Giờ phút này Sở Kiều Kiều vô cùng đáng yêu lại rất kiên cường, có lẽ đây là tình thương vĩ đại của mẹ!
Nhưng cô tự nhiên và không kiêng dè lại khiến lòng Cẩm Phong đau nhói, người đàn ông siết chặt nắm đấm, nhìn sắc mặt bình tĩnh của người phụ nữ, lòng của anh bị hung hăng xé ra một lỗ lớn, anh rất muốn ôm lấy bả vai của Sở Kiều Kiều hỏi cô có tim hay không, muốn hỏi con của cô là của ai, muốn hỏi tại sao cô lại có quan hệ với Đường Việt Sâm, muốn hỏi cô có phải đã từng có quan hệ mật thiết với anh ta hay không, muốn hỏi cô rất nhiều, nhưng cuối cùng thì một câu anh cũng không thể hỏi ra miệng.
Anh lo lắng một khi hỏi ra tiếng, thì ngay cả tư cách đứng trước mặt cô cũng không có.
Những ngày tươi sáng nhất của cô có anh và cô ở cạnh nhau tận hưởng vinh quang mà mọi người theo đuổi. Những ngày tăm tối nhất của cô cũng là anh làm bạn cùng cô vượt qua, nhưng lúc cô rất tuyệt vọng, anh lại bỏ rơi cô, mà khi vợ của anh đẩy cô vào địa ngục, thì anh lại không hay biết gì hết, hôm nay, anh có tư cách gì chất vấn cô, thôi đi!
Cô không nói, anh không hỏi, chỉ cần cùng cô vượt qua thời gian mang thai, sinh ra một hai đứa nhóc khỏe mạnh, cả người và bọn trẻ đều bình an là được rồi!
Về chuyện cô và Đường Việt Sâm đã xảy ra chuyện gì, anh sẽ biết thế thôi, chỉ sợ là Đường Việt Sâm còn không biết cô đang mang thai?
Hơn nữa còn là thai song sinh!
Cẩm Phong đè tâm tình xuống, khoé môi cong lên một nụ cười: "Vậy được rồi, em chú ý một chút, không nên cậy mạnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8992-vo-yeu-tai-thuong-39-khong-con-cam-thay-thieu-no-anh-nua.html.]
Ở chung mà lại không nói gì cả, cũng không giải thích gì hết khiến cho hai người đều rất xấu hổ lại cũng rất khó xử, mà đối với Cẩm Phong thì còn là cảm giác áy náy, hối hận và tiếc nuối, mà đối với Sở Kiều Kiều thì là giải thoát, coi như là một sự trừng phạt nho nhỏ dành cho anh đi!
Nếu như năm đó anh không lặng lẽ kết hôn thì có lẽ bọn họ đã kết hôn sinh con, tuy cô biết cô không yêu anh như vậy, nhưng ít nhất khi cô không còn tình thân và tình yêu, ngay cả khi cô không phải là Sở Kiều Kiều được nghìn người săn đón, thì ít nhất cô vẫn còn có Cẩm Phong!
Nếu cô đã cảm thấy cô nợ ân tình của Cẩm Phong vô số lần, thì ở thời điểm này, Sở Kiều Kiều lại cảm thấy cô không còn nợ gì anh cả.
Sở Kiều Kiều tắm rửa sạch sẽ, nhìn chính mình trong gương, cảm thấy bản thân dường như rất khác trước kia!
Mấy ngày sau đó, Cẩm Phong không có quay lại, nhưng người của anh vẫn luôn bí mật bảo vệ Sở Kiều Kiều.
Thật ra Sở Kiều Kiều mang thai song sinh rất nhàn hạ, ba tháng đầu mang thai là vất vả nhất, nhưng cô vậy mà lại không biết gì cả, thật ra là vì không biết nên không có cảm giác gì.
Mê Truyện Dịch
Sau khi bị ốm nghén một tháng, Sở Kiều Kiều đi khám thai lần nữa, mọi thứ đều bình thường, cô hạnh phúc về nhà rồi tìm được một công việc bán thời gian là giáo viên đàn tranh ở một trường nghệ thuật bên cạnh.
Một tuần có ba buổi, một buổi là bốn mươi phút, ngồi, đứng, cộng với đi lại, quá dễ dàng, không chỉ như đang đi dạo mà còn kiếm được tiền mua sữa bột, quá tốt.