻ .

 

Ta ở đây xin bà!”

 

Thiết Trụ nương cúi xuống Tôn Xảo Vân.

 

Tôn Xảo Vân vội vàng kéo bà .

 

“Thiết Trụ nương, bà đang ?”

 

“Mẫu ~, đừng kéo bà , bà chỉ cúi một cái thì thấm , nếu bà thật sự thành ý, thì nên quỳ xuống mặt mới đúng.”

 

Thiết Trụ nương đang cúi bỗng khựng , Tống Vãn Trân đang từ cổng , sắc mặt bà lập tức sa sầm.

 

Con bé chuyện quá khó , cô em vợ là một ghê gớm .

 

Thiết Trụ nương dừng động tác, ngẩng đầu Tống Vãn Trân.

 

“Đây là Tam Nha đầu về đó hả, chuyện của lớn một đứa nhỏ như con hiểu , mau trong khuyên chị con , đừng để chị con giận Thiết Trụ ca nữa.

 

Nam lớn lấy vợ, nữ lớn gả chồng, là chuyện thiên kinh địa nghĩa, con bé mà cứ giận dỗi mãi thì sẽ lỡ mất đại sự cả đời của hai đứa đó.”

 

Lời Tống Vãn Trân hiểu chuyện, một đứa nhỏ cũng dám xen chuyện lớn, phần còn đương nhiên là cho Tôn Xảo Vân .

 

Tống Vãn Trân lạnh liếc Thiết Trụ nương.

 

“Không xin ? Tiếp tục , nếu bà thể quỳ xuống mặt mẫu , sẽ thấy bà đủ thành ý, lúc đó sẽ gọi nhị tỷ để chúng cùng bàn bạc chuyện .”

 

Tống Vãn Trân bước tới, nàng ở cửa vài câu, Thiết Trụ nương thật sự thứ lành gì.

 

Một mặt hại danh tiếng nhị tỷ, xác nhận chuyện nhị tỷ và Thiết Trụ tình cảm và lén lút gặp mặt, một mặt dùng chiêu đạo đức trói buộc , khiến mẫu mềm lòng.

 

Thật sự nàng ghê tởm đến phát buồn nôn!

 

Một bà chồng như , nếu nhị tỷ gả về sẽ c.ắ.n nuốt đến xương tàn cũng còn, một như thì thể dạy một đứa con trai như thế nào chứ.

 

Mèo con Kute

“Con~! Con bé con chuyện như , lớn đang chuyện phần con , lớn nhỏ gì cả!”

 

Thiết Trụ nương tức giận, bà cảm thấy chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là mối hôn sự sẽ thành công, ngờ Tam Nha đầu đột nhiên xuất hiện.

 

“Không lớn nhỏ, cũng hơn cái loại trơ trẽn vô liêm sỉ, đây thấy nhà già trẻ lớn bé thể thống gì, liền xúi giục con trai đừng lấy nhị tỷ .

 

Bây giờ thấy nhà sống khá giả hơn, kiếm bạc liền như ch.ó ngửi thấy mùi mà chạy đến.

 

Lại còn cố ý nhị tỷ , bôi nhọ danh tiếng của nàng, khiến nàng thể gả nhà bà.

 

xem, bà là đồ trơ trẽn vô liêm sỉ, những trơ trẽn vô liêm sỉ mà còn thất đức mất lương tâm nữa .”

 

Lời của Tống Vãn Trân dứt, dân làng liền phụ họa.

 

đó, khi Nhị Nha bệnh thấy con họ đến cầu hôn.”

 

“Đừng là Nhị Nha bệnh, ngay cả khi con nhà họ Tống còn ở đây họ cũng đến cầu hôn mà.”

 

“Ôi chao, đây Thiết Trụ nương đến nhà họ Tống cầu hôn còn con trai bà mắt con gái nhà họ Tống đó.”

 

“Hừ~, quả nhiên là trơ trẽn vô liêm sỉ, thất đức mất lương tâm.”

 

Vài câu của dân làng khiến con Thiết Trụ thể nào giữ nổi thể diện, đặc biệt là Thiết Trụ, mặt y đỏ bừng, nhưng vẫn rời .

 

Thiết Trụ nương thấy Tống Vãn Trân năng sắc sảo, thể nào , liền giận dữ Tôn Xảo Vân.

 

“Xảo Vân , con bé Tam Nha nhà bà bà quản giáo , bà xem nó những lời gì.”

 

Tôn Xảo Vân ước gì cũng một cái miệng bén nhọn như Tam Nha đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-213-dao-duc-troi-buoc.html.]

 

“Con gái sai chỗ nào, bà cứ khăng khăng là của bà, thì là của bà thôi, chúng , bà thể về, nhưng mối hôn sự thành thành .”

 

Thiết Trụ nương hung hăng trừng mắt Tôn Xảo Vân sang liếc Tống Vãn Trân một cái, đều tại con bé trở về mà lời của Tôn Xảo Vân cũng trở nên cứng rắn.

 

Thiết Trụ nương đầu Thiết Trụ, mắng.

 

“Con còn ngây đó gì, mau quỳ xuống xin thím con , cho đến khi thím con tha thứ cho con thì thôi.”

 

Ban đầu Thiết Trụ còn khó hiểu ý của , thấy y ngừng nháy mắt hiệu, y liền "phịch" một tiếng quỳ xuống.

 

“Thím ơi, con sai , con ngày đó nên lời con, nhưng con thật lòng thích Vãn Cầm, nếu nàng gả cho con, cả đời con sẽ lấy vợ nữa, con sẽ mãi chờ nàng.”

 

Thấy Thiết Trụ quỳ xuống mặt , Tôn Xảo Vân liền lùi hai bước.

 

Tống Vãn Trân tiến lên chắn Tôn Xảo Vân, cứ để Thiết Trụ quỳ mặt .

 

Từ cao xuống, sắc mặt Thiết Trụ liền đổi, trong mắt lóe lên vài phần tức giận.

 

Y quỳ Tôn Xảo Vân vì Tôn Xảo Vân là bậc trưởng bối, còn một đứa nhỏ như nàng bắt y quỳ thì là thế nào chứ.

 

“Tam Nha đầu, con bé cũng quá đáng đó, con bé thật sự coi Thiết Trụ ca con gì cả.”

 

Thiết Trụ nương tức đến nghẹn lời, nhưng cách nào với Tống Vãn Trân.

 

“Bà lời thật buồn , thứ trơ trẽn vô liêm sỉ như thì tại coi gì.”

 

“Con~!”

 

Bà mối Thiết Trụ nương gọi đến thấy Tống Vãn Trân xuất hiện liền dám lời nào nữa.

 

Con bé cái miệng quá độc, một câu thể nghẹn họng c.h.ế.t mất.

 

Giờ đây Tống Vãn Trân nổi danh khắp mười dặm tám thôn, bà dám tùy tiện chọc .

 

Hơn nữa, cả nhà đều bày tỏ thái độ từ chối , mối hôn sự e là thành .

 

Bà mối lẳng lặng sang một bên, Thiết Trụ nương ngừng nháy mắt hiệu cho bà , bà vốn để tâm, nhưng nhận bạc của thì cũng tiện gì.

 

“Ôi chao, chuyện vui thế thành thế , họ hàng thể trở mặt chứ.”

 

Bà mối một cách ấp úng, đầu Thiết Trụ nương.

 

“Ta đại tỷ , chuyện chính là của bà, bà bà rõ ràng là ý tác thành cho hai đứa trẻ, cái miệng năng gì cả, chọc giận thông gia tương lai.”

 

đúng đúng, bà xem chính là tại chuyện, thím con và các con gái đều giận .”

 

Theo lời bà mối, Thiết Trụ nương nở nụ mặt.

 

Bà mối chỉ chỉ Thiết Trụ nương.

 

“Bà đó, lòng nhưng hỏng việc, bà chuẩn mười lượng bạc sính lễ cho con bé ?”

 

Bà mối xong đầu Tôn Xảo Vân và Tống Vãn Trân.

 

“Nhà Thiết Trụ định đưa sính lễ mười lượng bạc, tiền ở khắp mười dặm tám làng cũng thuộc hàng hiếm đấy.

 

Trong thôn , mấy nhà gả con gái mà nhận sính lễ cao như chứ, nhị nha đầu nhà quả là phúc lớn .”

 

Vừa mười lượng sính lễ, mấy bà mấy cô ở cửa quả nhiên đều đồng loạt thốt lên kinh ngạc.

 

Sính lễ mười lượng bạc ở mười dặm tám làng quả thật khó tìm, nhà Thiết Trụ vì cưới vợ mà chuẩn chi một khoản lớn đây mà!

 

Tống Vãn Trân lạnh, là dùng đạo đức ràng buộc thành, dùng tiền bạc để chèn ép.

 

Đây là đang nhạo con nàng từng thấy bạc ?

 

Tống Vãn Trân thở dài một tiếng, vẻ khó xử, Thiết Trụ.

 

“Vốn còn để nhị tỷ suy xét đến , chỉ tiếc là……”

 

Thiết Trụ trợn mắt Tống Vãn Trân, tiếc là điều gì.

 

 

 

Loading...