Một đêm này, Đường Việt Sâm đều rất yên tĩnh, anh không ăn uống, đan xen cắm ống, cho nên chỉ cần vết thương không đau là hoàn toàn không sao rồi, thật ra cách đây mấy tiếng vết thương Đường Việt Sâm vẫn còn đau, chỉ là anh chịu đựng không lên tiếng mà thôi.
Mãi đến rạng sáng bác sĩ vào phòng kiểm tra Đường Việt Sâm mới nhỏ tiếng nói lại tình hình tối qua, sau khi bác sĩ kiểm tra xong nói không sao, đó chỉ là vết đau do dư âm hậu phẫu thuật, chuyện bình thường.
Đợi đến khi tất cả các cuộc kiểm tra kết thúc, túi truyền dịch của Đường Việt Sâm được treo lên, tất cả đều ổn thoả rồi, người hộ lý kia nhìn Sở Kiều Kiều xong rồi lại nhìn Đường Việt Sâm: “Anh Đường, tôi giúp anh đánh răng rửa mặt nhé?”
Đường Việt Sâm liếc mắt qua Sở Kiều Kiều, rồi nói với cô y tác đáng yêu: “Cô mang nước đến đây! Để vợ tôi làm là được rồi.”
Sở Kiều Kiều quay lại nhìn chằm chằm Đường Việt Sâm suýt phun ra câu “ai là vợ của anh” nhưng lời nói vừa đến miệng đã bị ánh mắt cảnh cáo của Đường Việt Sâm nuốt ngược vào.
Sở Kiều Kiều bước đến rất không nguyện ý: “Có như vậy thôi?”
Mê Truyện Dịch
Đường Việt Sâm ở trên vuốt mái tóc của cô ra phía sau: “Bữa sáng đến đây kêu mấy người họ đưa em với dì về.”
Sở Kiều Kiều nhướng mày: “Tôi về cũng không có gì làm, cứ ở đây đi! Dù sao, tôi cũng không làm phiền anh nghỉ ngơi.”
Đường Việt Sâm nắm lấy chiếc cằm thanh tú của Sở Kiều Kiều: “Vẫn nên quay về đi! Không khí ở đây không tốt, anh sẽ gọi điện báo cáo tình hình với em, bảy ngày sau là có thể xuất viện rồi.”
Trong lòng Sở Kiều Kiều theo bản năng nói, anh có thể ở đây mãi mà, nhưng trên mặt cô vẫn rất bình tĩnh gật đầu: “Vậy, lát nữa ăn sáng xong hẵng tính!”
Y tá bê đến một chậu nước ấm, Sở Kiều Kiều cầm lấy chiếc khăn mặt mới tinh mở ra vặn nó rồi lau mặt cho Đường Việt Sâm, lau sạch cẩn thận từng chút một, xong rồi lại lau cái tay đang không truyền nước.
Lấy nước đưa anh: “Uống một ngụm đi! Mấy ngày nay chỉ có thế như vậy thôi, không để ý chứ Đường công tử?”
Một tiếng Đường công tử này của Sở Kiều Kiều khiến y tá và hộ lý đều đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy hai người này sao mà có chút kì quái?
Đường Việt Sâm là nhân vật nổi tiếng thường hay xuất hiện trên các tiêu đề tạp chí nổi tiếng và các tiêu đề tài chính, kinh doanh, v.v đại boss Thịnh Thế xuất thân thần bí còn Sở Kiều Kiều không ai là không biết cô, mặc dù đang mang thai nhưng cô vẫn là nữ thần, may thay Đường Việt Sâm có đội vệ sĩ và trợ lý toàn năng, mới có thể giúp Sở Kiều Kiều xuất hiện ở bệnh viện giống như một người bình thường mà không có chút tin tức nào thổi đi.
Tối qua sau khi xong việc, đám người y tá ở trong phòng y tá bàn về đôi trai tài gái sắc ở phòng VIP này đăng như thế nào mới đúng.
Có người nhắc đến Quan Nhất Hàm người mà cứ dăm ba bữa lại lên hotseach, nhưng có người nói vừa nhìn Quan Nhất Hàm là biết dạng con điếm xảo quyệt, vẫn là hai người này xứng đôi……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9302-vo-yeu-tai-thuong-69-giup-duong-dai-boss.html.]
Lúc này hai cô y tá đang ngưỡng mộ và ghen tị với Sở Kiều Kiều, nghe thấy cô ấy gọi một tiếng Đường công tử, không phải nên gọi là ông xã sao?
Cái bụng lại lớn như vậy rồi!
Đường Việt Sâm cũng nhìn thấy ánh mắt của hai cô ý tá lúc này, người nào đó liền bắt đầu tràn đầy những suy nghĩ xấu xa, anh nhìn Sở Kiều Kiều: “Được ~”
Trước tiên Sở Kiều Kiều chuẩn bị một cái cốc súc miệng đặt một ống hút vào trong, đưa đến một một cậu chủ nào đó: “Anh hút một ngụm trước.”
Đường Việt Sâm nằm im không động, lại có bộ dạng yếu đuối như sắp chết, ốm yếu nói: “Hút…không…..nổi…….sẽ ảnh hưởng vết thương ~”
Sở Kiều Kiều chỉ đành đắp một miếng khăn mỏng xuống người nào đó, dùng một chiếc thìa nhỏ múc một thìa nước đưa đến bên miệng Đường Việt Sâm: “Há miệng.” Đường Việt Sâm tiếp tục không chịu động đậy, kiểu miệng mở không nổi, miệng cũng chỉ mở một chút rồi không nhúc nhích nữa, Sở Kiều Kiều chỉ đành cẩn thận hết mức đưa nước nào trong miệng người nào đó, nhưng Đường Việt Sâm không chịu nuốt xuống, nước cứ vậy chảy dọc khoé miệng người nào đó.
Sở Kiều Kiều nhanh chóng dùng khăn lau lại: “Chuyện gì vậy?”
Đường Việt Sâm yếu ớt như thể sẽ c.h.ế.t trong giây tiếp theo nhìn Sở Kiều Kiều: “Bà xã, không còn sức nuốt nước……”
Ui~
Sở Kiều Kiều nhìn hai cô y tá kia đang giương mắt ra nhìn, cắn cắn răng, “Thôi vậy, vẫn nên để hai cô y tá này giúp anh đi!”
Tay Sở Kiều Kiều bị người nào đó kéo lại, mang theo giọng điệu làm nũng nói, “Không được, bà xã, anh chỉ muốn em thôi….”
“Hả”
Sở Kiều Kiều nhìn hai cô y tá cười trông mong, mấu chốt là lời nói của Đường Việt Sâm quá dễ khơi gợi khiến cô ý tá suy nghĩ nhiều.
Đường Việt Sâm cũng không kêu y tá ra ngoài, trực tiếp l.i.ế.m môi: “Bà xã, miệng lưỡi khô quá, uống ~ em mau giúp anh súc miệng đi ~”
Sở Kiều Kiều sao có thể không nhìn ra Đường Việt Sâm là đang cố ý chứ, nhưng cô bị anh kéo cũng không dám dùng sức với anh.
Đột nhiên có người gõ cửa bước vào nói: “Đường tổng, lão gia tử với thủ trưởng, lão phu nhân đều đến rồi. Lệ tổng và Kiều tổng đi đón người ở khu sân bay quân sự rồi, anh xem chỗ này có cần sắp xếp gì không?” Sở Kiều Kiều nghe thấy thế da đầu tê lại, tiếp tục nhìn Đường Việt Sâm: “Vậy tôi vẫn nên về trước nhỉ?”