Sở Kiều Kiều, bất luận cô đã từng là đại tiểu thư cao cao tại thượng hay là hiện giờ cô ở trong bụi rậm thấp kém, cô vẫn nhớ câu nói của lão thái thái nhà cô rằng: "Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, thích khả nhi chỉ, phương năng phong hồi lộ chuyển.”(*)
(*) Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, thích khả nhi chỉ, phương năng phong hồi lộ chuyển: Ý là việc nhỏ không nhẫn được thì hỏng việc lớn
Nhưng điểm mấu chốt của Sở Kiều Kiều không thể từ bỏ, và tuyệt đối không được để Đường Việt Sâm xem thường cô.
Vì vậy, Sở Kiều Kiều cắn môi nhìn có vẻ đau lòng, thật ra cô cũng rất đau lòng, xa cách không nhìn Đường Việt Sâm, cô không mắng anh ta, càng không muốn cùng anh ta hô to gọi nhỏ.
Đường Việt Sâm lại thận trọng như cháu trai chọc vào đầu Sở Kiều Kiều: "Ừm? Ăn cơm đi! Cô xem hôm nay tôi mới xuất viện đã cãi nhau với cô cả một ngày rồi. Hiện tại tôi rất đói. Cô xem kìa, con tôi chắc cũng đói rồi!"
Sở Kiều Kiều quả thực đói bụng, vừa rồi bụng cô đã kêu lên hai lần vì đói!
Nhưng sự tức giận của Sở Kiều Kiều với Đường Việt Sâm còn chưa qua, đã làm mất mặt Sở gia trước mặt chị gái và Cố Bắc Thần, khiến cô càng thêm tức giận.
Về phần hồi phục thể chất của Đường Việt Sâm, đương nhiên cô không thèm quan tâm.
Mê Truyện Dịch
Nhìn thấy Sở Kiều Kiều thỏa hiệp, Đường Việt Sâm nối tiếp thắng lợi: "Hả? cô xem, dù sao tôi cũng là một ông chủ nhỏ, Tiểu Thiếu Gia tôi bị cô làm cho xấu hổ trước mặt Cố Bắc Thần, cô nói đi, tiểu gia tôi cũng chỉ mới vừa nói cô có một chút thì cô đã tức giận như vậy, theo tính khí của cô, tôi sớm sẽ bị cô làm cho tức chết."
Sở Kiều Kiều cả kinh nói: "Sớm biết như này tôi căn bản không muốn quen biết anh!"
Đường Việt Sâm vung tay lên đầu hàng: "Đúng vậy, cô không quen tôi, tôi quen cô, là tôi quá đa tình được chưa!"
Đột nhiên, cánh cửa bên cạnh hoàn toàn mở ra, một mùi hương thoang thoảng, Sở Kiều Kiều không chịu nổi sự cám dỗ của đồ ăn ngon!
Một người phụ nữ nào đó đã nuốt lời, nhưng huống chi, tên khốn Đường Việt Sâm không thể nói rằng anh ta thực sự là đồ đê tiện, ít nhất người nấu bếp anh ta tìm thực sự rất tốt, điều này hoàn toàn phù hợp với khẩu vị của Sở Kiều Kiều! Ngay cả khi cô rất thèm ăn, cô đã đói đến mức khi ngửi thấy đồ ăn thì đói không thể cưỡng lại được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9192-vo-yeu-tai-thuong-58-co-y.html.]
Sở Kiều Kiều rũ mi, giả bộ làm kiêu một hồi, lần này thực sự là kiều thê!
Một bà bầu nào đó giả vờ yếu ớt nói: "Được rồi, ăn thôi!"
Đường Việt Sâm vui vẻ ôm Sở Kiều Kiều đi đến phòng bên cạnh.
Sở Kiều Kiều cau mày: "Không tới nhà anh ăn cơm, ăn ở phòng này."
Trên mặt mang theo ý cười của người người nào đó lập tức thu lại, nhưng anh vẫn là xoay người đi về phía cửa, trong lòng đã âm thầm mắng Sở Kiều Kiều trăm lần.
Đường Việt Sâm thầm nguyền rủa Sở Kiều Kiều trong lòng: "Đồ phụ nữ xấu xa, c.h.ế.t đến nơi còn già mồm cãi láo..." Nhưng anh vẫn hét vào cửa kêu người ta mang đồ ăn tới.
Làm việc cho Đường Việt Sâm thì phải hiệu quả?
Chẳng bao lâu sau, dì đầu bếp và một dì khác bên cạnh, cộng với một Vương Nhất Minh đem chén đĩa đến đây.
Sở Kiều Kiều cau mày: "Hôm nay sao lại nấu nhiều món như vậy?"
Đường Việt Sâm trừng mắt nhìn Sở Kiều Kiều: "Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn không ăn, tôi chính mình ăn."
Sở Kiều Kiều "..."
Sở Kiều Kiều sống trong căn hộ độc thân, phòng đơn! Làm thế nào có thể có nhiều món ăn trên một bàn ăn nhỏ như vậy!
Ba cái đĩa thức ăn đã thật là rất khó sắp, vẫn là người đầu bếp có thân phận mới mạnh dạn hỏi: "Tiên sinh, này, nên đặt đồ ăn ở đâu ạ?"