Vào sáng sớm ở trấn Cẩm Tú, một vài chiếc xe hơi sang trọng đã đậu ở cổng An Gia.
Nửa đêm bị cảnh sát tìm đến tận cửa, Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi làm sao ngủ được nữa nên hai vợ chồng đã lập tức lái xe đến trấn Cẩm Tú trong đêm.
Sau khi Cố Bắc Thần biết rằng cha mẹ mình đã đến trấn Cẩm Tú, anh đã kêu Tiểu Vương canh gác ở cổng, dựa vào việc anh tận mắt nhìn thấy An Noãn Noãn ở nơi công cộng tát Mục Hiểu Hiểu hai lần mà nói, cô gái kia khi nóng nảy quá thì tuyệt đối là người mất hết nhân tính, đừng nhìn cô bình thường luôn cười hề hề như vậy, nhưng thực chất bên trong lại là ranh mãnh cổ quái điều này khiến anh luôn bất ngờ không kịp trở tay và phải mở rộng tầm mắt.
Dù thế nào đi nữa thì Từ Phượng Chi không thể nào làm loại chuyện đó, nhưng An Noãn Noãn hiện tại làm gì đủ bình tĩnh để xem xét.
Biết tin họ đến nơi, hàng xóm xung quanh liên tục đến An gia giúp đỡ, Cố Bắc Thần đã lợi dụng đám đông để đưa An Noãn Noãn rời đi.
Cố Bắc Thần đã nói với An Noãn Noãn về kết quả điều tra của cảnh sát đối với Từ Phượng Chi và Cố gia vào tối hôm qua, cũng nói với cô, bố mẹ đã đến trước cổng rồi, Từ Phượng Chi vô cùng sẵn lòng phối hợp điều tra với cảnh sát, nhưng sự thật là trải qua cuộc phỏng vấn đêm qua, bây giờ điểm này đã được coi như là sự việc của hôm trước, Từ Phượng Chi thật sự không hề rời khỏi Hải Thành, nhưng người trong đoạn video thật sự là bà ấy, chính bản thân bà cũng cảm thấy rất khó hiểu.
Mê Truyện Dịch
Với tư cách là Cố Bắc Thần tất nhiên việc đầu tiên là phải làm rõ đầu đuôi của vấn đề, anh muốn bảo vệ An Noãn Noãn, càng muốn quan hệ của cô và mẹ mình tốt đẹp hơn, nhưng anh không vội nói, khiến cô ấy không làm loạn với Từ Phượng Chi, để cô phải đối mặt với Từ Phượng Chi, sau khi anh nói xong tình hình trước mắt, liền yên tĩnh nhìn cô.
An Noãn Noãn hai mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, chỉ nói một câu: "Em chỉ tin vào sự thật những gì mắt thấy tai nghe, hiện tại, em không muốn nhìn thấy bà ấy, nói họ đừng vào đây, nếu như họ đến để hợp tác điều tra với cảnh sát, vậy thì nói họ đến đồn cảnh sát là được rồi, hài cốt của bà ngoại vẫn chưa lạnh, em không muốn những người không liên quan đến làm phiền bà."
Cố Bắc Thần cũng không ép buộc cô, nhanh chóng ra lệnh cho Tiểu Vương chuyển lời cho cha mẹ, kêu họ không cần phải vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-921-chu-cua-co-la.html.]
Đồn cảnh sát địa phương đã đưa chị Quyên rời khỏi An gia và kêu chị nhận dạng Từ Phượng Chi tại đồn cảnh sát, xem xem rốt cuộc có phải là người chị ấy nhìn thấy hay không.
Từ Phượng Chi cũng đặc biệt mặc bộ đồ mà bà ấy đã mặc khi đi gặp mấy vị phu nhân ngày hôm đó, bà tự biết rằng bản thân không làm gì sai thì không sợ bị nhận dạng, nhưng kết quả lại khiến mọi người rơi vào tình hình bế tắc.
Tất nhiên cảnh sát đều biết thân phận và vị trí của vợ chồng Cố Vỹ Thành, kêu chị Quyên xem xét kỹ càng, xem người phụ nữ ở trước mặt và người mà ngày hôm trước chị thấy rốt cuộc có giống nhau hay không, nhưng chị Quyên nhìn chằm chằm vào Từ Phượng Chi một lúc lâu mới nói: "Bà ta hôm trước luôn đeo kính râm, bây giờ không đeo kính râm, cứ cảm thấy kỳ kỳ."
Nghe thấy chị Quyên nói vậy, Từ Phượng Chi dứt khoát lấy kính râm ra và đeo cho chị ấy xem.
Chị Quyên nhìn quanh Từ Phượng Chi và gật đầu: "Đúng, đúng vậy, chính là bà ta."
Tất cả cảnh sát đều nín thở, có người suýt chút nữa không thở ra, lúc sau ánh mắt tất cả mọi người đều tái xanh nhìn Cố Vỹ Thành.
Ngoài mặt cau mày, Từ Phượng Chi là một người không sợ chuyện này, người ta thường nói trong tâm không làm gì sai thì không sợ bị ma gõ cửa, nhưng bà bây giờ là lo lắng đến An Noãn Noãn và con trai!
Nếu như An Noãn Noãn nhất quyết không buông tha cho bà, thì "hạnh phúc tình dục" của con trai trong nửa đời sau làm sao đây!