Chương 933:2 HẾT TRUYỆN
Đột nhiên, Cẩm Phong đứng dậy, xách balo và rời đi.
Lúc này, mặt trời lặn ở một hướng khác kéo theo bóng của người đàn ông dài ngoằng, khi Cẩm Phong tìm đến một con đường mới phát hiện, nơi này rất lâu rất lâu trước đây, khi anh vẫn là quản lí của Sở Kiều Kiều, cùng cô ấy đến nơi này quay phim quảng cáo, khi đó cô ấy nói rằng, tương lai nhất định phải mua một ngôi nhà ở đây để nghỉ dưỡng.
Đây là khu người Trung sinh sống, nhưng mà vô cùng phát đạt, nơi thích hợp để sống. Hầu hết những người sống ở đây cơ bản là người giàu Trung Quốc và một số người trong top những người giàu nhất từ khắp nơi trên thế giới.
Trên đường không có nhiều người, xe cũng ít, Cẩm Phong đi một đoạn đường dài cũng không hề nhìn thấy một bóng người, cuối cùng dừng trước một căn nhà có phong cách giống kiểu Trung Quốc, ngẩng đầu nhìn số nhà và thông tin giống trong điện thoại mà nửa tiếng mình trước nhận được, lúc này mới quan sát cách bài trí của ngôi nhà, có chút theo phong cách Giang Nam, mang theo cảm giác của một vùng sông nước, khác hẳn với kiến trúc xung quanh, nhưng nhìn kĩ, thật ra là Trung Tây kết hợp, nhìn là biết phong cách của Sở Kiều Kiều, khẳng định chủ ý thay đổi diện mạo ngôi nhà là của cô ấy.
Hai bên cổng là hai hàng trúc lớn, còn có những cây hoa không rõ tên. Cẩm Phong giơ tay lên rồi lại buông xuống, lặp đi lặp lại nhiều lần.
“Bíp ~” Một tiếng còi xe truyền đến, Cẩm Phong quay đầu, một chiếc Maybach dừng lại ở cổng, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, một gương mặt rất quen thuộc ở ghế lái hiện ra.
Chiếc xe cách cổng lớn không đến một mét, người trong xe và ngoài xe cũng cách nhau chưa đến 1 mét, nhưng thời gian và không gian lại như ngưng đọng một khoảng xa, thật là giống như giấc mơ.
Đường Việt Sâm cợt nhả nhìn người bên ngoài nhướng mày: “Vào nhà đi!”
Cẩm Phong cau mày, nhìn Sở Kiều Kiều không nói chuyện, cũng không nhường đường cho xe họ.
Đường Việt Sâm đưa tay lên xoa đầu Sở Kiều Kiều: “Ngốc rồi à? Còn không xuống xe đi chào hỏi với quản lí cũ của em đi?”
Lúc này Sở Kiều Kiều mới phản ứng kịp nhìn Cẩm Phong: “Vào nhà ngồi một lát đi!”
“Không vào, đi dạo cùng nhau đi.” Cẩm Phong hoàn toàn không để ý đến Đường Việt Sâm, nhìn Sở Kiều Kiều nói.
Sở Kiều Kiều cũng không thèm để ý đến Đường Việt Sâm, gật đầu: “Được, vậy anh đợi em một chút, em ra liền.”
Phía trong cổng, Đường Việt Sâm kéo giữ Sở Kiều Kiều: “Không cho đi.”
Sở Kiều Kiều vỗ nhẹ vào tay ai đó: “Buông tay ra đi, em xuống xe xem mấy đứa nhỏ rồi ra ngoài, nói chuyện mấy câu với anh ấy thôi anh nhỏ nhen như vậy là có ý gì?”
Đường Việt Sâm trực tiếp ôm chặt Sở Kiều Kiều: “Anh đi cùng em.”
Sở Kiều Kiều: “Không được. Hai người đánh nhau mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9332-het-truyen.html.]
Đường Việt Sâm nghĩ, nhất định là đánh rồi, liền nói: “Vậy không được cho cậu ta nắm tay, không được cho cậu ta ôm, không được cho cậu ta hôn, hôn tóc cũng không được, nếu cậu ta dám hôn vào tóc em, lão tử nhổ hết tóc em ra.”
Sở Kiều Kiều nghe đến da đầu tê lại: “Nhổ tóc lắm đó ~”
Đường Việt Sâm quấn mãi không buông, ép Sở Kiều Kiều hôn vài cái mới buông tay.
Trong quán cafe, bầu không khí rất tốt.
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều nhìn Cẩm Phong với làn da rám nắng: “…….Tiếp theo đây anh sẽ đi đâu?” Cô vẫn luôn biết rằng dạo gần đây Cẩm Phong đang bỏ mặc ghế đại boss đi du lịch vòng quanh thế giới.
Cẩm Phong suy nghĩ một chút: “Đây là điểm cuối cùng, ngày mai sẽ vể nước, đến lúc kiếm tiền lại rồi, một mình du lịch chẳng có chút thú vị nào.”
Sở Kiều Kiều mỉm cười: “Hi vọng lần du lịch tiếp theo, anh không còn một mình nữa!” Ánh mắt và ngữ khí của cô vô cùng chân thành.
Cẩm Phong đáp: “Anh nghĩ………có lẽ cũng như vậy.”
Sở Kiều Kiều hỏi chuyến bay của Cẩm Phong là mấy giờ, cô đến tiễn anh, Cẩm Phong từ chối nói: “Không cần đâu, anh muốn cố gắng làm quen với cuộc hành trình không có em.”
Cẩm Phong vừa dứt lời liền đứng dậy, anh đã sớm nhìn thấy cách đó không ra có người đang nhìn chằm chằm hai người họ, anh cố ý nói: “Kiều Kiều, ôm em một chút, chúng ta sẽ tạm biệt từ đây.”
Anh đã nhìn thấy rồi, cô thật sự đã tìm được hạnh phúc!
Sở Kiều Kiều rất hào phóng ôm Cẩm Phong, nhưng khi nụ hôn của Cẩm Phong rơi xuống tóc cô, giọng nói cảnh cáo của Đường Việt Sâm không tự chủ vang lên bên tai Sở Kiều Kiều: “Sẽ nhổ hết tóc em”
Ngay lập tức toàn thân Sở Kiều Kiều run lên và tránh khỏi “nụ hôn tạm biệt” của Cẩm Phong, cô đã bị người đàn ông từ phía sau đi đến Đường Việt Sâm kéo đi, người đàn ông nhìn Cẩm Phong: “Cẩm thiếu, có cần bổn thiếu gia tiễn anh không?”
Cẩm Phong cong môi: “Cảm ơn, không cần đâu.”
Sở Kiều Kiều trừng mắt với Đường Việt Sâm, nhìn về phía Cẩm Phong: “Cẩm Phong, em vẫn nên tiễn anh thôi!”
Cẩm Phong mỉm cười bất lực: “Thật sự không cần đâu, Kiều Kiều, em phải bảo trọng nhé.”
Chóp mũi Sở Kiều Kiều có chút cay, cắn chặt môi, gật đầu, khoé mắt đã ngấn lệ: “Em sẽ bảo trọng! Cẩm Phong, xin lỗi anh ~”
Cẩm Phong nhắm mắt lại: “Không cần nói xin lỗi anh, anh…… mãi mãi vẫn là người đại diện của em!”