Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 179: Cứng lòng bám víu nhà họ Tôn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:21:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ôi chao ~ , biểu cữu của ngươi hồi trẻ từng xem mắt với cô cô nhà họ Tôn đó, hai họ từng là một cặp đấy.”

 

A Tú lườm nguýt một cái nên lời, với cái đức hạnh của biểu cữu nàng như , ai thể xứng đôi với , ai thèm để mắt tới chứ? Đây là hai cô cháu thấy nha đầu nhà kiếm tiền, liền bám víu lấy.

 

Sau khi Hoa bà t.ử A Tú kéo , Dương Thụ Hải đang nấp cây dương ở cửa nỡ rời , hôm nay nhất định thêm vài câu với Xảo Vân, ai cản cũng .

 

Vừa thấy Tôn Xảo Vân, Dương Thụ Hải chỉ cảm thấy Tôn Xảo Vân bây giờ còn hơn lúc trẻ từng thấy. Khi đó Tôn Xảo Vân tuy là một thiếu nữ chồng, nhưng cũng đen nhẻm, gầy gò, chẳng chút vẻ nữ tính nào.

 

Thế nhưng hôm nay gặp , Tôn Xảo Vân mặt mày trắng nõn, gần như thấy nếp nhăn nào, vóc dáng phong vận, toát vẻ phú quý. Bộ váy áo xinh càng tôn lên vẻ kiều diễm hơn cả đóa hoa.

 

Tôn Xảo Vân như còn hấp dẫn hơn cả lúc xem mắt năm xưa, nỡ rời ? Quan trọng hơn là nếu bây giờ cưới Tôn Xảo Vân, còn sợ tiền tiêu ư?

 

Vả , Tôn Xảo Vân nàng là một đàn bà hòa ly, còn vướng bận con cái, nàng còn tìm như thế nào? Hắn đây là một hán t.ử từng kết hôn, còn là độc , Tôn Xảo Vân nàng hề thiệt thòi .

 

“Xảo Vân~, thật lòng thích nàng, chỉ cần nàng ở bên , sẽ cung phụng nàng như bà cô tổ cũng .”

 

Người nhà họ Tôn đều chuẩn thu xếp chuyện , nào ngờ cái tên Dương Thụ Hải chạy .

 

Tôn Trường Thiết giờ đây nhịn nổi nữa, vốn dĩ ngày lễ lớn chuyện trở nên quá khó coi, nhưng những kẻ cứ thích tìm đánh.

 

Dương Thụ Hải là một hán t.ử độc , việc gì thì cứ giở thói vô , kiếm cơm ăn ké ở nhà họ hàng. Hắn cứ ngỡ nhà cũng như nhà họ hàng , dù mắng c.h.ử.i thì vẫn cho một bữa cơm, chẳng .

 

“Ngươi cái đồ ch.ó má, lão t.ử nhẫn nhịn ngươi lâu , hôm nay nhất định xé toang cái mồm ngươi , để ngươi còn bậy bạ ở đây nữa!”

 

Tôn Trường Thiết liền xông lên, Dương Thụ Hải sợ hãi lùi mấy bước, nhưng vẫn cả gan mở miệng .

 

“Xảo Vân, nàng hãy xem, nếu chúng ở bên , sẽ giúp nàng cùng trông coi việc buôn bán bánh ngọt, nàng sẽ cần vất vả như nữa.”

 

Dương Thụ Hải dứt lời, nhà họ Tôn trong sân đều tức đến điên , hóa đang nhắm tiệm bánh ngọt của nha đầu Tam Nha, đúng là tính toán giỏi thật!

 

Phùng thị và Tào thị hận đến nghiến răng nghiến lợi, bọn họ còn dám nghĩ như , cái đồ ch.ó má dám chứ?

 

Hôm nay Dương Thụ Hải náo loạn như , Tôn Xảo Vân chỉ cảm thấy hổ và khó xử, mặt hai nữ nhi của và mấy đứa trẻ nhà họ Tôn, nàng chỉ cảm thấy còn mặt mũi nào gặp khác nữa.

 

Nàng thậm chí quên chuyện xem mắt với từ hai mươi năm , dám xông nhiều lời vô liêm sỉ đến . Tôn Xảo Vân vốn dĩ nhẫn nhịn để nhà họ Tôn đuổi , nào ngờ cái tên dám nhắm tiệm bánh ngọt của nha đầu Tam Nha.

 

“Cút~, ngươi một cái thôi cũng thấy ghê tởm, việc buôn bán bánh ngọt đó là của nữ nhi , liên quan gì đến . Sau đợi nó gả chồng thì đó cũng là của nó, ai cũng đừng hòng nhòm ngó đến việc buôn bán bánh ngọt của nữ nhi .”

 

Tôn Xảo Vân gầm lên một tiếng với Dương Thụ Hải, nàng từ đến nay từng hung dữ như , nhà họ Tôn quả thật từng thấy nàng hung dữ đến .

 

Dương Thụ Hải Tôn Xảo Vân lập tức chịu nữa .

 

“Xảo Vân, nàng đừng hồ đồ, nó là một nha đầu gả chồng thì chính là nhà chồng . Việc buôn bán bánh ngọt thể mang về nhà chồng , chẳng lợi cho khác ư?”

 

“Làm lợi cho khác cái mả cha ngươi!”

 

Còn đợi Dương Thụ Hải dứt lời, chỉ thấy một nắm đ.ấ.m to như bao cát bay thẳng về phía .

 

“Ai ôi~”

 

Dương Thụ Hải ôm mắt kêu la một tiếng t.h.ả.m thiết Tôn Trường Thiết.

 

“Tôn lão đại ngươi điều, đây đều là vì lợi ích của nhà họ Tôn các ngươi. Nếu và Xảo Vân thành đôi, việc buôn bán bánh ngọt còn thể chia cho nhà họ Tôn các ngươi một phần lợi, nếu để con nha đầu đó mang về nhà chồng, nhà họ Tôn các ngươi sẽ chẳng vớ gì cả.”

 

Tôn lão thái thái mặt lạnh như tiền, cái đồ ch.ó má nghĩ thế nào mà những lời như . Nhà họ Tôn bọn họ mà thật sự nhăm nhe đồ của cháu gái ngoại, thì còn mặt mũi nào nữa?

 

“Ngươi cái đồ ch.ó má, chuyện nhà họ Tôn còn tới lượt ngươi ở đây khoa tay múa chân, lão đại, đ.á.n.h !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-179-cung-long-bam-viu-nha-ho-ton.html.]

Tôn lão thái thái ngày thường vốn sợ lão đại một khi bốc đồng sẽ gây chuyện, sức lực quá lớn, tay giữ lực, chỉ sợ lỡ tay đ.á.n.h c.h.ế.t hoặc đ.á.n.h tàn phế , thì phiền phức lớn .

 

Thế nhưng hôm nay Tôn lão thái thái thật sự cái tên chọc tức, những lời gì chứ, chỉ sợ những lời thật sự lọt tai ai đó, thì cả nhà sẽ chẳng còn yên nữa.

 

Dương Thụ Hải gầy như con khỉ, chiều cao cùng lắm chỉ đến n.g.ự.c Tôn lão đại, cú đ.ấ.m suýt nữa lấy nửa cái mạng của . Nghe thấy Tôn lão thái thái còn hô hoán bảo Tôn lão đại đ.á.n.h , sợ đến mức vội vàng chạy vọt khỏi ngưỡng cửa.

 

“Các ngươi nếu đ.á.n.h thương, đến lúc đó cũng bồi thường tiền bạc.”

 

Dương Thụ Hải quyết tâm bám víu lấy nhà họ Tôn , cưới Tôn Xảo Vân, cũng cạo một lớp mỡ từ nhà họ Tôn .

 

“Bồi thường cái trứng ngươi!”

 

Tôn Trường Thiết mấy bước xông lên trực tiếp nhấc bổng Dương Thụ Hải lên, Dương Thụ Hải sợ hãi kêu lớn.

 

“Đánh ! Nhà họ Tôn đ.á.n.h !”

 

Những dân làng còn nán xem náo nhiệt thấy Dương Thụ Hải nhấc bổng lên, chút lo lắng khuyên can.

 

Mèo con Kute

“Ai ôi, đừng thật sự đ.á.n.h c.h.ế.t chứ, vì một cái thứ như mà dính kiện tụng thì đáng .”

 

~, chính là một tên vô .”

 

Nghe dân làng , Dương Thụ Hải vênh váo với một bên mắt gấu trúc, đắc ý hừ hừ.

 

“Hừ~, Tôn lão đại ngươi nếu dám đ.á.n.h nông nỗi nào đó, sẽ khiến nhà họ Tôn các ngươi chịu nổi .”

 

Dương Thụ Hải dứt khoát giở thói vô , sợ chứ, chừng còn kiếm chút bạc tiêu xài.

 

“Ngươi~”

 

Tôn lão đại quả thật cái sự vô sỉ của tên chọc tức đến mức co quắp cả .

 

Thấy Tôn lão đại tay tàn nhẫn , dân làng đang xem náo nhiệt vội vàng chạy tìm Lý Chính của Tôn Gia Trang.

 

Lúc , tại nhà Lý Chính của Tôn Gia Trang, Tôn lão đầu còn đang khoe khoang với Lý Chính vò rượu ngon giá hai lạng bạc của , mấy Lý Chính định mở đều ngăn .

 

“Ngươi cho uống, ngươi mang tới đây chọc thèm gì? Ngươi chính là đến chỗ để khoe khoang khoác lác đúng ?”

 

Tôn lão đầu hừ hừ, quả thật là chạy đến để khoe khoang khoác lác.

 

“Đây chẳng là do nữ nhi bọn họ mang đến , là lát nữa ngươi đến nhà ăn cơm, chắc là cơm cũng sắp nấu xong .”

 

Lý Chính tức đến mức dở dở , cái lão già khoe khoang cả bữa cơm nhà . Hôm qua Tôn lão đại về mang theo một miếng sườn lợn lớn như , cả thôn đều sắp .

 

Ngày lễ lớn thể liêm sỉ mà chạy đến nhà ăn cơm. Tôn lão đầu hiểu chuyện, chẳng lẽ cũng hiểu chuyện ư? Đây chẳng là để cho vợ con nhà chê .

 

“Sao thế, ngươi sợ ăn hết thịt nhà ngươi ư?”

 

Tôn lão đầu khinh thường phất tay.

 

“Nhà hôm nay nhiều món ngon lắm, ngươi cứ ăn thoải mái cũng hết .”

 

Hai lão đầu đang đấu khẩu, chợt bên ngoài vội vàng chạy .

 

“Lý Chính thúc, , bên nhà họ Tôn sắp xảy án mạng !”

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...