“Phải thì sao, mà không phải thì sao? Tùy anh muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, Lục Tĩnh Vũ, tôi nói cho anh biết, tôi đang ở giai đoạn tinh thần rất tốt, đừng có chọc tức tôi, hơn nữa tôi không có khả năng giúp anh, dù có đi chăng nữa, vậy xin thử hỏi Lục tổng, đây là thái độ cầu xin người khác giúp hay sao?”
Lục Tĩnh Vũ hít thở sâu, bộ dạng luống cuống, lấy tay xoa đầu: “Xin lỗi, Noãn Noãn, anh thật sự rất sốt ruột, anh sắp đi đến đường cùng rồi em biết không?”
“Phì ~” An Noãn Noãn bị bộ dạng bực bội của Lục Tĩnh Vũ làm cho buồn cười, giống như nghe thấy chuyện cười nhất thế giới vậy, làm cô bật cười. Cô che miệng cười một tiếng rồi bắt đầu thu lại nụ cười, lạnh lùng nói: “Lục Tĩnh Vũ, sao đột nhiên tôi lại thấy anh không chín chắn như vậy nhỉ? Dù anh có gặp rắc rối tày trời thì tìm tôi cũng có tác dụng gì chứ? Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi, anh bình tĩnh, suy nghĩ bằng lí trí đi, tôi là người giúp được anh sao?”
Lục Tĩnh Vũ mím chặt đôi môi mỏng, nhìn An Noãn Noãn hồi lâu rồi mới nói: “Noãn Noãn, bây giờ ngay cả Đường Thần cũng không hợp tác với nhà anh rồi, em biết không?”
“Hết thời gian rồi, cậu chủ Lục.” Người nào đó không biết từ lúc nào mà thần không biết quỷ không hay đứng cạnh An Noãn Noãn rồi, nhìn Lục Tĩnh Vũ không nhanh không chậm nói xong, liền kéo An Noãn Noãn đi.
“Cố thiếu!” Lục Tĩnh Vũ vội vàng gọi một tiếng.
Cố Bắc Thần ấn người An Noãn Noãn quay đầu lại, chắc là vì hôm nay Cố Bắc Thần không mặc quân phục. Anh vốn dĩ có thân hình góc cạnh rắn rỏi, hôm nay mặc thường phục màu kaki trông lại càng giống côn đồ hơn, nhìn Lục Tĩnh Vũ trong bộ vest, giày da và áo choàng, dáng vẻ nhíu mày hướng lên trên: “Cậu chủ Lục còn chuyện gì nữa không?”
Lục Tĩnh Vũ nhìn thẳng vào Cố Bắc Thần, ánh mắt của người nào đó giống như mãnh thú phun ra tia lửa có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Lục Tĩnh Vũ cắn răng nói ra: “Đúng vậy, tôi tìm cậu chủ Cố có việc, có thể nói chuyện riêng được không? Chỉ tốn mất mấy phút của anh thôi?”
An Noãn Noãn vừa nghe đã thấy tức giận, lườm Lục Tĩnh Vũ: “Anh tìm anh ấy làm gì? Anh ấy không quản lý công việc của tập đoàn tài chính Cố Thị, anh tìm anh ấy vô dụng thôi.” Người phụ nữ nào đó giống như gà mẹ bảo vệ gà con đứng trước Cố Bắc Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-993-co-soai-that-ngoan-doc.html.]
Lục Tĩnh Vũ cũng không tức giận, chỉ nhìn vào mắt Cố Bắc Thần, đợi phản ứng của anh.
Cố Bắc Thần vừa nghe lời nói của An Noãn Noãn, đã nhếch khóe miệng, nụ cười ấy thật đắc ý làm sao, nhìn sang Lục Tĩnh Vũ, nhướn mày: “Anh cũng thấy rồi đấy, vợ tôi không cho tôi nói chuyện riêng với anh, nói thẳng ra cô ấy có cái bóng tâm lý, nhưng mà…”
Anh ta cố ý nói kéo dài, rũ mắt nhìn sang An Noãn Noãn, khuôn mặt dịu dàng ngọt ngào nói: “Em yên tâm, xu hướng giới tính của anh trước giờ vẫn rất bình thường, hứng thú với người khác giới càng luôn kén chọn, ngoài em ra còn có ai lọt vào mắt xanh của bổn thiếu gia chứ?”
Lục Tĩnh Vũ có nằm mơ cũng không ngờ thái tử gia của nhà họ Cố lại miệng lưỡi cay nghiệt như vậy, nhưng bây giờ anh ta đang cầu xin người khác, chỉ có thể nuốt cục tức này.
Giọng điệu của Cố Bắc Thần hạ xuống, xoa đầu An Noãn Noãn: “Ra chỗ kia chơi đi, lát anh qua đó.”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần và Lục Tĩnh Vũ đứng đối diện nhau, có những người sinh ra đã có khí thế, làm bạn khi đối diện với anh ta, đã thua ngay một đoạn dài.
Cố Bắc Thần nhìn đồng hồ: “Nói đi, năm phút.”
Sau khi Lục Tĩnh Vũ bày tỏ xong ý của anh ta, Cố Bắc Thần lại xem đồng hồ một cách tượng trưng rồi gật đầu: “Ừ, tôi biết rồi, nhưng tôi có một điều kiện.”
“Mời Cố thiếu cứ nói.” Lục Tĩnh Vũ rất sốt sắng, sợ giây tiếp theo anh sẽ đổi ý.
Cố Bắc Thần liếc nhìn anh ta rồi nói: “Tặng người phụ nữ đó của anh đến Lan Phường cao cấp, cho các lão đại chơi.”