TỔNG TÀI TÂM CƠ - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-11-10 00:51:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-11-10 00:51:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Hứa Dương trằn trọc mãi ngủ nổi, trong đầu hiện lên cảnh ở sân bay: Thẩm Tinh Dã đẩy xe lăn, xe là một đại mỹ nhân, xung quanh còn cả Lương Nghiễn Chi. Như thế đủ thấy tình cảm mấy thiết.
Ngoài cửa, tiếng gõ vang dứt. Cô đó là Thẩm Tinh Dã, đến để giải thích. Trái tim như ong chích—nếu tha thứ, cả hai sẽ hòa; nếu , họ sẽ còn cãi vã vì phụ nữ .
, cô nghĩ, tình cảm là mối tình đầu đúng nghĩa của . Vậy thì, dù là “tội c.h.ế.t”, cũng nên cơ hội giải thích.
Hứa Dương xỏ dép lê, bước cửa, khẽ chỉnh tóc mở cửa.
Thẩm Tinh Dã vội ngoài, chỉ mặc áo da mỏng. Trong khoảnh khắc, cô xót xa cho , nhưng nhớ nhận lời giải thích nên nén .
Cô thản nhiên hỏi:
“Có chuyện gì ?” “Dương Dương, khát.”
Ý tứ rõ— nhà.
Cô nghiêng để bước . Với chiều cao hơn mét tám mấy, khi cạnh cô, tạo cảm giác áp lực khác thường. Hứa Dương rót cho một cốc nước ấm đưa tới:
“Uống .”
Ngón tay chạm tay cô, giọng khàn khàn: “Dương Dương, xuống , giải thích.”
Anh nhíu mày, suy nghĩ một thoáng từ tốn :
“Cô tên Tần Đình, là cháu gái của thuộc hạ cũ ông nội . Hồi từng ở nhà họ Thẩm vài mùa hè. Chân thương, ba năm qua trị bệnh ở nước ngoài, nay mới về nước. Anh sân bay đón, tình cờ gặp A Nghiễn, nên cả nhóm về cùng.”
Từ lời , Hứa Dương nắm lấy mấy điểm mấu chốt:
“Thuộc hạ cũ của ông nội”… “từng ở nhà họ Thẩm”… “chấn thương ở chân”.
Với những như họ, từng một đoạn tình cảm cũng chẳng chuyện hệ trọng. Thẩm Tinh Dã từng , với , cô là mối tình đầu. Vì thế, trong lòng cô dấy lên một dự cảm chẳng lành.
“Cô thích .”
Hứa Dương dứt khoát, dùng câu hỏi. Bởi phụ nữ với tình cảm, luôn nhạy bén.
Thẩm Tinh Dã gật đầu:
“ thích cô chút nào. Hiện giờ cô ở nhà họ Lương, sẽ sắp xếp để cô chuyển sang căn hộ tên .”
Trái tim vốn buộc thành nơ đỏ, nay bỗng rối tung. Hứa Dương thở dài— lẽ Thẩm Tinh Dã chỉ là do ông Tơ bà Nguyệt sắp đặt, để cô quên Lương Nghiễn Chi. Nhiệm vụ xong , “cứu rỗi” khác.
“Thẩm Tinh Dã, nghĩ… thật , hai mới đúng là cùng một thế giới ? Tần Đình thể tùy ý ở trong nhà , ngày nào cũng gặp , thể dọn căn hộ tên . Giữa các vốn gắn bó. Cho dù tình cảm, nhưng đối xử với cô như thế, nếu là phụ nữ, em cũng sẽ nghĩ cơ hội.”
Hứa Dương lên, xung quanh toát lạnh: “Anh . Cả hai chúng , nên suy nghĩ kỹ .” Suy nghĩ xem, nên tiếp tục tình cảm . Nếu tiếp tục, thì tiếp tục thế nào?
Ánh mắt Thẩm Tinh Dã tối , n.g.ự.c như bọt biển chèn nén, yết hầu khẽ chuyển động:
“Dương Dương, với cô gì. Chỉ cần thu xếp thỏa là .”
“Vậy ? Vậy sắp xếp . Em cần nghỉ. Ra ngoài nhớ khóa cửa .”
Hứa Dương thẳng thừng bước phòng ngủ, khóa chặt.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-tam-co/chuong-130.html.]
Trước đêm Nguyên tiêu.
Hứa Dương về quê một chuyến.
Quê cô ở vùng nông thôn Nam Thành.
Trong lúc trò chuyện, cô nhắc đến chuyện trường cấp ba mời cô về phát biểu. Hứa Dương cho rằng việc diễn thuyết nên để thương gia giàu , còn —một minh tinh—nào gì.
Cô ngả sofa, lắc đầu:
“Không hợp với con . Ba , con chỉ ở nhà một hôm . Con mệt thêm.”
Mẹ cô mỗi năm cô chỉ về một đêm, nên cả năm tích góp lời , đều dồn hôm nay.
“Nếu phát biểu, thì xem mắt . Con cũng còn nhỏ. Không thể như mấy trong giới giải trí, muộn cưới muộn sinh, phá thai nọ—tuyệt đối . Năm nay, Nam Thành một gia đình giàu, mỏ than, tài sản mấy trăm triệu.”
“Với điều kiện của con bây giờ, gả cho nhà đó là thích hợp nhất. Chiều mai con bay, thể đưa con sân bay.”
Hứa Dương thao thao bất tuyệt, tai tự động bật chế độ phòng thủ.
Cô đang nhóm chat—trợ lý đều nghỉ, cả năm vất vả .
Cô đành tự mở ứng dụng mua vé, nhấc mắt hỏi: “Ý là, con ăn trưa với ?”
Mẹ cô tưởng con “ngộ” , mặt mừng rỡ, nếu chuyện thành, nhà họ Hứa chắc chắn nở mày nở mặt.
“ , đặt nhà hàng ngon nhất thị trấn, chuẩn phòng riêng. Người còn , con là ngôi , cần gian riêng.
Thật chu đáo.”
Hứa Dương mím môi gật đầu, chọn chuyến bay lúc 7 giờ sáng hôm , đặt luôn xe đưa đón. Như , khi phát hiện, cô thể rời , tránh chặn .
Cô tự lên kế hoạch “bỏ trốn”. ngờ, tối hôm đó ăn cơm, cả bảy cô tám dì chen chúc trong nhà, cô như… chim công trong vườn thú.
Ai nấy thi kể chuyện “từng chăm lo cho Hứa Dương”: “Dương Dương , ngày xưa dì cả mua kẹo cho con ăn.”
— thực , con gái dì cào rách tay cô, kẹo chỉ là phí bịt miệng.
“Dương Dương , chú út từng dẫn con ăn hàng.”
— Rồi cô rửa bát trả tiền.
……
Mỗi năm, cô phát cho họ ít lì xì. càng nổi tiếng, cô càng lấy hãnh diện, thấy con gái thế, khoe thì phí.
Mọi từ già đến trẻ cô. Hứa Dương lấy từ túi một xấp bao lì xì, cất giọng:
“Năm nay khác năm. Sáu năm từ khi debut, cháu đều tặng mỗi ba vạn. Cháu tự thấy đủ nghĩa tình. Còn các đối xử với cháu , trong lòng mỗi tự cán cân. Cứ khăng khăng biến đen thành trắng, cháu cũng thêm. Nào, mỗi nhận một bao .”
Dù phong bì mỏng hơn, nhưng bề ngoài ai nấy vẫn vui vẻ—ngôi , tay vốn hào phóng.
Khách khứa về hết, Hứa Dương lê mệt mỏi trở về phòng. Mẹ cô phía :
“Dương Dương, con thích về nhà? Những họ hàng đều từng giúp . Con phát phong bì thế, đủ rộng rãi ?”
Hứa Dương giơ tay xoa trán, nóng ran.
Cô nghĩ— lẽ đây là hội chứng chia tay.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.