Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 192: Cả hai người đều ôm tâm sự riêng, không ai muốn chịu thiệt ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:21:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần phu nhân chuyện của con trai e rằng lão bà t.ử , nhưng hôn sự tuyệt đối thể đổ bể.

 

Con trai nàng giờ đây tâm tư quá phiêu đãng, nhanh chóng cưới một nàng dâu về để an định . Trong phòng thì sẽ còn tơ tưởng đến bên ngoài nữa.

 

Dâu ở trấn thì đừng hòng nghĩ tới, chỉ thể tìm ở thôn quê. Con trai nàng thì chỉ mặt, còn xinh .

 

Bọn họ nhờ mai lâu, khó khăn lắm mới tìm một cô nương mặt mũi cũng coi , phận trong sạch. Tuy nhà nghèo đôi chút, nhưng bọn họ cưới là cưới cô nương, chứ cưới cả nhà nàng .

 

Đợi đến khi cưới về sẽ quản thúc nghiêm khắc hơn một chút, bắt nàng chỉ dồn tâm tư nhà chồng, chăm sóc cho con trai .

 

Còn về bên nhà đẻ, ai thèm quản bọn chân lấm tay bùn đó chứ.

 

Cho dù con trai nàng kỹ viện thì ? Nhà họ Trần bọn họ gia đình to lớn, sản nghiệp đồ sộ, các cô nương trong thôn bao nhiêu kẻ tấp nập gả đến.

 

Nàng tin lão bà t.ử vì chuyện mà từ bỏ hôn sự .

 

Cả hai đều ôm tâm sự riêng, ai nấy đều toan tính của , ai chịu thiệt thòi.

 

“Vậy chuyện ở trấn đồn Trần Kế Bảo kỹ viện là thật ?” Hoa bà t.ử trực tiếp mở miệng chất vấn, giọng điệu mấy thiện chí.

 

Hôm nay nàng đến đúng là , nắm một nhược điểm lớn của nhà họ Trần.

 

“Ấy chà, thím , thím đừng bên ngoài bậy. Kế Bảo nhà còn trẻ non , lôi kéo thôi, giờ hối hận lắm .

 

Tuy nhiên cũng rút bài học , sẽ dám nữa .”

 

Trần phu nhân miệng giải thích, nhưng mắt dán chặt thứ Hoa bà t.ử đang ôm, trong lòng thầm mắng lão già c.h.ế.t tiệt mười mấy bận.

 

“Loại chuyện đầu thì sẽ thứ hai, đây cũng đầu tiên đúng ? Hơn nữa, tại nha dịch bắt ? Nếu trêu ghẹo cô nương nhà thì bắt ?”

 

Trần phu nhân sắc mặt bẽ bàng, thì lão già c.h.ế.t tiệt tất cả chuyện.

 

“Thím , đàn ông mà, thím cũng đều chút tâm tư phong lưu.

 

Chỉ cần hai nhà thành hôn, để A Tú quản thúc , nào còn dám ngoài bậy. Có vợ ai còn nghĩ đến bên ngoài nữa.

 

Ta cũng , Kế Bảo thật lòng thích A Tú, A Tú cũng là quán xuyến việc nhà.

 

Chỉ cần hai thành hôn, A Tú giúp đỡ quán xuyến việc kinh doanh của quán, Kế Bảo cũng sẽ thu tâm tính mà chuyên tâm ăn, cuộc sống sẽ .”

 

Trần phu nhân một phen lời khiến Hoa bà t.ử thật sự chút động lòng.

 

“Sau A Tú gả về, các ngươi sẽ để nàng giúp quán xuyến việc kinh doanh của quán ?”

 

Hoa bà t.ử bắt đầu tính toán trong lòng, nếu A Tú thể quán xuyến việc kinh doanh của quán, bạc của quán chẳng do A Tú quản lý , khi đó chu cấp cho nhà đẻ cũng khó.

 

Trần phu nhân là một lão hồ ly tinh ranh, thoáng chốc thấu tâm tư của Hoa bà tử.

 

Nàng lạnh một tiếng, hận thể tát lão bà t.ử hai cái. Nghĩ cái gì mà ho chứ?

 

Nàng quán xuyến việc kinh doanh là để A Tú việc, chỉ cần nàng gả về, nàng sẽ cho một tiểu nhị nghỉ việc, còn tiết kiệm một phần tiền công.

 

Trần phu nhân trong lòng nghĩ nhưng miệng , nàng một nụ hòa nhã.

 

“Đương nhiên , xem A Tú như con gái ruột mà yêu thương, quán chẳng sẽ giao cho hai đứa chúng nó quán xuyến .”

 

Lời khiến Hoa bà t.ử trong lòng thoải mái vô cùng, cũng còn tức giận như nữa.

 

Đàn ông khi cưới vợ chút tâm tư phong lưu cũng là chuyện thường tình, cưới vợ thì sẽ thu tâm tính thôi.

 

Chỉ cần nhà họ Trần đối xử với A Tú, A Tú thể lấy thêm chút đồ về nhà đẻ để chu cấp cho .

 

Sắc mặt Hoa bà t.ử hòa hoãn vài phần, nhưng dù chuyện là , lầm của nhà họ Trần cũng thể cứ thế mà bỏ qua.

 

“Nói thì , nhưng chuyện nếu truyền về thôn, cái thể diện già nua của để chứ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-192-ca-hai-nguoi-deu-om-tam-su-rieng-khong-ai-muon-chiu-thiet.html.]

Ta là bà nội, trái chọn lựa, cuối cùng chọn cho cháu gái một kẻ kỹ viện. Đến lúc đó trong thôn chẳng sẽ nhạo đến c.h.ế.t ?”

 

Nghe đến chuyện kỹ viện, Trần phu nhân sắc mặt liền sa sầm. Con trai thì nàng , nào đến lượt khác như .

 

Lão bà t.ử cần gì thể diện nữa chứ, nếu nàng còn giữ thể diện thì ôm khư khư nhiều đồ ăn của bọn họ như chịu buông tay.

 

Gói đồ lớn như ít nhất cũng mười cân, lão già ôm cả một lúc lâu mà cũng thấy mệt.

 

“Thím , hôn sự hai nhà đều sắp định , trong thôn đều chuyện A Tú sắp gả đến trấn. Đến lúc đó nếu hôn sự thành, chịu khổ chính là A Tú.”

 

Trần phu nhân nở nụ như như , đáy mắt hiện lên vài phần châm biếm. Một lũ chân lấm tay bùn mà cũng dám chê bai con trai nàng .

 

, ngươi cũng chịu thiệt là A Tú nhà , nên nhà họ Trần các ngươi nhất định bồi thường cho chúng .”

 

Hoa bà t.ử lời tận đáy lòng .

 

Trần phu nhân lườm một cái, nàng ngay lão già tâm tư như .

 

“Vậy xem thế nào?”

 

Trần phu nhân còn tươi nữa.

 

“Ngoài tám lạng bạc sính lễ, ngươi còn bồi thường thêm cho chúng ba mươi...... năm mươi lạng bạc.”

 

Trần phu nhân trợn mắt Hoa bà tử, lão già đúng là dám đòi hỏi, năm mươi lạng bạc nàng cướp luôn cho .

 

Năm mươi lạng bạc bọn họ cưới mấy nàng dâu mà chẳng , các cô nương trong thôn cứ mặc cho con trai chọn lựa.

 

“Thím , ai như thím. Thím đây là gả cháu gái bán cháu gái ? Dù là bán cháu gái cũng đáng giá nhiều bạc như thế.”

 

Giọng điệu Trần phu nhân càng lúc càng lạnh lẽo, lời cũng vô cùng khó .

 

Hoa bà t.ử xong cũng nổi giận, nàng bán cháu gái ư? Nàng nào kẻ bán cháu gái, nàng đều là vì cháu gái thể gả nhà , đều là vì cho nàng .

 

Mèo con Kute

“Nào chuyện bán cháu gái? Con trai ngươi ở trấn tiếng tăm thối nát , e rằng các cô gái trong thôn đều là loại gì.

 

Cháu gái là một cô nương tựa hoa, ban đầu nếu do các ngươi, nàng đính ước t.ử tế . Các ngươi lỡ dở hôn sự của cháu gái , giờ gây chuyện lui tới phường chơi gái thế .

 

Ai con trai ngươi khi cưới vợ còn lăng nhăng nữa . Vạn nhất c.h.ế.t tính chừa, đến phường chơi gái nhiễm bệnh bẩn thỉu nào đó, chẳng cả đời cháu gái sẽ xong đời ?”

 

Sắc mặt vốn dĩ đoan trang của Trần phu nhân chợt nứt toác, con trai bà nào tệ như lời bà già .

 

Ai bảo nhà họ tiền, chỉ một đứa con trai , tự nhiên thứ đều ưu tiên , nên mới chiều chuộng quá đà, nhiễm một vài thói mà thôi.

 

Đàn ông nào tiền mà chẳng ba vợ bốn nàng hầu, lui tới phường chơi gái thì , cửa phường chơi gái mở chẳng là để đàn ông bước đó ?

 

Con trai bà cũng là đàn ông, dựa mà lui tới phường chơi gái như .

 

Còn nhiễm bệnh bẩn thỉu? Con trai bà mới nhiễm bệnh bẩn thỉu đó!

 

“Có cái kiểu chuyện như ngươi đó! Cháu gái ngươi con trai chọn trúng, đó là phúc khí của nàng .

 

Trong thôn bao nhiêu cô gái bước chân cửa Trần gia , chẳng qua là cháu gái ngươi da dẻ trắng trẻo hơn chút, lọt mắt con trai mà thôi.

 

Nếu ngươi điều như , thì mối hôn sự của chúng coi như chấm dứt.”

 

Trần phu nhân giật phắt thứ trong tay Hoa bà tử.

 

Trong tay Hoa bà t.ử trống rỗng, lòng cũng trở nên căng thẳng. Mối hôn sự , nàng nào nghĩ sẽ kết thúc như , nàng còn cân nhắc kỹ.

 

Nàng chỉ nắm giữ cái thóp để đòi thêm chút bạc.

 

Hoa bà t.ử đảo mắt, Trần phu nhân dễ đối phó hơn nhà họ Tôn nhiều, ít nhất Trần gia sẽ động thủ, còn Tôn gia thì đến là lấy gậy khều lửa chọc ngươi .

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm nhỏ dãi -

 

 

 

Loading...