Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 182: Hoa bà tử thất bại ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:21:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lý Chính , Lý Chính, cứu mạng !”
Lý Chính mùi xông cho lùi mấy bước, nếu mấy đứa trẻ thực sự tay, ông thật sự thể gì mấy đứa trẻ , cùng lắm là thêm vài câu giáo huấn với trưởng bối.
A Tú nấp trong góc thấy tình hình , vội vàng chạy về gọi con trai và cháu trai của Hoa bà t.ử đến.
Nghe thấy tiếng la hét của Hoa bà tử, con trai và cháu trai của bà lập tức xông nhà lão Tôn từ giữa đám đông.
“Mẹ ơi, của con ơi, nhà lão Tôn dám ức h.i.ế.p như !”
Mắt thấy cái gáo phân sắp chạm đến miệng , Hoa bà t.ử bỗng nhiên trông thấy con trai và cháu trai.
“Ôi chao, con trai của , cháu trai yêu quý của , sống nổi nữa , nhà lão Tôn cứ thế mà ức h.i.ế.p !”
Tôn Trường Cương thấy con trai của Hoa bà t.ử sắp chạy đến chỗ Hoa bà tử, sợ Tôn Linh Đang chịu thiệt thòi, liền bước nhanh vài bước chặn đó .
Lúc con trai của Hoa bà t.ử mới nhận , nhà lão Tôn bộ đều trận, ngay cả đứa nhỏ cũng cầm gáo phân trừng mắt đầy đe dọa.
Chưa đợi kịp thêm hành động gì, chỉ thấy phía , đứa con trai của , tức là cháu trai lớn của Hoa bà tử, ôm bụng kêu ré lên một tiếng.
“Cha, bà nội, con thấy bụng thoải mái, con vệ sinh .”
Thằng bé xong liền vèo một cái chạy biến mất tăm, con trai của Hoa bà t.ử hận thể đầu tóm nó . Người thường cha con trận, nuôi đứa con đúng là quá hiếu thảo, lúc nguy cấp vứt bỏ cả lão cha và bà nội.
Lúc Hoa bà t.ử cũng còn sức mà kêu cháu vàng cháu bạc nữa, mắng tên cháu vô lương tâm , nhưng dám há miệng, sợ rằng há miệng Tôn Linh Đang sẽ nhắm thẳng cái gáo phân nàng .
Mèo con Kute
Đến nước nàng thật sự sợ hãi , đừng là Lý Chính, ngay cả con trai ruột của nàng hôm nay cũng cứu nàng. Người cháu trai lớn một bên Tôn Trường Thiết đ.ấ.m hai quyền đến mức hồn bay phách lạc, mí mắt cũng mở nổi.
Hoa bà tử, kẻ hoành hành bá đạo trong thôn bấy nhiêu năm, luôn nghĩ rằng ỷ già bán già thì nhà lão Tôn thể gì nàng. Thế mà hôm nay mấy đứa trẻ nhỏ trị cho một trận.
Nếu hôm nay nàng thật sự một nha đầu mười mấy tuổi dí cái gáo phân mặt, thì nàng thà tìm một sợi dây mà treo cổ cho xong, thật sự còn mặt mũi nào để sống nữa.
“Đừng, đừng, đừng… Chúng , chúng dám nữa, ôi chao, lão bà dám nữa .”
Hoa bà t.ử vội vàng cầu xin tha thứ, lóc nước mắt nước mũi tèm lem.
Con trai của Hoa bà t.ử thấy bà lì lợm của cũng sợ hãi đến mức đó, dám cứng rắn nữa, liền khom lưng về phía Tôn lão đầu.
“Ta Tôn thúc , thúc xem đây là cái gì . Hai nhà chúng suýt nữa thành thông gia , hà cớ gì náo loạn đến mức ? Mẹ bà hồ đồ , về nhất định sẽ giáo huấn bà một trận.”
Con trai của Hoa bà t.ử xong mới cẩn thận tránh Tôn lão nhị mà về phía Hoa bà tử.
“Đại Mộc, tha cho bà , nếu còn , sẽ đơn giản là cho bà uống phân nữa .”
Tôn lão đầu hừ lạnh một tiếng , thực trong lòng vui mừng khôn xiết.
Tôn Đại Mộc ông nội liền lập tức thả Hoa bà t.ử . Hoa bà t.ử buông mới thở phào một dài, một tay vỗ vỗ n.g.ự.c .
Nàng dậy nhưng phát hiện còn chút sức lực nào, nãy giãy giụa quá nhiều thêm kinh hãi, giờ đây thể dường như mềm nhũn bất lực.
Nàng còn dậy trực tiếp khuỵu xuống, chân mềm nhũn thành hình.
“Ôi chao~”
Hoa bà t.ử kêu lên một tiếng, cái dáng vẻ t.h.ả.m hại đó khiến những hiếu kỳ đồng loạt che miệng trộm, lão bà phen chắc là một bài học nhớ đời !
Con trai của Hoa bà t.ử vội vàng tiến lên đỡ Hoa bà t.ử dậy kéo ngoài. Lúc A Tú nấp trong góc mới chạy cùng cha kéo Hoa bà t.ử .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-182-hoa-ba-tu-that-bai.html.]
Trước khi khỏi cửa, nàng còn đầy vẻ oán trách đầu Đại Mộc một cái.
Đại Mộc và A Tú đối mặt, vẻ mặt bình thản. Hắn hôm nay động thủ cũng xem như là một lời giải thích cho tình nghĩa nhiều năm giữa họ, nếu Hoa bà t.ử và Dương Thụ Hải còn dám đến gây sự, tuyệt đối sẽ nương tay.
A Tú vốn tưởng sẽ bắt gặp một ánh mắt hối dám , nhưng ánh mắt của Tôn Bằng khiến nàng khỏi lòng khẽ se , trong ánh mắt đó mà mang theo vài phần quyết tuyệt, lẽ nào đoạn tuyệt quan hệ với ?
Lòng A Tú chợt trống rỗng trong chốc lát, nàng nhanh chóng đầu , đáy mắt dâng lên vài phần hoảng hốt. Trước đây Tôn Bằng thích đến thế, chỉ trong thời gian ngắn như dùng ánh mắt lạnh lùng đó .
A Tú tức giận vì Tôn Bằng cứ thế nhà họ Tôn ức h.i.ế.p bà nội mà tay ngăn cản, nhưng giờ phút nàng bỗng nhiên cảm thấy mất tự tin, thậm chí còn hỏi Tôn Bằng, những lời thích đây đều là lừa dối .
Dương Thụ Hải đang mê man bất tỉnh đất, thấy lão cô của và bọn họ rời , cũng vội vàng lảo đảo, lăn lê bò toài cửa.
Cuối cùng cũng khỏi cổng lớn, vẫn nỡ đầu Tôn Xảo Vân một cái, mới cam lòng rời .
Vốn còn thêm gì đó, nhưng thấy ánh mắt hung thần ác sát của Tôn Trường Thiết, chẳng dám thêm gì nữa, vội vàng theo chân Hoa bà t.ử và bọn họ rời .
Đợi Hoa bà t.ử và bọn họ khỏi, Nhị Mộc vội vàng nhấc thùng phân mang nhà vệ sinh.
Thùng phân nhấc , khí trong sân lập tức trở nên trong lành.
Dân làng đều bắt đầu lời ý , khuyên nhà họ Tôn đừng nóng giận, đừng chấp nhặt với nhà Hoa bà tử.
Dân làng hôm nay tuy xem trò của hai nhà, đồng thời cũng hiểu một điều, đó là nhà lão Tôn thật sự thể chọc ghẹo, họ từ xuống đều thể kết thành một sợi dây.
Từ ông lão mấy chục tuổi, đến nha đầu mười mấy tuổi, đều là cao thủ cãi vã đ.á.n.h lộn, nếu thật sự chọc đến họ, già sẽ liều mạng với ngươi, trẻ nhỏ sẽ đổ phân ngươi.
Xem xong náo nhiệt, giờ cơm cũng qua, dân làng đều lục tục trở về ăn cơm.
Lý Chính định rời thì Tôn lão đầu kéo . Hôm nay Lý Chính trong lời giúp đỡ lão Tôn gia bọn họ, hơn nữa cũng cho lão mặt mũi đầy đủ, Tôn lão đầu trong lòng vô cùng cảm kích.
“Lão đại ca, ngươi ? Ở ăn cơm .”
Lý Chính Tôn lão đầu kéo , vẻ mặt đồng tình xua tay, định về.
“Lý Chính thúc, trưa nay cứ ở đây ăn cơm, cả.”
Tôn lão thái thái ha hả .
Phùng thị và Tào thị cũng mời Lý Chính nhà, Lý Chính thực sớm mùi thơm tràn ngập sân hấp dẫn.
Lúc nãy khi can ngăn ngửi thấy mùi thơm , nhưng đó suýt một thùng phân lớn của Nhị Mộc cho choáng váng. Giờ mùi hôi tan , mùi thơm bắt đầu quyến rũ lòng .
Lý Chính nửa đẩy nửa chiều đẩy đến bàn ăn.
Tết nhất giỗ chạp, lão Tôn gia ăn cơm bao giờ chia bàn, chen chúc cả nam nữ một bàn đông đúc vô cùng náo nhiệt.
Men say dâng cao, Lý Chính và Tôn lão đầu ban đầu còn xưng gọi , chỉ một lát ôm rằng họ là ruột thịt, thiết như ruột.
Tựa hồ hai ông lão đều say mèm, đàn ông say rượu tự nhiên sẽ khoe khoang một phen, Tôn lão đầu ha hả lảo đảo ,
“Lão đại ca, ngươi xem thê t.ử của , thiết của ngươi, bao nhiêu năm qua nàng vất vả lo toan cho gia đình của , nếu nàng thì sẽ những đứa con hiểu chuyện , cùng với những đứa cháu trai, cháu gái và cháu ngoại gái hiểu chuyện của .”
Lý Chính nửa say nửa tỉnh gật đầu, một câu của Tôn lão đầu khen ngợi cả nhà .
--- Cha tiện bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -