Sở Kiều Kiều cho An Noãn Noãn một cái ánh mắt ý bảo cô không cần đi sang kế bên ăn cơm, ấn tượng đầu tiên của An Noãn Noãn đối với Đường Việt Sâm thật sự là rất kém, cô nhìn vào mắt Đường Việt Sâm: “Cảm ơn, mấy đứa nhỏ ầm ĩ quá, chúng tôi đi trước để Kiều Kiều nghỉ ngơi.”
Đường Việt Sâm bỗng nhiên trở thành người tốt: “Tôi nói cô làm chị gái mà như thế này à? Có thấy chị gái nào biết em gái mình mang thai mà không quan tâm không? Hả, cô cứ tới xem như vậy thì coi như thăm rồi à?”
Một giây đó An Noãn Noãn cảm thấy Đường Việt Sâm chính là cái loại ngang ngược đổi trắng thay đen trong truyền thuyết, nhưng mà hiện giờ An Noãn Noãn mới không sợ Đường Việt Sâm anh ta, dù sao cô biết chồng mình hình như có qua lại với Đường Việt Sâm, tuy hai nhà không tính là thân nhau mấy đời nhưng quan hệ của thế hệ trước đều vô cùng không tệ.
An Noãn Noãn ra vẻ khinh thường liếc mắt nhìn Đường Việt Sâm: “Chuyện này không cần Đường thiếu phải nhọc lòng, em gái của tôi trong lòng tôi hiểu rõ, hình như anh cũng không phải là người gì của em ấy, cho nên anh còn không có tư cách chỉ điểm tôi, thật ra Đường thiếu anh cũng không cần quá mức đâu, miễn cho đến lúc đó xé rách mặt nhà ai cũng không đẹp.”
Sau khi nghe Cố Bắc Thần nhẹ nhàng bâng quơ kể rõ về gia đình của Đường Việt Sâm, An Noãn Noãn đã biết nhà họ Đường là cái dạng gia tộc gì, quyết không cho phép Đường Việt Sâm làm xằng làm bậy, phỏng chừng chuyện Kiều Kiều mang thai cùng với chuyện anh ta bị Kiều Kiiều đ.â.m một nhát d.a.o ông cụ nhà họ Đường với thủ trưởng cũng không hiểu rõ tình hình!
An Noãn Noãn cười cãi nhau với Đường Việt Sâm, cảnh cáo anh, mà Cố Bắc Thần lại giống như điếc khóe môi ngậm ý cười ôm người tình nhỏ của anh chơi đùa!
Đường Việt Sâm buồn bực muốn mắng người, đây là cái lý lẽ gì vậy? Vợ của Cố Bắc Thần vừa mới uy h.i.ế.p Đường Việt Sâm anh ta à?
Cũng đừng nói, đúng là Đường Việt Sâm thật sự sợ câu cuối ‘miễn cho đến lúc đó xé rách mặt nhà ai đều cũng đẹp’ kia của An Noãn Noãn, những câu này thật sự làm Đường Việt Sâm thấy sợ, nếu như để cho ông cụ và cha của anh ta biết chuyện này, tám phần là bị bắt nhốt lại mấy năm trời cũng có khả năng, họ mới mặc kệ tập đoàn Thịnh Thế không có Đường Việt Sâm anh ta sẽ như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9141-vo-yeu-tai-thuong-54-dang-gian-den-noi-lam-nguoi-khac-nghien-rang.html.]
Hóa ra Đường Việt Sâm cũng chỉ là một tên nhóc nhiều mặt, An Noãn Noãn cũng đã từng thấy Đường Việt Sâm ở trong một vài hoạt động thương mại hoặc là các loại tiết mục kinh tế tài chính, trên các loại tạp chí kinh doanh khác nhau, hoàn toàn khác với phong cách hiện tại của anh ta, ngoại trừ cái túi da kia là cùng một người.
Mê Truyện Dịch
Nhưng nháy mắt tiếp theo suýt nữa Đường Việt Sâm làm cho An Noãn Noãn rớt tròng mắt, cũng làm cho khoé miệng Cố Bắc Thần giật giật, Sở Kiều Kiều bình thản xem cũng lười liếc mắt nhìn thiếu gia ăn chơi trác táng kia một cái.
Đường Việt Sâm đáng thương vô cùng nói: “Cô Cố cũng thật biết nói đùa, xé mặt cái gì, đều là người một nhà mà, hơn nữa em gái của cô đ.â.m tôi một nhát như vậy làm tôi suýt chút nữa đã c.h.ế.t ở trên giường phẫu thuật rồi, cô nhìn cô ấy xem, haiz, cũng chưa liếc mắt nhìn tôi một cái, cái này tôi cũng không thèm tính toán với cô ấy. Điều này chứng minh cái gì?”
Đường Việt Sâm nhìn An Noãn Noãn nhướng mày hỏi: “Cô Cố, cô nói xem chứng minh cái gì?”
An Noãn Noãn đau đầu: “Sao tôi biết được.”
Đường Việt Sâm liếc mắt nhìn Sở Kiều Kiều, hôm nay không làm cho cô ghê tởm c.h.ế.t thì anh không phải Đường Việt sâm, thừa số ác ma của người nào đó tràn lan, mày kiếm nhướng lên: “Chứng minh tôi để ý cô ấy, thích cô ấy, cưng chiều cô ấy! Nếu là người phụ nữ khác, bổn thiếu gia đã sớm tát c.h.ế.t cô ta rồi……”
Sở Kiều Kiều ghê tởm muốn ói, thật đúng là đồ khốn nạn.
An Noãn Noãn cũng trợn trắng mắt: “Đường thiếu, anh không hổ là người khống chế hơn nửa cái giới giải trí, anh không vào công ty đầu tư kịch bản cho bản thân làm nam chính thì đúng là lãng phí kỹ thuật diễn này quá rồi.”