Ngày hôm sau, lúc An Noãn Noãn tỉnh dậy là bị tiếng chim hót như cãi nhau bên ngoài cửa sổ đánh thức dậy. Cô từ từ mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh. Người đi giường trống. Cô đưa tay ra xoa một chút. Vẫn còn lại chút độ ấm của anh. Cô nhẹ nhàng quay người qua. Toàn bộ đều là mùi của anh và một chút mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt.
Rất nhanh “cạch” một tiếng cánh cửa mở ra. Trên eo Cố Bắc Thần quấn một cái khăn tắm. Anh vừa đi vừa lau tóc. Mùi hương của dầu gội và sữa tắm càng làm tăng thêm sự trong lành của bầu không khí sáng sớm.
An Noãn Noãn giống như con mèo cuộn mình trong chăn. Đôi mắt trong veo nhìn giọt nước óng ánh lăn trên lồng n.g.ự.c cứng rắn của ai đó. Cô nuốt nước miếng một cái, gò má ửng hồng. Dựa theo tốc độ lại gần của anh, cô vùi đầu vào trong chăn hét lên: “Khốn nạn, mới sáng sớm anh đừng có hành hạ em nữa được không?”
Đêm qua suýt chút nữa cô bị tên khốn nạn đó hành hạ c.h.ế.t rồi!
“Ha ha.” Cố Bắc Thần cười ha hả, khom người xuống, nhẹ nhàng vén chăn ra rồi trầm giọng nói: “Phu nhân. Đây là đang nhắc nhở anh cái gì thế? Đêm hôm qua hình như ai đó có tiến bộ rất lớn. Ừmmm…” Anh vậy mà lại kéo dài âm sau ra trêu chọc cô.
Bởi vì tối hôm qua, lúc ban đầu An Noãn Noãn còn rất cự tuyệt và bài trừ. Nhưng người xấu xa nào đó vẫn luôn có trăm ngàn cách thức để khiến cô đầu hàng.
Mãi đến khi bị anh dạy dỗ, cô liền giống như trúng ta một người so với một người càng chủ động, táo bạo. Mãi đến khi anh buông tha, đầu óc cô không tỉnh táo liền ôm anh mà ngủ đến bây giờ.
Cho nên mới sáng sớm, lúc đối diện với anh, cô rất xấu hổ. Cũng không phải là bị Cố Bắc Thần ăn đến chết. Sao cô lại suy bại đến bước đường này chứ?
An Noãn Noãn trực tiếp kéo chăn che kín đầu. Cô ở trong chăn hét lên: “A, tên thối tha không cần mặt mũi. Anh cố ý. Anh, anh ra ngoài trước đi rồi em mới dậy.”
Cố Bắc Thần cong môi lên, vén chăn ra rồi cúi đầu xuống hôn lên khoé miệng cô: “Vậy nhanh lên. Anh chờ em ở phòng khách.”
An Noãn Noãn khinh thường nhìn anh: “Em còn chưa đánh răng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-973-tu-hoc.html.]
Mê Truyện Dịch
Anh dứt khoát gập chăn lại ôm cô dựa sát vào anh. Anh đưa một cốc nước tới bên miệng của cô, giọng nói dịu dàng: “Uống miếng nước súc miệng là được rồi.”
An Noãn Noãn liền thật sự uống nước. Kết quả cái cốc bị người nào đó lấy đi. Bản thân tự uống một ngụm, giống như hôn gián tiếp với cô, giúp cô súc miệng.
Nhưng nói như vậy, An Noãn Noãn đã bị người xấu xa nào đó hành hạ đến mức không thể cử động nằm trong chăn.
An Noãn Noãn không thể không thừa nhận rằng Cố Bắc Thần là một cao thủ trêu chọc người khác. Càng không thể bỏ qua việc anh là cao thủ hôn môi. Ở trên giường anh cũng là cao thủ khiến cô muốn chết.
An Noãn Noãn đã thở phì phò rồi. Cô mềm mại dựa vào n.g.ự.c anh, uể oải nói: “Cố Bắc Thần, không lẽ anh thật sự chưa từng đụng vào phụ nữ sao?”
Mỗi lần anh đều khiến cô mệt c.h.ế.t một trăm lần. Anh rốt cuộc là đói khát như thế nào?
Mặt Cố Bắc Thần đen như đ.í.t nồi, dùng sức nhéo mặt An Noãn Noãn: “Con bé thối tha, xem ra bổn soái dốc sức nhiều lần như vậy em còn không tin rằng bổn soái cũng là lần đầu tiên sao? Xem ra bổn soái lại phải biểu hiện thật tốt rồi…” Dứt lời, người nào đó chuẩn bị cởi áo ra.
An Noãn Noãn đột nhiên cảm thấy không ổn. Hôm nay hình như lời này nói sai rồi. Cô mau chóng rụt cổ lại, cười hi hi bên khuôn mặt đen như đ.í.t nồi của Cố Bắc Thần. Cô “chẹp chẹp” vài cái, làm nũng giả vờ ngoan ngoãn nói: “Không không không. Không phải là ý đó. Em. Ý của em là anh…”
Đột nhiên, An Noãn Noãn mở miệng nói: “Anh căn bản không giống như người làm chuyện đó lần đầu tiên. Sao anh lại hiểu nhiều như vậy?” Nói xong rồi, An Noãn Noãn ước gì có tự g.i.ế.c c.h.ế.t bản thân mình.
“Ha ha.” Cố Bắc Thần nghe thấy thì cười lớn. Cười xong anh mới xoa đầu của An Noãn Noãn: “Bổn soái đây là tự học. Đây cũng là bản tính trời sinh của đàn ông. Hiểu chưa!”