Bà cụ Cố híp mắt, nhanh chóng bước tới trước mặt cháu trai và cháu dâu, phàn nàn: “Bao lâu rồi cháu không về đây vậy. Bắc Thần không ở nhà là cháu không coi bà lão này là bà nội đúng không?”
An Noãn Noãn vội vàng đỡ bà cụ, cong môi nói: “Làm gì có, bà. Bà đừng giận mà, gần đây cháu mới đổi công việc nên khá bận. Sau này mà rảnh cháu sẽ thường xuyên tới thăm bà.”
Không khí hôm nay rất tốt, ông cụ Cố cũng càng thêm thích cô cháu dâu này, còn cố ý bảo cô pha trà cho ông uống. Người một nhà ngồi trò chuyện, một lúc sau họ nhắc tới bà ngoại của An Noãn Noãn.
An Noãn Noãn cũng mỉm cười nói bà ngoại rất tốt, đều là nhờ phúc của hai ông bà.
Ông cụ và bà cụ Cố nghe vậy thì rất vui, vừa cười vừa nhắc tới chuyện con cái.
Thực ra nhà họ Cố sốt ruột về chuyện hôn nhân của Cố Bắc Thần không phải không có lý do. Anh đã là đàn ông hơn 30 tuổi rồi, cho dù không muốn lấy vợ thì ít nhất cũng phải giải quyết nhu cầu sinh lý chứ. Đây cũng là lý do mà hai ông bà vội vàng chuyện cưới vợ cho anh.
Riêng Từ Phượng Chi, kể từ khi biết con trai mà bà luôn tự hào có “bệnh kín”, bà cảm thấy sự tồn tại của mình chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Ông cụ và bà cụ Cố dày mặt mà hỏi An Noãn Noãn chuyện chắt trai của họ có gì tiến triển không.
Haiz, cháu trai và cháu dâu lĩnh chứng lâu như vậy rồi, nhà họ Cố họ chẳng những chưa cho nhà gái một hôn lễ đàng hoàng như bao nhà khác mà mấy ngày nay mà còn vắng vẻ con gái nhà người ta. Giờ lại cậy già mà hỏi chuyện chắt trai nữa chứ.
Hai bên đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng có tiếng còi ô tô inh ỏi truyền đến.
Công chúa Cố Bối Bối lao nhanh vào trong như một cơn gió. Cô nàng này một khi bước vào nhà thì khác một trời một vực với khi ở bên ngoài.
Cố Bối Bối trực tiếp ngồi ngay giữa Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn rồi nhìn ông cụ Cố: “E hèm, cháu nói cho ông biết. Hôm qua anh trai và chị dâu đã mở tiệc chiêu đãi chiến hữu của anh ấy tại khách sạn Lệ Bách. Cháu thấy biết bao nhiêu bậc cha chú đều đi, sao ông lại không đi chống lưng cho cháu dâu của ông chứ? Lúc ấy chỉ có mình cháu là người nhà họ Cố có mặt, cháu còn bị họ bắt nạt nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-883-co-soai-tu-boi-den-vi-vo.html.]
Khụ, Cố Bối Bối này thực sự khiến An Noãn Noãn mở rộng kiến thức.
Lão tướng quân hùng hùng hổ hổ mắng vài câu.
Cố Bối Bối thay đổi đề tài: “Haiz, anh à, tối qua, anh và chị dâu chắc vui lắm nhỉ?”
Cặp mắt mèo của cô nàng không ngừng chớp chớp.
Mặt An Noãn Noãn đỏ bừng bừng, ngay cả vành tai cũng đỏ.
Bà cụ Cố cực kỳ khôn khéo, nghe vậy liền cười ha hả, nói: “Thật á? Bảo sao hôm nay lại về trễ thế này, hoá ra là hưởng thụ thế giới của hai người à, ha ha ha!”
Từ Phượng Chi thực sự khó xen miệng khi hai người trêu chọc kiểu này, bà chỉ vội vàng đi vào bếp “hầm canh” cho con trai rồi vểnh tai nghe trộm chuyện bên ngoài.
Mãi đến khi đến giờ ăn, Từ Phượng Chi mới bưng một chén canh đen tuyền lên cho con trai, nghiêm mặt nói: “Nhanh lên uống trước khi ăn cơm. Mẹ đã gặp một thầy thuốc trung y có tiếng để khai đơn đấy, người ta dặn dò phải uống thuốc trước khi ăn mới có hiệu quả tốt.”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần nhíu mày, nhìn bát canh đen tuyền, liếc An Noãn Noãn một cái, lười biếng nói: “Theo con thì nên thôi đi thì hơn!”
Dứt lời, anh liếc mọi người có mặt trong phòng một cái rồi mới cực kỳ nghiêm túc nói: "Khả năng Noãn Noãn có thai là rất lớn, mọi người đừng tuỳ tiện cho vợ chồng con ăn uống gì cả.”
“Khụ…” An Noãn Noãn thực sự bị tên đàn ông này làm cho nghẹn họng, cô vội vàng cầm lấy một chiếc gối tựa lên che mặt.