Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Thị bây giờ đang khó khăn, mấy tài phiệt lớn trong giới kinh doanh của Hải Thành không ai rót vốn cho họ, còn nhà họ Mục vốn dĩ không phải người kinh doanh, họ cơ bản đều đi theo con đường làm quan, hoàn toàn dựa vào con đường không chính thống để duy trì doanh nghiệp nhà họ. Trước đây có vài tài phiệt lớn thỉnh thoảng có hợp tác với họ, là vì khi đó anh em nhà họ Mục đều đang ngồi ở các vị trí quan trọng, có thể mang cho họ được chút lợi ích, còn bây giờ thì sao?
Vị trí trên con đường làm quan của họ bây giờ chỉ dậm chân tại chỗ, mà còn càng làm càng tệ, toàn là những vị trí nhỏ chẳng có chức quyền gì, còn công ty nhỏ của nhà họ Mục trong mắt các tài phiệt lớn chỉ là trò trẻ con, ai thèm để ý chứ.
Bây giờ, Lục Thị và Mục Thị rơi vào khó khăn, hai nhà Lục-Mục nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có An Noãn Noãn mới trả thù hai nhà bọn họ, nếu không tại sao các tài phiệt đó kết hợp với nhau chèn ép hai nhà bọn họ, nói thế nào cũng không chịu rót vốn cho hai nhà. Không ai rót vốn cho Mục Thị thì còn có thể hiểu được, vì dù gì doanh nghiệp nhà họ cũng không có nền móng, nhưng không nên bỏ qua Lục Thị chứ!
Khoảnh khắc nhìn thấy Cố Bắc Thần tựa vào khung cửa phòng họp ở “Phi Phàm” hôm ấy, Lục Tĩnh Vũ đã sững sờ, có lẽ hôm đó bị “Phi Phàm” đá ra khỏi cuộc chơi, là chủ ý của Cố Bắc Thần!
Đương nhiên, Lục Tĩnh Vũ cũng không nói những suy nghĩ và phỏng đoán của anh ta cho An Noãn Noãn nghe, chỉ nói ra những khó khăn anh ta đang gặp phải.
An Noãn Noãn nghe xong, ngẩng đầu lên nhìn Lục Tĩnh Vũ: “Thế thì sao?”
Lục Tĩnh Vũ mím môi: “Noãn Noãn, anh thật sự không tìm được người nào thích hợp hơn nữa rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-992-co-soai-that-ngoan-doc.html.]
An Noãn Noãn cau mày: “Tôi thích hợp sao? Thứ nhất tôi không có công ty, thứ hai không có bố mẹ vừa có quyền vừa có thế vừa có tiền, tôi giúp gì được cho anh chứ?”
Lục Tĩnh Vũ cắn môi: “Em nói với đại thiếu gia nhà họ Cố được không?”
“Anh ấy chỉ là một bệnh binh nghèo, nói với anh ấy thì có tác dụng gì? Anh đừng có túng quá làm liều, tôi chỉ là cô gái quê nghèo kiết xác không có ai dựa vào, còn người chồng, chỉ là bệnh binh nghèo, không giúp được anh đâu!”
Lục Tĩnh Vũ nghe thấy vậy cứ cau mày, cái cau mày ấy gần như có thể kẹp c.h.ế.t được một con ruồi rồi, một lát sau lại tiếp tục nói: “Noãn Noãn, coi như anh cầu xin em đấy, tuy anh biết anh không phải con người, đã làm tổn thương em, nhưng, đó không phải ý của anh. Noãn Noãn, anh biết em đang nói lời tức giận, chỉ cần em nói một câu với đại thiếu gia nhà họ Cố, Cố Thị chịu ra tay, Lục Thị nhà anh sẽ không sập xuống…”
An Noãn Noãn hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói: “Lục tổng, anh đừng ở đây nói đùa nữa được không? Tôi chỉ gả cho Cố Bắc Thần, không phải gả cho tập đoàn tài chính Cố Thị, đến bây giờ tôi vẫn chưa biết tập đoàn tài chính Cố Thị trong truyền thuyết ở đâu, tôi có năng lực gì giúp anh chứ? Chắc là anh coi trọng tôi quá rồi, coi tôi giống như vị hôn thê bản lĩnh Mục Hiểu Hiểu của anh rồi!”
Lục Tĩnh Vũ nhíu mày, yết hầu cuộn lên cuộn xuống hồi lâu mới nói: “Em, em đang báo thù anh đấy à?”
Mê Truyện Dịch