Sở Kiều Kiều giữ lấy vạt áo, chế nhạo nói: “Cái kia, người của anh đều đang nhìn, lại nói, tôi sẽ không…...”
Đường Việt Sâm phát hiện gì đó cong cong khóe môi: “Vậy cùng tôi qua bên kia pha chế rượu.”
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều cắn xuống đầu lưỡi: “Được ~”
Đường Việt Sâm đưa mắt nhìn về hướng xe điện, chiếc xe đó liền được lái qua đây, vệ sĩ hộ tống Đường Việt Sâm lên chiếc xe điện, Sở Kiều Kiều còn đứng ở ven đường.
Đường Việt Sâm nhíu mày: “Sao còn chưa lên, đứng ngáng đường ở đó làm gì?”
Vệ sĩ nhanh chân tiến lên đối với Sở Kiều Kiều kính cẩn tạo một tư thế mời: “Cô An, mời!”
Sở Kiều Kiều bị mời đến bên người Đường Việt Sâm, cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi im, tới đâu hay tới đó mà thưởng thức cảnh đêm ven đường, vừa rồi đứng trên đỉnh núi nhìn xuống cảm thấy khá gần, thế mà xe điện này đi lại lâu như vậy, mấu chốt là trang viên cổ điển này ở trong màn đêm trông còn rất giống hoàng cung hay vương phủ trong mấy bộ phim cổ trang, thật sự cực kỳ xinh đẹp.
Xe điện đi cực kỳ chậm, kỳ thật cho dù là tài xế xe điện hay là mấy vệ sĩ ngồi đằng sau, trong lòng mọi người đều rõ ràng ý tứ ông chủ muốn tiến vào từ bên này, đương nhiên là có nguyên nhân, đội trưởng đội vệ sĩ suy đoán đại khái là ông chủ muốn đến đây tiếp đón cô An này nhỉ! Mà suy đoán của tài xế là ông chủ hẳn là vì thưởng thức cảnh đêm của trang viên!
Dù sao cảnh sắc ban đêm của trang viên “Quốc Sắc Thêm Hương” nổi tiếng đến mức ở thủ đô hay nước ngoài đều nghe danh, đặc biệt là mấy năm mở cửa sau thực nổi tiếng, mọi người đánh giá đối với trang viên “Quốc Sắc Thêm Hương” chính là một phiên bản hoàng cung Đại Thanh thu nhỏ.
Khi xe điện dừng ở cửa một căn biệt thự kiến trúc theo phong cách cổ điển, Sở Kiều Kiều lúc này mới hoàn hồn nhìn về phía Đường Việt Sâm bên người.
Người đàn ông mang theo ý cười nói: “Thích?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8702-vo-yeu-tai-thuong-08-xe-the-thao-my-nu.html.]
Sở Kiều Kiều gật đầu nói: “Nơi này đâu phải là trang viên rượu, quả thực chính là một lâu đài châu Âu trong đồng thoại, ừm ~ còn rất có cảm giác cung điện đế vương, quá đẹp!”
“Sao vừa rồi còn làm ra vẻ.” Đường Việt Sâm độc miệng một câu sau đó liền dẫn đầu xuống xe điện.
Đánh giá cao lớn xinh đẹp như vậy của Sở Kiều Kiều thế mà bị người đàn ông hất một gáo nước lạnh, Sở Kiều Kiều đành nhắm mắt ngậm miệng xuống xe.
Sau khi xuống xe Sở Kiều Kiều mới phát hiện nơi này cũng không thể gọi là quán bar, cửa đỗ chỉnh tề một loạt siêu xe, tùy tiện quét mắt nhìn một cái đều là siêu xe trên trăm vạn, đương nhiên, cô cũng hiểu được đây là biệt thự tư nhân.
Từ đại sảnh gần cửa biệt thự ra đến mấy vị cả trai lẫn gái, nam thì khí độ bất phàm, Sở Kiều Kiều chỉ cần liếc nhìn một cái liền có thể kêu lên tên vài người nổi tiếng giới thương nghiệp, mà bên nữ kia một đám đều xinh đẹp diễm lệ có thể so sánh với người mẫu đi thảm đỏ nào đó ở Paris, xinh đẹp động lòng người!
Đương nhiên, trong số có vài người là nghệ sĩ dưới trướng Thịnh Thế, Sở Kiều Kiều như cũ có thể gọi được tên.
Những người đứng dưới bậc thang đều tranh đoạt cơ hội cùng Đường Việt Sâm bắt tay, mà phía sau là một đám vệ sĩ hộ tống, Sở Kiều Kiều ngây ngốc đứng trong bóng tối, rất hy vọng ông chủ cho cô cơ hội đặc xá đi bằng cửa sau hoặc cửa sau cũng được.
Bỗng nhiên, một chiếc siêu xe xa hoa dừng lại bên cạnh một loạt siêu xe, có người nhanh tay chạy đến mở cửa xe, bước xuống là một cô gái mặc chiếc váy dài cúp n.g.ự.c màu tím, áo choàng lông chồn nhạt màu, từng lọn tóc cuộn sóng tùy ý đặt trên vai, dáng người đẹp khiến phụ nữ đều có thể chảy nước miếng!
Một màn này làm tất cả mọi người dừng lại hết âm thanh cười nói, đều không hẹn mà cùng đưa mắt về hướng cô gái, trong tay cô gái là làn váy cùng một túi xách, nở nụ cười xinh đẹp đi về phía Đường Việt Sâm: “Việt Sâm!”
Âm thanh mềm mại kia chỉ cần là đàn ông đều có thể bị hòa tan!