Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 148: Bái Sư ---
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:20:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại cữu mẫu theo quả thật là chịu ít khổ cực, những năm nay trong nhà ngoài nhà đều nhờ cả nàng .”
“Vậy đại cữu nhân dịp lễ Tết, khi về mua chút đồ cho đại cữu mẫu để dỗ nàng vui ?”
Tôn Trường Thiết ngẩn một thoáng, khi Tống Vãn Trân nhắc đến, y thật sự nghĩ tới việc mua quà về cho vợ, y chỉ nghĩ mua chút thịt, mang nhiều đồ ăn ngon về là lắm .
Giờ Tam nha đầu mách cho y cách dỗ vợ , y mà theo thì đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.
Hiếm hoi lắm năm nay Tết Đoàn Viên tiền rủng rỉnh, mua cho vợ một mảnh vải hoa về may áo để nàng vui vẻ một chút.
“Mua~”
Tôn Trường Thiết dứt khoát hô lên một tiếng, vui vẻ tiếp.
“Lát nữa tranh thủ chút thời gian, mua cho đại cữu mẫu một mảnh vải.”
Nhìn đại cữu cuối cùng cũng chút khai sáng, Tống Vãn Trân cũng vui mừng. Nàng phát hiện những nhân viên của thật sự quá tằn tiện, kiếm bạc thì một văn cũng nỡ tiêu, một lòng chỉ cất giữ.
Dường như kiếm nhiều kiếm ít đối với họ chỉ là một con , dù thì cứ cất giữ chứ tiêu.
Kiếm tiền chẳng là để tiêu xài, để hưởng thụ , đôi khi con chỉ khi tiêu dùng mới thể cảm nhận hạnh phúc, loại hạnh phúc thể kích thích một chủ động hơn trong việc tạo giá trị lớn hơn, chứ chỉ nghĩ đến tiền nhỏ đang giữ trong tay.
Buổi chiều, mặt trời vẫn còn cao, hàng bán gần hết, kể từ hôm đó ở nhà họ Trương, phu nhân Trương giúp quảng bá một đợt, công việc ăn ngày càng hơn.
hiện tại nhân lực của họ hạn, mỗi ngày chỉ thể từng món đồ, nếu tăng sản lượng thì chỉ thể tăng lượng nhân viên .
Nếu Tôn Bằng học nghề mộc ở chỗ chú thợ mộc Tống, thì Tống Vãn Trân ở đây mất một lao động chính, vì Tống Vãn Trân hai ngày nay đang suy nghĩ về vấn đề tuyển thêm lễ Tết.
Khi trở về thôn Tống gia, mặt trời lặn về phía tây, những áng mây chiều đỏ rực chiếu sáng cả thôn một màu cam đỏ.
Mèo con Kute
Mặt trời xuống thấp hơn một chút, cuối cùng cũng chút gió nhẹ thổi qua, trời mát mẻ hơn, các bà, các thím trong thôn cũng từng nhóm từng nhóm chạy gốc cây, góc tường mà trò chuyện.
Mỗi ngày khi thôn, Tống Vãn Trân hầu như đều nhận ánh mắt ngưỡng mộ từ các thím, các dì trong thôn.
Thôn Tống gia ai mà chẳng Tam nha đầu cha ruột bỏ rơi giờ đây tiền đồ , mở quầy bánh ngọt ở trong trấn, một ngày thể kiếm nhiều bạc.
Cũng trong thôn mua đồ trong trấn ghé qua quầy bánh ngọt của Tống Vãn Trân, giá cả quầy họ đều thấy , những khách hàng vây quanh quầy họ cũng đều thấy .
Nói chung, nha đầu thật sự kiếm bạc, tất nhiên cụ thể một ngày kiếm bao nhiêu thì chỉ là nhiều chứ khái niệm rõ ràng.
hôm nay khi xe bò ngang qua mặt họ, gì khác, chỉ riêng nửa con heo béo khiến há hốc mồm kinh ngạc.
Những năm , chỉ khi đến Tết, cả thôn mới cùng mổ một con heo để chia, nhiều nhất cũng chỉ là lấy hai cân thịt heo.
Đó là nửa con heo, còn mang theo hai cái đùi heo lớn, mà họ mua về ?
Mấy lớn mắt đều dán chặt nửa con heo xe bò, còn ý chuyện phiếm nữa, lũ trẻ thì càng đuổi theo xe bò mà chạy lon ton nỡ rời , háo hức chằm chằm nửa con heo đó, thậm chí còn đuổi đến tận cổng nhà.
Tống Vãn Trân chút nỡ đuổi bọn trẻ , liền bảo Lục Hoài Viễn lấy mấy viên kẹo , mỗi đứa chia hai viên, mấy đứa trẻ mới vui vẻ rời .
Đem đồ đạc khiêng sân, Tống Vãn Trân liền bảo Tôn Trường Thiết xẻ một cái đùi heo liền với một cái chân giò lớn.
Xẻ xong liền bảo Tôn Bằng cầm theo cùng đến nhà chú thợ mộc Tống.
Tôn Trường Thiết cũng hiểu , Tam nha đầu đây là vẫn đang lo lắng cho việc học mộc của con trai y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-148-bai-su.html.]
Nàng đây bỏ của bỏ công còn bận tâm lo lắng, y cha thật đúng là vô dụng.
Sau khi nhận thêm một đơn máy trộn bột, chú thợ mộc Tống mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn ở nhà, ngoài nhận việc. Thấy Tôn Bằng phía Tống Vãn Trân xách một cái đùi heo lớn liền với chân giò, chú thợ mộc Tống giật một cái.
“Tam nha đầu, con gì ?”
“Sắp Tết nên gửi chú thợ mộc chút thịt ăn cho vui thôi ạ!”
Tống Vãn Trân đùa, bảo Tôn Bằng đặt đùi heo sang một bên.
Chú thợ mộc Tống xong thì vẻ mặt đồng tình, thậm chí chút sốt ruột Tống Vãn Trân.
“Con nha đầu , chú thể nhận thịt heo của con, chú đáng lẽ mua chút thịt mang đến cho các con mới , hai ngày nay đồ nên rảnh rỗi mà .”
Chú thợ mộc Tống quả thật mua chút đồ mang đến, để cảm ơn Tống Vãn Trân thật , hai ngày nay vì vội vã chiếc máy trộn bột nên mới chậm trễ thời gian.
Thợ mộc Tống đang một chân dẫm lên khúc gỗ để cố định, một tay giữ chặt, tay còn cầm cưa xẻ gỗ.
Vừa chuyện với Tống Vãn Trân, ông liền định buông chân xuống, ngừng việc đang .
15. Tống Vãn Trân liếc mắt hiệu cho Tôn Bằng, Tôn Bằng lập tức hiểu ý tiến lên, đỡ khúc gỗ để thợ mộc Tống buông chân xuống, nhận lấy cưa, cẩn thận rút khỏi gỗ.
Động tác khiến thợ mộc Tống chút ngượng nghịu.
"Không , tự . Tiểu t.ử Đại Bằng thật mắt cần cù, nhất định sẽ tìm một nàng dâu ."
Tôn Bằng thợ mộc Tống khen chút ngượng, nếu tam nhắc nhở, vẫn còn ngây ngốc đó. Xem học hỏi tam nhiều hơn, đặc biệt là học cách nhanh mắt nhanh tay, như sư phụ mới thích.
Tống Vãn Trân nhướng mày, nếu thợ mộc thúc như thì thật sự cho nàng một khởi đầu .
"Ôi chao, đừng nhắc nữa. Huynh Đại Bằng của sính lễ đều chuẩn xong xuôi, thế mà nhà gái cuối cùng nhất quyết chịu."
Tôn Bằng đang suy nghĩ để trở nên lanh lợi hơn, chợt Tống Vãn Trân nhắc đến chuyện hôn sự của , lập tức đỏ bừng mặt cúi đầu vì hổ. Tam đột nhiên chuyện hôn sự của chứ, hôm nay đến đây chuyện chính ?
Trong lòng Tôn Bằng chút lo lắng, nghĩ nếu thợ mộc thúc từ chối thì cũng là hợp tình hợp lý, nên cũng dám ôm quá nhiều hy vọng.
"Là ?"
Bản tính hóng chuyện của thợ mộc Tống kích hoạt, sự tò mò bùng nổ. Đàn ông mà buôn chuyện thì cũng chẳng kém gì đàn bà.
"Trước hai nhà ý định kết , nhà gái nhất định tám lạng sính lễ. Trước đó nhà đại cữu của đang túng thiếu nên vẫn đưa ."
"Tám lạng bạc sính lễ, nhà gái đúng là dám đòi! Mười dặm tám thôn hiếm sính lễ nào cao đến thế!"
" đó thợ mộc thúc! Điều đáng giận nhất là tám lạng sính lễ khó khăn lắm mới chuẩn xong, chê Đại Bằng của nghề nghiệp gì. Thúc xem, đây là bắt nạt trung thực ? Nhà suy nghĩ sớm, cứ kéo dài mãi gì."
Tống Vãn Trân đầy phẫn nộ, thợ mộc Tống xong cũng giận tím mặt.
"Đại Bằng , con cũng đừng quá buồn. Nhà gái đó vốn dĩ thật lòng kết với con . Ngay từ đầu là kéo dài thời gian để xem tình hình nhà khác ."
Ôi chao ôi chao ~
Tống Vãn Trân còn vỗ tay cho thợ mộc Tống. Ông thông minh , ruột bắt nạt thì hồ đồ .
--- Gã cha tệ bạc bỏ vợ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -