Sau khi hoạt động bán hàng từ thiện kết thúc, ban tổ chức tổ chức tiệc rượu, đương nhiên là tiệc rượu thì nhóm các bạn nhỏ không cần phải đi, giáo viên xinh đẹp có thể đại diện cho nhà trẻ tham gia, đương nhiên, cô Jill của trường mầm non ‘Lam Nguyệt Quang’ của nhà trẻ là một trong những người đại diện được hiệu trưởng trường mầm non bầu chọn.
Tuy rằng Sở Kiều Kiều đã cố gắng hết sức nói rằng bản thân mình mang thai không thể đi, nhưng dì hiệu trưởng cười ha hả vỗ mu bàn tay của Sở Kiều Kiều: “Không sao đâu, tôi sẽ giải thích cho mấy cô gái nhỏ khác chăm sóc cô cùng với tôi, hôm nay cô chính là người giành vinh quang nhà trẻ cho chúng ta, cũng làm đủ tuyên truyền cho vườn chúng ta ở trước mặt những nhân vật lớn kia, cũng vì bọn nhỏ ở vùng núi xa xôi này mà cố gắng hết sức, trong bữa tiệc chúc mừng này cô cũng không thể vắng mặt, không uống rượu là được, mệt mỏi thì tìm một chỗ ngồi nghỉ ngơi là được, ha ha!”
Nếu hiệu trưởng cũng đã nói như thế rồi thì Sở Kiều Kiều cũng không thể từ chối được nữa, nếu cô tiếp tục từ chối thì có vẻ như đang làm kiêu, hơn nữa, nếu Đường Việt Sâm muốn vì làm khó cho cô thì không có dễ dàng như vậy, tốt xấu gì Cẩm Phong còn ở đây, hơn nữa bên cạnh cô còn có đồng nghiệp.
Nhưng mà cho dù như thế nào, nếu đụng thì phải đối mặt, giờ phút này cô là Sở Kiều Kiều, mà người phụ nữ bị ác quỷ tra tấn mấy tháng trước là An Kỳ, cô không quen biết, anh có thể làm gì được cô, anh là một doanh nhân nổi tiếng hẳn sẽ không làm cái gì với cô ở trước mặt công chúng đâu!
Hiện trường tiếc rượu chúc mừng, làm gì có chỗ nào có chuyện cho nhà trẻ họ, đây chính xác là loại quần áo lụa là thơm tho, dáng dấp tóc mai yểu điệu mà cô đã từng tham gia, hộc trù báo cáo kết quả công tác, cảnh tượng tai to mặt lớn tụ tập.
Sở Kiều Kiều cầm ly nước trái cây, yên lặng đứng ở trong một góc làm quần chúng.
Sở Kiều Kiều biết dì hiệu trưởng trẻ tuổi của họ Tô Uyển thật ra là một người phụ nữ rất tài giỏi, cũng là một người phụ nữ giàu tình yêu, lúc cô đến đây nhận làm giáo viên đàn tranh và piano, một lần được Tô Uyển khẳng định và tuyển dụng, cô cảm động đến mức rơi nước mắt, sau đó lại lo lắng chuyện mình là thai phụ bị phát hiện nên cô cô chủ động tìm Tô Uyển nói chuyện mình mang thai, không nghĩ tới Tô Uyển lại nói: “Không sao hết, cô không mệt là được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9011-vo-yeu-tai-thuong-41-chong-cua-nguoi-phu-nu.html.]
Khoảnh khắc đó, từ xưa đến nay Sở Kiều Kiều chưa từng đối mặt với cuộc sống, lại đối với cuộc sống tràn ngập hy vọng, lần đầu tiên cô cảm giác được trên thế giới này có nhiều người lương thiện đến như vậy!
Tô Uyển mới vừa 40 tuổi, nhưng mà nhìn cùng lắm chỉ 35 mà thôi, vô cùng trẻ, đa tài đa nghệ, trong nhà trẻ đa số là những giáo viên trẻ tuổi, nhưng cũng không đến mức gọi Tô Uyển là dì nhưng cô đối với mọi người xưng hô đều là ‘Dì ơi ta nên như thế nào, như thế nào……’
Cho nên, cho dù người ta có lớn bao nhiêu tuổi cũng gọi là dì Tô Uyển!
Buổi bán hàng từ thiện chiều nay, Sở Kiều Kiều biết đối với Tô Uyển mà nói cực kì có ý nghĩa, đó là tiền mà Tô Uyển quyên góp cho quê hương của chồng mình, cho nên mỗi năm cô ấy đều phải làm cái hoạt động này, kết quả năm nay vô cùng tốt, cho nên Sở Kiều Kiều hiểu rõ ý của Tô Uyển, những ông lớn đó đều đóng góp vào là vì buổi bán hàng từ thiện này.
Mê Truyện Dịch
Cho nên, Sở Kiều Kiều cảm thấy nên ‘ơn một giọt trả một dòng’ mới đúng, đối với cô mà nói Tô Uyển chính là ân nhân, là cô ấy thu nhận cô, cho cô cơ hội làm việc, đây là lý do mà cô tham gia tới buổi tiệc rượu này, cho dù Tô Uyển là bất đắc dĩ, cô cũng không so đo.
Trên thực tế, Sở Kiều Kiều thật ra rất bình tĩnh, dù sao lúc bán hàng từ thiện đã gặp qua kẻ điên kia rồi, ngược lại cô cũng không sợ anh.