7,
Tôi ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào bài đăng trên Weibo của Lục Tinh Dạ mà đầu óc trống rỗng.
"Thích là thích. Không cần ai định đoạt."
Dòng trạng thái đơn giản nhưng lại đủ khiến cả giới giải trí chao đảo.
Bình luận dưới bài đăng nổ tung trong vòng vài phút.
[ Đây là đang tỏ tình công khai sao? ]
[ Không thể nào! Người trong lòng anh ấy chắc chắn là Lâm Tiêu! ]
[ Lẽ nào thật sự là cô diễn viên vô danh kia? ]
Tôi buông điện thoại xuống, chưa kịp tiêu hóa hết cơn sóng gió này thì điện thoại đã reo lên.
Là số của trợ lý anh.
Vừa bắt máy, giọng nói trầm thấp của Lục Tinh Dạ đã vang lên:
"Em xem Weibo rồi à?"
Tôi hít sâu một hơi:
"Anh đang làm cái quái gì vậy?"
Anh khẽ cười, giọng lười biếng:
"Bày tỏ tình cảm."
Tôi suýt nữa tức đến n/ổ phổi.
"Anh điên rồi sao? Bây giờ cả giới giải trí đều đang đồn đoán về em! Anh không sợ chuyện của chúng ta bị lộ à?"
Lục Tinh Dạ không chút bận tâm:
"Có lộ cũng đâu sao."
Tôi cứng họng.
Sao người đàn ông này có thể thản nhiên đến thế?
Chương trình vẫn đang quay, tôi còn đang là mục tiêu công kích của dư luận, vậy mà anh lại trực tiếp đẩy tôi lên đầu sóng ngọn gió.
Tôi bóp trán, giọng đầy bất lực:
"Lục Tinh Dạ, anh đừng có tùy hứng như vậy nữa."
Bên kia đầu dây im lặng vài giây, rồi anh chậm rãi nói:
"Anh không tùy hứng. Anh chỉ không muốn thấy em bị bắt nạt mà không thể làm gì."
Tôi sửng sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-lanh-lung-cung-vo-len-may/chuong-4.html.]
Nhưng chưa kịp trả lời, cuộc gọi đã kết thúc.
Tôi thở dài, cảm thấy mọi chuyện ngày càng vượt khỏi tầm kiểm soát.
Và đúng như dự đoán, sáng hôm sau, sóng gió còn chưa lắng xuống thì một drama khác đã ập tới.
8,
Lâm Tiêu vẫn là người đầu tiên xuất hiện trên Weibo với bài đăng mới.
"Có những chuyện không thể nói rõ, nhưng lòng người thì ai cũng tự hiểu. Tôi không trách ai cả, chỉ mong mọi thứ luôn chân thành."
Bài đăng đầy ẩn ý ngay lập tức được fan cô ta suy diễn ra đủ thứ kịch bản.
[ Tiêu Tiêu của chúng ta đang ám chỉ chuyện gì vậy? ]
[ Chắc chắn là Tiêu Tiêu đang nói về Lục tổng! ]
[ Đúng rồi! Lục tổng trước giờ chỉ lạnh lùng với phụ nữ, vậy mà giờ lại tỏ ra dịu dàng với người khác! ]
Không ngoài dự đoán, những bình luận chĩa mũi dùi về phía tôi lập tức tăng vọt.
Tôi lướt qua mà không buồn để ý.
Nhưng có vẻ Lâm Tiêu không định dừng lại ở đó.
Bữa trưa hôm ấy, khi tôi đang ăn, cô ta bỗng nhiên bước đến, dáng vẻ yếu đuối nhưng giọng nói đủ lớn để tất cả mọi người đều nghe thấy:
"Hy Hy, tôi có thể nói chuyện với cô một chút không?"
Tôi ngước mắt nhìn, trong lòng đã lờ mờ đoán được cô ta định làm gì.
Lâm Tiêu mím môi, giọng đầy ủy khuất:
"Chuyện này tôi vốn không muốn nói ra, nhưng tôi thật sự không chịu nổi nữa... Tôi không hiểu vì sao tôi lại trở thành mục tiêu công kích của fan. Tôi chưa bao giờ có ý muốn giành giật ai cả."
Cả bàn ăn im lặng, nhưng không khí đã thay đổi rõ rệt.
Tôi buông đũa, cười nhạt:
"Cô đang ám chỉ điều gì vậy?"
Lâm Tiêu lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ:
"Tôi không có ý ám chỉ gì cả. Tôi chỉ muốn nói rằng, nếu giữa cô và Lục tổng có gì đó, tôi sẽ rút lui."
Một câu nói, đủ để định hình tôi thành kẻ chen chân vào mối quan hệ của họ.
Tôi nhìn thẳng vào cô ta, cười lạnh:
"Cô thực sự nghĩ rằng mình quan trọng đến mức ai cũng muốn tranh giành sao?"
Lâm Tiêu cứng đờ.
Cảm ơn vì đã đọc truyện, nếu truyện không hay mong cậu góp ý nhẹ nhàng. Tớ là newbie ạ^^
Tôi đứng dậy, không buồn giải thích thêm.
Dù sao thì, cuộc chơi này vẫn chưa kết thúc.