Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 880:2 Vợ yêu tại thương 20 Còn hét là lột đồ ném ra ngoài cửa sổ

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:42:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên, Quan Nhất Hàm cũng biết, những gia đình như Đường gia coi trọng thể diện hơn bất cứ thứ gì, nếu như cô ta và Đường Việt Sâm xảy ra kiểu quan hệ kia, vậy thì Đường Việt Sâm không muốn cưới cũng phải cưới cô ta, mặc dù Quan Nhất Hàm cô ta không phải con gái nhà gia thế lớn cũng không phải con gái danh môn có tiếng, nhưng cô ta cũng là con gái nhà đàng hoàng, cũng là một cô gái tốt mà bố mẹ vất vả tiêu tốn tâm tư nuôi dưỡng thành, lần đầu tiên của cô ta là dành cho anh ấy.

Vì Đường Việt Sâm cự tuyệt, ngăn cản cô ta như vậy, cô ta làm gì dám nghĩ đến việc đến biệt thư riêng của anh, mặc dù phòng ngủ của biệt thự và ban công rộng lớn trên lầu đã được cô bí mật mơ tưởng không biết bao nhiêu lần, tối hôm qua chưa kịp nhìn rõ đã bị anh đuổi đi, nhưng cô ta vẫn không dám hấp tấp, chỉ đành yếu ớt nói: “Vậy được rồi! Vậy, anh nghỉ ngơi sớm đi đừng gắng sức quá.”

Đường Việt Sâm không vui nhăn ấn đường đến mức sắp g.i.ế.c được một con kiến ở giữa, nhưng anh vẫn ga lăng đợi sau khi Quan Nhất Hàm cúp điện thoại mới thu lại giọng nói, đường đen trên mặt càng sâu đậm hơn vài phần.

Khi Lục Dịch Thành đến Đường Việt Sâm vẫn đang tức giận hút thuốc, người nào đó bắt đầu trang bị lại cẩn thận rồi hỏi: “Cô gái của anh đâu rồi?”

Đường Việt Sâm lúc này mới đứng dậy: “Đi theo tôi.”

Lục Dịch Thành cố ý nói: “Tôi kiểm tra cho bệnh nhân không thích người nhà ở bên cạnh giám sát, sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy vượt xa người thường của tôi.”

Đường Việt Sâm cau mày: “Cũng không phải bệnh hiểm nghèo gì, anh cứ phát huy như bình thường là được rồi.”

Lục Dịch Thành lắc đầu: “Cô gái này cũng thật đáng thương, rơi vào tay tên cầm thú như anh tôi thấy sớm muộn gì cái mạng nhỏ cũng không giữ lại được!”

Đường Việt Sâm trừng mắt nhìn Lục Dịch Thành: “Tôi thấy công việc của anh nhàn rỗi quá đấy, ngày mai đại diện Thịnh Thế đi l.à.m t.ì.n.h nguyện ở vùng núi xa xôi đi.”

“Đừng, tôi mới quay về được một tháng thôi đó.” Lục Dịch Thành hồi phục lại chế độ bình thường.

Đường Việt Sâm hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì im miệng đi, làm nhiều nói ít lại.”

Lục Dịch Thành khám cho Sở Kiều Kiều, Sở Kiều Kiều cũng làm biếng hỏi mấy vấn đề của bản thân, dù sao thì dáng vẻ bản thân bây giờ cũng giống người chết, cơ thể tốt xấu gì cũng xảy ra chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8802-vo-yeu-tai-thuong-20-con-het-la-lot-do-nem-ra-ngoai-cua-so.html.]

Đường Việt Sâm thấy Sở Kiều Kiều đến nhìn cũng không thèm nhìn anh, từ lúc anh và Lục Dịch Thành bước vào đến khi khám xong, từ đầu đến cuối Sở Kiều Kiều không thèm nhìn anh, người nào đó tức giận không nhẹ.

Sau khi Lục Dịch Thành nhấn mạnh phải nghỉ ngơi nhiều lên, các lưu ý khi ăn v.v, nhìn Sở Kiều Kiều: “Thuốc của cô An, bây giờ cô uống luôn sao?”

Không đợi Đường Việt Sâm mở miệng, Sở Kiều Kiều giơ tay: “Đưa tôi đi! Cảm ơn bác sĩ.”

Mê Truyện Dịch

Đường Việt Sâm nhìn chằm chằm tay Sở Kiều Kiều, đáy mắt là sát khí như muốn ăn thịt người, Lục Dịch Thành này giả vờ bị mù, thêm dầu vào lửa: “Đường thiếu, anh nghĩ cho kĩ đi loại thuốc này sẽ gây tổn hại vô cùng lớn cho cơ thể phụ nữ, uống nhiều sẽ tồn tại các loại bệnh phụ khoa, còn có thể làm rối loạn chu kì kinh nguyệt của cô gái này, nghiêm trọng hơn là không thể mang thai được.”

Sở Kiều Kiều làm gì quan tâm nhiều đến thế, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng uống thuốc kia đỡ tránh sau này thêm phiền phức lớn.

“Không sao, sau này không uống nữa là được, nhưng hôm nay nhất định phải uống, làm phiền bác sĩ rồi.” Tay của Sở Kiều Kiều vẫn luôn giơ về phía Lục Dịch Thành.

Lục Dịch Thành nhìn Đường Việt Sâm, đôi môi mỏng của người đàn ông từ từ mở ra: “Đưa cô ấy uống.”

Hai người đàn ông trơ mắt nhìn Sở Kiều Kiều nuốt viên thuốc kia xuống, Đường Việt Sâm xoay người rời đi, Lục Dịch Thành cũng đành rời đi theo.

Mãi đến nửa đêm, bên ngoài có mưa, tiếng mưa nghe rất thoải mái, nhưng Sở Kiều Kiều cũng không thể ngủ được, cô rốt cuộc phải làm sao đây?

Làm sao có thể rời khỏi chỗ này?

Nghĩ một lúc cũng mơ mơ hồ hồ thiếp đi, đột nhiên chiếc giường bị lún xuống, eo đột nhiên bị ai đó ôm khiến Sở Kiều Kiều sợ hãi hét lên một tiếng “A”, cơ thể vừa nảy lên bị người nào đó ôm vào lòng.

“Còn hét lên nữa là tôi lột đồ ném cô ra ngoài cửa sổ.”

Loading...