Sở Kiều Kiều suy tư, chuyện này căn bản không thể để anh đi điều tra được!
Khi làm việc trong quán bar, cô đã dùng cái tên An Kỳ này, mọi thứ về Sở Kiều Kiều đều bị người kia xoá sạch, An Kỳ chính là một bản thân khác của cô, nếu để cho Đường Việt Sâm điều tra thì lỡ như tra ra được chỗ của Cẩm Phong thì phải làm sao?
Quan trọng là bây giờ Sở Kiều Kiều còn không biết ai đã ra tay với cô, xem ra, công việc ở quán bar khẳng định là không thể làm nữa rồi.
Trước mắt thì mấy năm nay nhà họ Sở không xảy ra chuyện gì cả, La Tây ở bên kia cũng bị giải quyết sạch sẽ, vậy thì ai là người muốn ra tay với cô?
Sở Kiều Kiều đếm thầm trong lòng, ngoại trừ người phụ nữ kia thì còn có thể là ai, xem ra cô ta nhất định đã biết ở Seattle là Cẩm Phong đã sắp xếp tốt cho cô.
Bây giờ xảy ra chuyện như vậy, cô cũng chỉ có thể triệt để cắt đứt với Cẩm Phong thì người phụ nữ kia mới có thể buông tha cho cô!
Đã như vậy, Sở Kiều Kiều cũng không thể ngồi yên chờ chết, cô cũng phải làm liều thôi.
Trong vài phút, Sở Kiều Kiều liền tiến vào trạng thái, cô ngẩng đầu lên, ra vẻ đơn thuần lại mang theo sự uy hiếp: "Vị tiên sinh này, tôi thấy anh cũng là một người có mặt mũi! Tại sao anh lại làm khó một cô gái yếu ớt ở nơi đất khách quê người này chứ, rồi tại sao anh lại trở thành người bị hại rồi? Nhưng mà tôi nói cho anh biết, từ tối qua đến giờ tôi vẫn chưa tẩy rửa đâu, nếu như anh không tin thì bây giờ cho người làm kiểm tra tôi đi, trong thân thể của tôi nhất định còn có thứ bị sót lại, mà trên người của tôi cũng còn sót lại chứng cứ của anh, với hiểu biết của anh tại Seattle này thì cũng biết rõ cưỡng gian chính là án tử hình..."
Sở Kiều Kiều cố ý khiến giọng nói của mình trở nên khàn khàn, khiến cho người nghe có cảm giác xương cũng mềm đi.
Đường Việt Sâm bị cô gái đột nhiên trở nên mạnh mẽ, lại còn có chút phong tình này làm cho ngây ngẩn, ngay sau đó, khuôn mặt người đàn ông liền đen kịt, cắt ngang câu nói của Sở Kiều Kiều: "Cô im, miệng cho tôi."
Đường Việt Sâm anh còn chưa bao giờ bị người ta uy h.i.ế.p đâu, bây giờ lại bị một người phụ nữ từ trên trời rơi xuống uy hiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8661-vo-yeu-tai-thuong-04-dua-co-ve-nha.html.]
Thấy người phụ nữ thức thời im miệng, Đường Việt Sâm híp mắt thành một đường hẹp dài nhìn chằm chằm Sở Kiều Kiều trước mặt: "Tạm thời thành thật ở chỗ này cho tôi. Đừng xằng bậy, tôi sẽ xem xét đền bù tổn thất cho cô."
Đường Việt Sâm nói xong, đưa tay vỗ nhè nhẹ tay của Sở Kiều Kiều: "Cô gái, hương vị không tệ, ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cân nhắc cho cô một cái giá thật tốt."
Sở Kiều Kiều không thể bình tĩnh nữa, cô trừng to mắt, cái gì? Tên đàn ông khốn kiếp này nói sẽ cho cô một cái giá thật tốt sao?
Anh ta biến Sở Kiều Kiều cô trở thành loại người nào chứ!
Bán sao?
Sở Kiều Kiều tức giận, suýt nữa đã gọi cả họ lẫn tên của Đường Việt Sâm, nhưng ba chữ Đường Việt Sâm đã đến bên môi thì lại bị lý trí, sự thông minh của cô nuốt vào, hốc mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm Đường Việt Sâm: "Anh, anh khinh người quá đáng."
Đường Việt Sâm nghe điện thoại, khẩu khí không khác lắm so với tối qua, sau đó liền không ngừng 'ừ, ừ' vài tiếng: "Chờ tôi ở phòng bên cạnh."
Đường Việt Sâm cúp máy, ở trước mặt Sở Kiều Kiều bắt đầu thay quần áo, Sở Kiều Kiều ghét bỏ quay mặt nhìn ra cửa sổ.
Đường Việt Sâm vừa rời đi không lâu, khách sạn đã đem bữa sáng đến, sau đó liền có người đưa quần áo đến, từ trong ra ngoài đều có còn chưa tính, vậy mà còn vừa vặn với cô, lớn nhỏ đều phù hợp.
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều không có thời gian để sĩ diện, nhanh chóng đi tắm rửa rồi thay quần áo, tùy ý hong khô tóc, nhưng mà cô căn bản không thể ra khỏi cửa, ngoài cửa là hai người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đeo kính râm, mặt không cảm xúc cản cô, đẩy vào bên trong.
Trong phòng thương vụ bên cạnh, sau khi hội nghị kết thúc, Đường Việt Sâm xoa trán, ra lệnh với trợ lý bên cạnh: "Thêm một người nữa."