Tra Cha Bỏ Vợ Bỏ Con? Chúng Ta Ăn Thịt Ngươi Đừng Thèm - Chương 13: Bị đánh ---

Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:14:43
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Thiên Kha xong lời vốn cho rằng Tống Vãn Trân sẽ sợ hãi cầu xin đừng đoạn , đương nhiên dù nàng cầu xin cách nào thì hôm nay cũng nhất định diệt trừ hậu họa vĩnh viễn, nhưng nhất định thấy hai con nàng mềm yếu cầu xin thì lòng mới cảm thấy thoải mái một chút.

 

“Được, dù cũng sẽ theo nương , kể từ khi nương hòa ly, với các ngươi cũng cần duy trì mối quan hệ , đứt thì đứt thôi.”

 

Ưm... Ưm...?

 

Tống Thiên Kha và Tống lão thái thái đều ngẩn một chút, Tống Vãn Trân dễ dàng đồng ý như thế? Nàng ầm ĩ, nàng ầm ĩ thì bọn họ mà giễu cợt, chế nhạo nàng chứ!

 

Tống lão thái thái thậm chí cảm giác đúng ý con nha đầu c.h.ế.t tiệt .

 

Tôn Xảo Vân Tống Vãn Trân đồng ý nhanh gọn như , trong lòng chút tự trách, nhưng ngăn cản, cha và bà nội như cần cũng , đoạn thì đoạn thôi!

 

Tống Vãn Trân về phía tiểu đậu đinh Tống Vân Phi vẫn luôn một bên, từ lúc đầu lời nào, chỉ ở góc tường lạnh lùng tất cả.

 

Một đứa trẻ tám tuổi chút phản ứng khi mẫu ức hiếp, nhưng khi Tống lão thái thái bệt xuống đất, chủ động đưa tay đỡ bà dậy.

 

“Ngươi đó, ngươi Tống gia thôn với chúng , theo họ huyện thành?”

 

Tống Vân Phi ngờ Tống Vãn Trân đột nhiên hỏi , mặt sinh một thoáng do dự liền về phía Tống lão thái thái và Tống Thiên Kha.

 

“Nãi nãi, cha, con theo các huyện thành!”

 

Cái đáp án Tống Vãn Trân sớm liệu , tiểu t.ử nhỏ mà quỷ quyệt, thừa hưởng chút gì , tâm can lang sói thì giống hệt Tống Thiên Kha.

 

“Vân Phi ~”

 

Tôn Xảo Vân ai oán kêu lên một tiếng, nàng cũng ngờ con trai theo con Tống Thiên Kha , thằng bé vẫn còn nhỏ như rời xa chạy đến huyện thành xa xôi như , thể tự chăm sóc cho bản .

 

Nghe Tôn Xảo Vân gọi , Tống Vân Phi mím môi .

 

“Nương, và tỷ tỷ lời cha và nãi nãi, cha cho thư hòa ly là lòng nhân từ của Tống gia , tỷ tỷ hôm nay đối với cha và nãi nãi bất kính như , đều là dạy dỗ tỷ tỷ, con mới theo các , con theo cha để học quy củ thật , mới tiền đồ.”

 

Tống Vân Phi xong liền lùi một bước tiến gần Tống Thiên Kha, đương nhiên theo cha và nãi nãi huyện thành hưởng phúc, nhà Cử nhân lão gia ngày nào cũng ăn thịt, mới theo ngốc ở Tống gia thôn chịu khổ.

 

Tống Vân Phi tuổi còn nhỏ, sự ghét bỏ đối với Tôn Xảo Vân hầu như đều hiện rõ mặt.

 

Thân thể Tôn Xảo Vân kích thích lảo đảo một bước, nàng cũng ngờ đứa con trai nàng từ nhỏ thương yêu đến lớn những lời như .

 

Hắn tuy còn nhỏ, nhưng cũng tám tuổi , đứa trẻ từ nhỏ thông minh, tám tuổi sớm thể phân biệt thị phi đúng sai .

 

Càng nghĩ rõ ràng những điều , trong lòng Tôn Xảo Vân càng thêm chua xót.

 

“Tốt, lắm, nếu con huyện thành hưởng phúc, nương cũng ngăn cản con đường phú quý của con.”

 

Có lẽ hôm nay Tống Thiên Kha tổn thương quá sâu, Tôn Xảo Vân còn sức lực và kiên nhẫn để thuyết phục lựa chọn của con trai nữa.

 

Sắc mặt Tống Vân Phi trắng bệch vài phần, cho rằng nương sẽ nỡ rời , sẽ lóc ôm cho .

 

, trong mắt nương chỉ thất vọng, thậm chí thêm một cái nào nữa.

 

Nghe Tống Vân Phi theo , mặt Tống Thiên Kha lập tức hiện vài phần đắc ý, về phía Tống lão thái thái.

 

“Vân Phi tuổi nhỏ hiểu chuyện như , vẫn là mẫu dạy dỗ .”

 

Tống lão thái thái bĩu môi, lựa chọn của Tống Vân Phi khiến họ nở mày nở mặt nhiều.

 

Mặc dù ban đầu bọn họ cũng định khi huyện thành sẽ mang theo Tống Vân Phi, dù con trai con rể nhà , mang theo một đứa con riêng cũng , nhưng đến lúc để giữ thể diện bà thể mang theo .

 

Tống Vãn Trân lãng phí thời gian nữa, đầu về phía Lý Chính.

 

“Lý Chính thúc, phiền giúp chúng một phần đoạn thư .

 

Viết cả đại ca nhà , nhị tỷ, và cả nữa.”

 

Viết nhị nha đầu lên Lý Chính còn thể hiểu , đại ca Tống gia c.h.ế.t , một c.h.ế.t còn lên gì.

 

Thấy Tống Lý Chính lộ vẻ nghi hoặc, Tống Vãn Trân liền trong lòng ông đang nghĩ gì, nhưng khi cãi vã, nàng còn tranh thủ xem một quẻ cho đại ca Tống Vân Khởi. Hiện giờ Tống Vân Khởi thể đại an, nhưng phương vị bất biện.

 

Nói cách khác, Tống Vân Khởi vẫn c.h.ế.t, nhưng đang ở nơi .

 

“Ngài cứ giúp . Đại ca năm xưa chính là do nãi nãi hại c.h.ế.t, cho dù còn ở đây nữa, chắc chắn cũng hận bà thấu xương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tra-cha-bo-vo-bo-con-chung-ta-an-thit-nguoi-dung-them/chuong-13-bi-danh.html.]

 

Lời của Tống Vãn Trân quả là đủ thâm độc, cũng đủ lý lẽ, ngay cả dân làng trong sân cũng cảm thấy nàng tình lý.

 

“Ngươi cái đồ tiện tì con ~”

 

Tống lão thái thái tức đến nghiến răng nghiến lợi, những lời nàng khiến Tống lão thái thái cảm thấy đêm về khó mà yên giấc.

 

Nhớ đến con trai cả, Tôn Xảo Vân lau nước mắt, Tam Nha đầu đây là còn nhớ đến nó.

 

Tống Lý Chính bắt đầu đoạn thư, cả đời ông đầu tiên đoạn thư cho khác, cũng là đầu tiên còn đoạn với khuất.

 

Một bên khác, con trâu già thở hổn hển chạy một mạch, nhà họ Tôn cuối cùng cũng đến thôn Tống gia.

 

Vừa thôn Tống gia liền thấy hai bà lão đang phơi lương thực ở đầu thôn trò chuyện.

 

“Ôi chao, thật chẳng ngờ, cái tên họ Tống độc ác đến , dám chuyện hưu thê!”

 

“Haizz, đàn ông mà, đứa nào đứa nấy đều là thứ tiện nhân, bình thường cái cô Tôn thị đối với quá .”

 

Người nhà họ Tôn xong lòng nguội lạnh một nửa, lúc bọn họ mới tới, Tôn Xảo Vân chắc chắn hưu .

 

“Ta mà, đến đây cũng vô ích thôi!”

 

Phùng thị lẩm bẩm, trong lòng trăm ngàn bất mãn với cô em chồng , tất cả đều là do nàng tự chuốc lấy, đúng, nàng chính là đối xử với nam nhân quá , chiều hư nam nhân, thật đáng đời!

 

Tôn Trường Thiết giao roi cho Tôn Trường Cương, mạnh mẽ nhảy khỏi xe bò, chạy thẳng về phía nhà họ Tống.

 

“Đại ca ~”

 

Tôn lão Hán gọi một tiếng, thằng cả nhà ông tính tình nóng nảy.

 

“Thằng hai, mau lái xe nhanh lên, đừng để đại ca ngươi gây án mạng.”

 

Tôn lão Hán gọi Tôn Trường Thiết một tiếng, tên tiểu t.ử chạy nhanh như chớp, lao xa cả trăm mét, bất đắc dĩ ông chỉ thể bảo Tôn lão nhị lái xe nhanh hơn.

 

Phùng thị hận thể đuổi kịp Tôn Trường Thiết mà đạp cho một cước, đừng để thật sự chạy tới đ.á.n.h c.h.ế.t cái tên họ Tống , thì nàng chẳng sẽ thủ tiết ?

 

Tống Vãn Trân nhận đoạn thư, tảng đá lớn trong lòng cũng hạ xuống.

 

“Tống Thiên Kha, ngươi cái đồ ch.ó má, ngươi dám ức h.i.ế.p , hôm nay nhất định đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”

 

Giọng thô kệch trầm hùng từ cổng lớn nhà họ Tống vọng tới.

 

“Ôi chao, đại ca nhà họ Tôn tới ~”

 

Tôn Trường Thiết cao to vạm vỡ, hình tam giác ngược với cơ bắp cuồn cuộn, mặt tự mang theo ba phần uy áp.

 

Dân làng tự giác dọn một lối , trơ mắt gã hán t.ử cao hơn cả một cái đầu chỉ vài bước đến cửa nhà.

 

“Đại ca ~”

 

Tôn Xảo Vân còn kịp gọi xong một tiếng đại ca, Tôn Trường Thiết vung tròn cánh tay đ.á.n.h thẳng Tống Thiên Kha.

 

Mèo con Kute

Đừng thấy Tôn Trường Thiết vóc vạm vỡ to lớn, nhưng tốc độ quyền thật sự nhanh.

 

“Ầm ~”

 

Cú đ.ấ.m đó chắc nịch, Tống Thiên Kha kêu đau một tiếng, ngã thẳng xuống đất.

 

Hắn là một quanh năm việc, tay tấc sắt, Tôn Trường Thiết đ.á.n.h chẳng khác nào đ.á.n.h gà con.

 

Cú đ.ấ.m cũng khiến tất cả mặt đều ngẩn tò te.

 

Bọn họ đều ngờ đại ca nhà họ Tôn tay nhanh đến , quyền cước mạnh mẽ đến thế, dân làng trong sân đều trợn tròn mắt hít một ngụm khí lạnh.

 

Tôn Đại Quyền của mười dặm tám thôn quả là hư danh, chọc nổi, chọc nổi!

 

Tôn Trường Thiết là thợ săn nổi danh khắp mười dặm tám thôn, mỗi năm lên núi săn bắn, săn nhiều nhất, săn nhiều lượng nhiều, mà là vì con mồi săn đều là những con vật to lớn, thậm chí một thể săn một con heo rừng lớn.

 

--- Tra cha bỏ vợ bỏ con? Chúng ăn thịt ngươi đừng thèm -

 

 

 

Loading...