Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 209: Cha tiện nhân bỏ vợ bỏ con? Chúng ta ăn thịt ngươi đừng thèm - Ngươi là coi ta Khương Tuyết Nương là túi tiền ư? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:22:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Tuyết Nương nhíu mày tiểu nha đầu với vẻ khó hiểu, tiểu nhị của Phi Hồng Cư đến đòi bạc, chắc chắn là ở Phi Hồng Cư ăn uống ghi nợ, nàng ở đó ăn, cớ gì báo cáo đến chỗ nàng.

 

“Đòi bạc đến chỗ , tìm lão gia .”

 

Khương Tuyết Nương ngữ khí , mặt nhiều tỷ thiết của nàng, nàng mất mặt nữa.

 

Nàng mới khoe khoang một hồi, đang khoe đời mà.

 

Lão gia mà Khương Tuyết Nương chính là đại ca cùng cha khác với nàng, hiện tại Khương gia là do chủ.

 

Bất kể là ai ở Phi Hồng Cư ghi nợ, đòi bạc cũng nên đến chỗ mà đòi.

 

“Thế nhưng... thế nhưng lão gia bạc là do Tống cô gia ở Phi Hồng Cư ăn uống ghi nợ, ngài quản, đến xử lý.”

 

Khương Tuyết Nương chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, Tống Thiên Kha ư?

 

Hắn còn dám Phi Hồng Cư ăn uống? Ăn uống thì thôi , còn dám ghi nợ sổ sách của Khương gia.

 

“Ha ha ~”

 

Một phu nhân bên cạnh nhịn khẽ tiếng.

 

“Tuyết Nương , ngươi Tống Thiên Kha là một phú hộ , còn là mang bạc đến ở rể Khương gia, ăn một bữa cơm ghi nợ sổ sách Khương gia .”

 

Sắc mặt Khương Tuyết Nương lúc đỏ lúc trắng, nàng chỉ hận thể bây giờ liền bắt Tống Thiên Kha mắng một trận, nhưng để giữ thể diện, nàng chỉ đành tiếp tục giả vờ như chuyện gì.

 

“Chậc, chắc là ngoài gấp quá quên mang bạc thôi, cho nên mới tạm ghi nợ.

 

Cũng bao nhiêu bạc, cứ giúp trả .”

 

Khương Tuyết Nương xong liền đầu tiểu nha đầu đang bẩm báo.

 

“Tổng cộng bao nhiêu bạc, đây liền lấy cho ngươi.”

 

“Tiểu nhị mang đến hóa đơn là hai mươi hai lượng.”

 

Khương Tuyết Nương nghẹn họng, sắc mặt trắng bệch trong chớp mắt, nàng cảm thấy chắc chắn lầm.

 

“Bao nhiêu?”

 

“Hai mươi hai lượng.”

 

Tiểu nha lặp một nữa.

 

Khương Tuyết Nương chỉ cảm thấy thở cũng chút thông, nàng cố gắng hít thở vài mới trấn tĩnh .

 

Hiện tại nàng ngay cả một cây trâm cài tóc giá năm lượng bạc cũng nỡ mua, dám ngoài ăn một bữa cơm hết hơn hai mươi lượng, ai cho cái gan đó.

 

Hắn là phát điên !

 

Một lúc lâu , Khương Tuyết Nương mới nén giận, đầu nha cận đang hầu bên cạnh .

 

“Ngươi phòng lấy hai mươi hai lượng bạc đây để thanh toán hóa đơn.”

 

Nha ứng một tiếng lấy bạc.

 

“Tuyết Nương, ngươi chứ, thấy sắc mặt ngươi ?”

 

Sắc mặt Khương Tuyết Nương thật sự khó coi, lúc ngay cả nụ cũng thể gượng .

 

“Không... !”

 

Khương Tuyết Nương , bộ dạng đó cứ như cắt da cắt thịt .

 

“Người đàn ông ở rể của ngươi, sẽ thường xuyên ngoài ăn uống thỏa thuê, đầu ghi nợ sổ sách Khương gia đấy chứ?

 

Là tỷ , cho ngươi , loại đàn ông thể chiều chuộng , thể để hình thành thói quen ngửa tay xin tiền ngươi.

 

Mèo con Kute

Nếu , sẽ bỏ một xu nào, coi ngươi là con gà béo bở.”

 

Khương Tuyết Nương nở một nụ gượng gạo, chỉ là nụ đó thật sự miễn cưỡng.

 

Nàng hình như sớm hình thành cho Tống Thiên Kha thói quen ngửa tay xin nàng , từ khi mới đến Khương gia tiêu một xu nào, còn luôn tìm đủ lý do để đòi bạc nàng .

 

Nàng để đến Khương gia ở rể, nhưng từng ở rể là nuôi , hiện tại Khương gia chỉ nuôi , còn nuôi cả lão mẫu nhiều chuyện của , và một tiểu kéo theo nữa.

 

Giờ đây còn tiếng nào mà gây một hóa đơn hơn hai mươi lượng bạc cho nàng .

 

Cuối cùng tiễn mấy vị tỷ già, Khương Tuyết Nương thể kìm nén cơn giận trong lòng, liền trực tiếp tìm Tống Thiên Kha.

 

Tống Thiên Kha trong lòng cũng sợ hãi vô cùng, song nghĩ của Phi Hồng Cư hẳn sẽ đến đòi nợ ngay trong ngày.

 

Tốt nhất là đợi đến khi về Tống Gia thôn, nếu họ đến đòi nợ thì cũng mặt ở phủ, khi trở về Tuyết Nương nguôi giận .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-209-cha-tien-nhan-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them-nguoi-la-coi-ta-khuong-tuyet-nuong-la-tui-tien-u.html.]

Đang nghĩ, tiếng của Khương Tuyết Nương vang lên ngoài cửa.

 

“Tống Thiên Kha, ngươi mau đây cho !”

 

Sắc mặt Tống Thiên Kha trắng bệch, trong lòng thầm nghĩ phen xong đời .

 

Tống lão thái thái vẫn còn đang hưng phấn vì tin tức lành , tiếng Khương Tuyết Nương liền bật dậy.

 

Bây giờ bà còn sợ đàn bà nữa, cháu gái bà nay ăn lớn, bà còn sợ gì!

 

Trở về Tống Gia thôn, bà cũng sẽ những ngày tháng vinh hoa phú quý.

 

“Tuyết Nương ~”

 

Khương Tuyết Nương bước trong phòng, ánh mắt giận dữ trừng Tống Thiên Kha.

 

“Chuyện gì ?”

 

Tống Thiên Kha còn ôm chút may mắn, thăm dò hỏi.

 

“Chuyện gì ư? Ngươi tự chuyện gì mà ? Người đòi nợ đến tận đầu đây .

 

Ngươi coi Khương gia là kẻ đại ngốc ?

 

Ăn của , uống của , ở của , nay còn dám đến tửu lầu ăn uống ghi nợ.

 

Lần khi nào ngươi chơi kỹ viện cũng định ghi sổ nợ của Khương gia !”

 

“Tuyết Nương, nàng , nàng đừng giận .”

 

Tống Thiên Kha vội vàng kéo tay Khương Tuyết Nương, nhưng nàng hất mạnh .

 

Khương Tuyết Nương thực sự nổi giận , chỉ riêng tiền học phí hàng tháng của Tống Thiên Kha ở huyện học tốn năm lạng bạc.

 

Lâu lâu Tống Thiên Kha còn đến nàng đòi thêm bạc.

 

Không nghĩ kỹ thì thấy, nhưng hôm nay nàng mới phát hiện, hình như kể từ khi Tống Thiên Kha đến Khương gia, thực sự từng tiêu một đồng nào, ngày nào cũng chìa tay xin nàng.

 

Bây giờ còn dám tùy tiện tiêu hơn hai mươi lạng bạc ở bên ngoài nữa.

 

“Ta giận ư? Ngươi coi Khương Tuyết Nương là túi tiền ? Một bữa ăn ngươi dám tiêu hơn hai mươi lạng!

 

Ngươi là một thằng nhà quê, hồi ở Tống Gia thôn cả đời cũng từng thấy nhiều bạc đến thế .

 

Sao ngươi dám, ngươi dám thế!”

 

Nghe Khương Tuyết Nương là thằng nhà quê, Tống Thiên Kha trong lòng cũng dâng lên vài phần tức giận.

 

Hắn mới thằng nhà quê gì cả, là một tú tài lang đường đường chính chính.

 

Khương Tuyết Nương năm xưa trúng , chẳng là vì tài hoa và tướng mạo của , nay mới chỉ tiêu của nàng hơn hai mươi lạng bạc mà nàng gay gắt như , y như mấy mụ đàn bà đanh đá trong thôn.

 

Tống Thiên Kha chợt cảm thấy Khương Tuyết Nương mắt căn bản còn là bộ dạng mà đầu gặp cách đây hai mươi năm nữa.

 

Hồi đó Khương Tuyết Nương thanh nhã thoát tục như tiên t.ử trời, trong mắt nào nửa phần vật chất thế tục.

 

Mà bây giờ thì ? Hắn cuối cùng cũng đến gần trong mộng mà từng thể với tới, nhưng ngờ nàng biến thành bộ dạng hung tợn .

 

Tống Thiên Kha che vẻ thất vọng trong đáy mắt, đè nén cơn giận trong lòng, nhưng khi mở miệng, giọng điệu vẫn mang theo vài phần phẫn nộ.

 

“Tuyết Nương, ngờ nàng như , nếu vì yêu nàng, một đại trượng phu như đến Khương gia ở rể.

 

Tình cảm giữa chúng nàng dùng bạc để cân đo, nàng thật sự quá thất vọng .”

 

Kể từ khi Tống Thiên Kha đến Khương gia, đối với Khương Tuyết Nương quả thực là trăm phần trăm lời, dám một sắc mặt lạnh lùng nào, ít khi dùng giọng điệu mà lạnh mặt chuyện với Khương Tuyết Nương.

 

Khương Tuyết Nương chợt chất vấn đến cứng họng, thất vọng ư?

 

Khương Tuyết Nương chỉ thấy một cục tức nghẹn trong lồng ngực, nàng còn thấy Tống Thiên Kha nàng thất vọng thì !

 

Hôm nay càng nàng mất mặt mặt những tỷ , ngày mai họ còn sẽ nhạo nàng lưng thế nào nữa!

 

Tống lão thái thái một bên từ lâu, thấy con trai cuối cùng cũng thẳng lên một chút, coi như hả hê một lát.

 

“Cái đồ đàn bà nhà ngươi, nếu năm xưa ngươi lừa gạt con trai đến Khương gia nhà ngươi, nó bây giờ còn đang hưởng phúc ở Tống Gia thôn đó.

 

Ngươi xem con trai từ khi đến Khương gia nhà ngươi chịu bao nhiêu tội, chịu bao nhiêu uất ức, nó tuổi mà ngươi còn ép nó sách, ngươi xem những ngày gầy đến mức nào .

 

Ngươi là một đàn bà chăm sóc chồng thì thôi , còn vì một chút chuyện nhỏ mà cãi với nó, chỉ hơn hai mươi lạng bạc thôi , cháu gái bây giờ một ngày kiếm mấy chục lạng, còn thèm để ý đến hai mươi lạng bạc của ngươi ư.

 

Nếu ngươi còn cứ chỉ trỏ Tống Thiên Kha như , năng nặng nhẹ, sẽ cùng Thiên Kha, chúng về Tống Gia thôn, cả đời ngươi sẽ bao giờ tìm đàn ông ưu tú như Thiên Kha .”

 

--- Cha khốn bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...