Quan Nhất Hàm gật đầu: "Được, tôi biết rồi, vất vả cho đội trưởng Vương rồi, có điều anh cũng đừng làm khó một cô gái, chắc là mới đến cho nên không quá chuyên nghiệp..." Quan Nhất Hàm nói xong liền liếc nhìn Đường Việt Sâm: "Em đỡ anh đi qua đó!"
Đường Việt Sâm và Quan Nhất Hàm đã đính hôn, cho nên bất luận thế nào, dù là diễn kịch thì cũng không có lý do nào mà anh lại không cho Quan Nhất Hàm đỡ anh, huống chi thân thể anh đang có phản ứng, Quan Nhất Hàm khẳng định có thể cảm nhận được.
Tầng trên của biệt thự số sáu là phòng ngủ, phòng làm việc và phòng tập thể dục của Đường Việt Sâm, nhưng vị hôn thê Quan Nhất Hàm này lại chưa từng đi lên.
Quan Nhất Hàm đỡ thân thể nóng hổi của Đường Việt Sâm lên lầu, thật ra chính bản thân cô ta cũng căng thẳng đến lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, dìu Đường Việt Sâm vào phòng ngủ.
Quan Nhất Hàm đưa tay sờ trán Đường Việt Sâm: "Sao lại nóng như vậy?"
Mặt và cổ của Đường Việt Sâm cũng đã nóng lên, nhưng thần thái của anh lại vẫn trấn định như cũ, điều này làm cho Quan Nhất Hàm có chút khó hiểu
"Không sao, em vào phòng bếp nấu cho anh một chén canh giải rượu, anh rửa mặt là được rồi." Giọng nói của Đường Việt Sâm không có một chút thay đổi bất thường nào.
Nhưng mà khi Quan Nhất Hàm đến nhà bếp thì lại phát hiện nhà bếp của Đường Việt Sâm không có gì cả, trong tủ lạnh đều là hoa quả, cho nên Quan Nhất Hàm liền ép cho anh một ly nước dưa hấu rồi bưng lên lầu, thời gian ngắn ngủi như thế, cô ta phát hiện các thành viên của đội trưởng đội vệ sĩ Vượng Nhất Minh cũng đã đến tầng một của biệt thự rồi.
"Các anh trông coi ở tầng một đi, có việc thì tôi sẽ gọi các anh." Khẩu khí của Quan Nhất Hàm hệt như khẩu khí của một bà chủ, những người khác đành phải gật đầu nói vâng.
Quan Nhất Hàm nhìn mấy người vệ sĩ nhưng lại không nhìn thấy Vượng Nhất Minh, liền nói: "Đội trưởng Vương của các anh đâu rồi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8752-vo-yeu-tai-thuong-13-nguoi-dan-ong-nay-that-su-co-the.html.]
Có người nói đội trưởng Vương có nhiệm vụ khác, để mấy người bọn họ đến đây trông coi.
Trên lầu, Đường Việt Sâm đã vào trong tắm nước lạnh, mặc áo tắm rộng thùng thình ra ngoài, bên ngoài khoác một lớp áo khoác, ngồi trong phòng làm việc, hút thuốc mở máy tính như một người không có chuyện gì mà vẫy tay với Quan Nhất Hàm đang sững sờ ở cửa: "Nhất Hàm, bưng vào đi."
Quan Nhất Hàm sửng sốt đi vào, đánh giá Đường Việt Sâm từ trên xuống dưới một chút: "Anh không sao?" Nói xong lại cảm thấy không đúng, liền nói: "Không sao chứ?"
"Ừm, không sao, anh sẽ kêu tài xế đưa em về nhà, nếu để muộn quá thì anh không có cách nào nói chuyện với ba vợ, mẹ vợ tương lai." Ngữ khí của Đường Việt Sâm vẫn tôn trọng cô như trước, khiến cho Quan Nhất Hàm không còn lời nào để nói.
Quan Nhất Hàm mấp máy môi, nghi ngờ nhìn ánh mắt của Đường Việt Sâm rồi lại nhìn thân thể của anh: "Anh... xác định không sao chứ?"
Đường Việt Sâm cười vô hại: "Em nhìn thấy anh có chuyện gì sao? Như vậy không tốt sao! Được rồi, anh biết là em lo lắng cho anh, nhưng không phải là không có chuyện gì sao? Nhanh về đi! Anh còn cần phải mở một cuộc hội nghị ở đây."
Đường Việt Sâm nói xong liền hút một ngụm khói, chậm rãi phun ra, trong ngũ quan như chạm khắc bị khói mờ bao quanh lộ ra một luồng lệ khí.
Mê Truyện Dịch
Ngay sau đó, Quan Nhất Hàm vẫn đánh bạo mà nhào vào lòng n.g.ự.c của Đường Việt Sâm: "Nhưng em lo lắng cho anh!" Vừa nói xong, hai người đều ngây ngẩn cả người, dưới lớp áo khoác và áo tắm, cơ thể của Đường Việt Sâm quả thật nóng như bếp lò, tại sao, tại sao người đàn ông này có thể nhịn được?
Quan Nhất Hàm ra vẻ căng thẳng đưa tay áp lên trán của Đường Việt Sâm, không thể tưởng tượng được nói: "Thật nóng."
Quan Nhất Hàm nói xong thì vành mắt liền đỏ lên: "Anh đã như vậy rồi mà còn gạt em là không sao, anh..." Quan Nhất Hàm 'lo lắng' cho Đường Việt Sâm đến mức muốn khóc.