Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 94:2 Trái tim hoàn toàn nghe theo cảm xúc rồi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Hoàn lúc này mới cảm thấy bản thân mình thất lễ rồi, bất lực thở dài, xua tay: "Tôi là đang nghĩ một cô gái như cô, không thể bị dính mưa, bị cảm mất, vì vậy, cô vẫn nên dùng ô đi! Tôi đã rất lâu không tới nơi này, tuỳ ý đi dạo thôi, dính mưa một chút cũng không sao đâu.”

Thực ra, Sở Hoàn là đang nghĩ đến An Vũ Vy, hành động mở ô cho ông vừa rồi của Noãn Noãn đột nhiên kéo suy nghĩ của ông về hơn hai mươi năm trước.

An Noãn Noãn như trút được gánh nặng thở ra nhẹ nhõm, lông mày cong lên, nhẹ nhàng nói: "Dạ!"

Sở Hoàn đưa tay lên muốn xoa đầu cô, nhưng tay ông ta dừng trên không trung một lúc lại thu về rồi nhét vào túi quần.

Cùng lúc đó, tại dinh thự Sở gia ở Hải Thành, La Tây nhận được một cuộc gọi, bên kia báo cho bà ta: "Chị, quả nhiên anh rể đã đến trấn Cẩm Tú, người của em vừa mới báo tin, anh rể đang cùng với đứa con hoang kia từ chỗ mộ của bà cụ đi xuống núi. Chị, em nói chị nghe, bây giờ chính là một cơ hội tuyệt vời để ra tay."

La Tây nheo đôi mắt phượng của mình, giận dữ hét lên đầy căm hận: "Cái thứ vô dụng, mày không hại c.h.ế.t tao với La gia lòng mày không yên đúng không. Lần nào ra tay là lần đấy thất bại quay về, mày nói xem não mày không nhớ được gì, đúng không hả?”

La Cương cảm thấy oan ức: "Chị, chị là chị ruột của em, sao em có thể hại c.h.ế.t chị và La gia được chứ, trước đây em không thể thành công, nhưng lần này chị phải nghe em nói!"

“Được rồi.” Sau khi gầm lên hai chữ này, La Tây nói: “Được rồi, nói người của mày ngậm miệng lại, kêu họ coi như chưa thấy gì, chị chỉ muốn biết rốt cuộc ông ấy có đến trấn Cẩm Tú hay không thôi. Nhớ cho kỹ, chuyện hôm nay chỉ có mày và chị biết, người thứ ba, mày xem xem liệu mà giải quyết! Nhớ đừng để bất kì điểm yếu nào rơi vào tay người khác. "

Khi An Noãn Noãn và Sở Hoàn xuống đến giữa sườn núi, Sở Hoàn đeo kính râm vào, mà cô ân cần nói với Sở Hoàn: “Thị trưởng, hay là, nếu như ngài không chê thì có thể đến nhà tôi ăn bữa cơm, sau đó hãy rời đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-942-trai-tim-hoan-toan-nghe-theo-cam-xuc-roi.html.]

Đương nhiên Sở Hoàn muốn đến rồi, nhưng ông làm gì dám đến, hàng xóm láng giềng xung quanh An gia nhất định có người biết ông, liền bất lực cười nói: "Cám ơn cô gái, hay là quên đi, không đến tăng thêm phiền phức cho cô nữa." Lời vừa rơi xuống, ông chỉ vào một chiếc xe vô cùng bình thường đang đậu ở bên đường: “Xe tôi đang ở đây, giờ tôi tiện đường về lại thành phố luôn, cô đấy cứ mở miệng ra là gọi tôi ngài thị trưởng, giống y như Bắc Thần, sau này gọi tôi một tiếng chú là được rồi.”

An Noãn Noãn nhìn một người cao quý đang bên cạnh mình lúc này, nói những lời ấm áp như vậy với cô, vẫn là có thận trọng, cắn môi dưới: "A? Như vậy không tốt lắm!"

Sở Hoàn rốt cuộc nhịn không được, giơ tay xoa xoa trên đầu An Noãn Noãn: "Chuyện này có gì mà không tốt." Dứt lời, ông vuốt kính râm nói: "Kia là mấy người đang đợi cô sao?"

Mê Truyện Dịch

"Vâng, thị trưởng ..." Cô vẫn không đổi được gọi là chú Sở Hoàn.

Sở Hoàn bất lực thở dài: "Vậy thì mau qua đó đi! Trời mưa lạnh, về nhà sớm đi!"

Sau khi Sở Hoàn nhìn An Noãn Noãn cùng chị Quyên họ lên xe thì mới vào trong xe mình, nói với Trương Diễm trước mặt: "Trở về đi!"

Trương Diễm đã đi theo Sở Hoàn nhiều năm rồi, đối với chuyện Sở gia bọn họ cậu hiểu rất rõ, cậu liếc mắt nhìn kính chiếu hậu nói: "Ngài quyết định dừng lại ở đây sao?"

Sở Hoàn dựa đầu vào ghế phía sau, rất lâu sau mới nói: "Cũng chỉ có thể đến đây thôi, con bé từ sau biến cố năm đó căn bản là vẫn chưa hồi phục, con bé thực sự không nhận ra tôi.”

Trương Diễm gật đầu: "Thật ra, đối với đại tiểu thư mà nói, cô ấy như vậy cũng tốt, nghe nói gả cho quý tử nhà Cố gia, thật sự cũng là phúc khí của cô ấy.”

Loading...