Sở Kiều Kiều toàn thân căng thẳng, cô cảnh giác co người lại, cố gắng không để mình quá gần Đường Việt Sâm: “Anh, anh muốn làm gì?” Sở Kiều Kiều dùng ánh mắt thù địch trừng mắt nhìn người đàn ông trong bóng tối, còn phòng bị anh ta.
Đường Việt Sâm nhíu mày không hài lòng, cố ý giữ chặt Sở Kiều Kiều trong lòng: "Biết rõ còn hỏi, ngủ với cô đương nhiên là muốn làm cô rồi."
Sở Kiều Kiều kinh ngạc: "Anh..."
Đường Việt Sâm tưởng tượng bộ dạng Sở Kiều Kiều lúc này đang bị anh làm cho tức giận liền cười, đôi chân dài của anh đã ép Sở Kiều Kiều lại khiến cô không thể động đậy.
Người đàn ông tự hào nói: "Tôi làm sao?"
Sở Kiều Kiều không muốn ngủ cùng anh, chật vật dưới sự giam cầm của Đường Việt Sâm: "Anh thả tôi ra."
Mê Truyện Dịch
Đường Việt Sâm làm sao có thể buông tha cô: "Đừng làm kiêu, ngủ đi."
Nghe được lời người đàn ông nói, hơi thở nhẹ nhàng của Sở Kiều Kiều hoàn toàn bị Đường Việt Sâm tiếp nhận, người đàn ông cong môi thở ra khí tức nam tính ấm áp bên tai cô, phảng phất có mùi bạc hà và thuốc lá, không những không khó chịu mà còn có mùi thơm.
Sở Kiều Kiều sửng sốt trước ý nghĩ của chính mình, cô cũng sẽ không bị mỹ nam mê hoặc! Tại sao cô không ghét người đàn ông hôi hám này? Bất cứ khi nào những người có tên tuổi đàm phán mặt đối mặt với Đường Việt Sâm hoặc tham gia các hoạt động, nói thật thì hồi đó cô cũng là một đại mỹ nhân với ánh mắt trên cả tuyệt vời. Mấu chốt là lúc đó trong lòng cô đã có một nam nhân không ai thay thế được, vậy nên không ai lọt vô mắt của cô, kể cả Đường Việt Sâm chỉ cần một ánh mắt khiến phụ nữ đổ đứ đừ.
Nhưng mà, Sở Kiều Kiều bị Đường Việt Sâm dùng sức đè chặt hai chân, vòng tay ôm eo cô, vậy thì cô ấy ngủ kiểu gì đây.
Cảm giác được người phụ nữ trong tay mình đang căng thẳng, Đường Việt Sâm cau mày không hài lòng: "Cô gái, thả lỏng đi, nếu không tôi sẽ bắt nạt cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8811-vo-yeu-tai-thuong-21-day-la-vinh-hanh-cua-co.html.]
Nhưng Sở Kiều Kiều không thể thoải mái nổi!
Căn phòng thực sự rất tối, nhưng hai người lại ở quá gần nhau, hô hấp của Sở Kiều Kiều có vấn đề, mũi đều là mùi đàn hương độc đáo của người đàn ông bên cạnh cô, đây là muốn cô như nào đây?
Một tiếng ‘tạch’ vang lên, Đường Việt Sâm bật đèn đầu giường lên, ánh đèn màu cam ấm áp lập tức chiếu sáng cả căn phòng, trông căn phòng cũng nhẹ nhàng dễ chịu.
Sở Kiều Kiều nhắm mắt lại vào thời điểm bị ánh sáng xuyên qua, lúc này không dám mở mắt, khoảng cách gần như vậy, hiện tại hai người đang ở trạng thái bình thường, cô sẽ đối mặt như thế nào với khuôn mặt đẹp mê hồn đó!
Chợt Sở Kiều Kiều cảm thấy mi mắt ngứa ngáy, cô gái theo bản năng đưa tay lên dụi mắt, nhưng đầu ngón tay lại chạm vào mặt Đường Việt Sâm, người đàn ông thối kia đang hôn lên lông mi của cô!
Sở Kiều Kiều đột ngột mở mắt ra, hai người ở quá gần, người ở gần đến mức gần như có thể nhìn thấy phiên bản thu nhỏ của chính mình trong con ngươi của người kia.
Sở Kiều Kiều cảm thấy thần kinh hẳn là quá căng thẳng nên mới sinh ra ảo giác như vậy, cô ấy vậy mà thật sự nhìn thấy Đường Việt Sâm mím môi nở nụ cười dường như có như không?
Thấy Sở Kiều Kiều ngây ngốc nhìn mình, Đường Việt Sâm khẽ nhíu mày, giọng nói mang theo vẻ mờ mịt mê hoặc tột độ: "Có phải tôi làm rất tốt không?"
Đường Việt Sâm im lặng, những ngón tay thon dài của anh đã lướt qua lại trên khuôn mặt thanh tú của Sở Kiều Kiều.
Sở Kiều Kiều mím chặt môi, từ đáy lòng âm thầm nuốt nước miếng, nhưng trên mặt lại cố ý cong miệng, giơ tay nắm chặt bàn tay của người đàn ông đang đùa giỡn trên mặt mình: "Đường thiếu, xin tự trọng."