Sở Kiều Kiều cắn môi, bị Đường Việt Sâm lôi kéo đi đến một mặt cỏ lớn dưới chân núi, ra khỏi mặt cỏ là một con đường bằng đá xanh, chỗ cô vừa đi qua còn có thể nhìn thấy một khu thương nghiệp lớn.
Lúc này bầu trời đã hoàn toàn tối đen, chỉ còn đèn đường màu cam chiếu xuống ánh sáng tối tăm ấm áp, Sở Kiều Kiều chỉ có thể đi theo Đường Việt Sâm ngựa quen đường cũ đi đến thảm cỏ xanh kia, bước lên con đường bằng đá xanh, Sở Kiều Kiều mới kéo tay thoát khỏi bàn tay của Đường Việt Sâm, vừa mới xoay người hướng đến phương hướng vừa đi tới, cổ tay đã bị người túm chặt lấy: “Làm gì?”
Giọng điệu Đường Việt Sâm mang theo giận dữ rất lớn, kéo Sở Kiều trở về.
Cổ tay Sở Kiều Kiều bị nắm đến phát đau nhưng cô nhịn xuống, mang theo giải thích mà nói: “Trang viên rượu và phòng pha chế không phải bên đó sao?”
Giọng điệu Đường Việt Sâm lúc này mới tốt lên một chút: “Đến quán bar khu thương nghiệp!”
Theo bản năng Sở Kiều Kiều muốn cự tuyệt không đi, hiện giờ cô cảm thấy bản thân đã lừa Đường Việt Sâm, vậy tốt nhất khi chưa rời đi khống chế của anh nên an an ổn ổn ngốc ở nơi này, dù sao những khu đất kia của Đường Việt Sâm không phải tùy tiện tên côn đồ hay con tôm con tép nào cũng có thể đến, phỏng chừng những người đến địa bàn của Đường Việt Sâm cho dù là phẩm rượu hay dạo quán bar đều là không phú thì quý!
Mà Đường Việt Sâm là lão đại giới giải trí, cô cũng đã từng là một bông hoa độc nhất trong giới giải trí, cho dù hôm nay để mặt mộc, nhưng phim và chương trình tham gia nhiều như vậy, biết đâu lại có người nhận ra cô, Đường Việt Sâm cho dù không nhận ra cũng không thể tránh thoát, rốt cuộc hai người chỉ là quen biết không quen thuộc, nhớ đến lúc ấy tổng giám đốc và phó giám đốc công ty giải trí dưới trướng tập đoàn Thịnh Thế đều hứa hẹn nhiều lời hay, muốn ký hợp đồng với Sở Kiều Kiều, nhưng thời điểm Sở Kiều Kiều nổi tiếng nhất chủ yếu ký hợp đồng với công ty nước ngoài, trong nước nếu có hoạt động từ thiện nào cô cũng chỉ ra mặt là được.
Khi đó trong giới đồn đãi, ngay cả công ty giải trí lớn nhất trong nước là Thịnh Thế cô đều chướng mắt thì các công ty giải trí khác càng không cần phải suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8701-vo-yeu-tai-thuong-08-xe-the-thao-my-nu.html.]
Thấy Sở Kiều Kiều đứng do dự bất động, Đường Việt Sâm nhướng mày: “Có chuyện gì? Người pha chế không phải ở quán bar càng thêm có tiềm năng phát huy và linh cảm hay sao?”
Sở Kiều Kiều thu liễm biểu cảm trên mặt: “Tôi, tôi dù sao cũng không được dạy dỗ chuyên nghiệp, cho nên, không cần thiết đến quán bar, phòng điều chế rượu là được rồi.”
Đêm nay Đường Việt Sâm đã hẹn với một số lãnh đạo cao cấp cùng tụ hội ở biệt thự nơi trang viên, bên đó cũng có hai tòa biệt thự tư nhân của anh, một tòa nhà cung cấp cho công ty, một tòa khác mới là nơi ở tư nhân của anh.
Đường Việt Sâm rút một điếu thuốc từ trong hộp thuốc giữ bên khóe miệng, ném một chiếc bật lửa tiện dụng về hướng Sở Kiều Kiều, mơ hồ không rõ nói: “Hửm?” Ý bảo Sở Kiều Kiều châm thuốc cho anh ta.
Sở Kiều Kiều thu liễm mặt mày, nghĩ lại nhiều năm xuôi gió xuôi nước như vậy, tuy rằng hơn hai mươi tuổi mới biết được người phụ nữ mình vẫn gọi là mẹ suốt hơn hai mươi năm không phải mẹ ruột của mình, còn là hung thủ hại c.h.ế.t mẹ ruột, là một mụ phù thủy g.i.ế.c người không chớp mắt, lợi dụng cô gả vào hào môn, trèo lên cây thang tiến vào xã hội thượng lưu, nhưng bản thân cô thật ra thuận buồm xuôi gió không phải trải qua bất cứ chuyện gì đau khổ, cho dù nhà họ Sở xuống dốc cô cũng không lưu lạc đến nỗi l.à.m t.ì.n.h nhân cho người khác, đến nỗi phải bán rẻ tiếng cười làm lành.
Tuy rằng nói ở dưới mái hiên người khác không thể không cúi đầu, nhưng điểm mấu chốt vẫn nên có! Bây giờ cô chỉ là một người pha chế rượu ở trang viên này, buổi tối đến nơi còn ở nơi đèn đường tối tăm này lôi lôi kéo kéo với ông chủ, còn châm thuốc cho ông chủ, hành động tùy tiện như thế nếu bị đồng nghiệp nhìn thấy, khẳng định bàn tán không thôi, cô không muốn trở thành “người nổi tiếng” đâu.
Sở Kiều Kiều chớp mạnh mí mắt, nhìn quanh quẩn xung quanh, nhưng vừa mới quay đầu đã phát hiện một chiếc xe điện của trang viên đỗ không xa, bên cạnh xe đứng vài người mặc áo đen, là vệ sĩ của Đường Việt Sâm chứ còn ai nữa.
Mê Truyện Dịch